Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 669
Cập nhật lúc: 2025-03-30 01:28:31
Lượt xem: 198
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời gian thoải mái như thế , thật sự là vui vẻ sánh ngang với thần tiên.
Bạch Du dựa tảng đá, thoải mái nhắm mắt , để ý thấy ở đằng xa một đôi mắt đang chăm chú cô.
Thạnh Đại Uy: "Cô kết hôn, thậm chí con cô cũng thể mua nước tương , đến bây giờ vẫn còn nhớ thương cô ?"
Tiêu Vũ Kỳ: " nhớ ."
Thạch Đại Uy: "Được , nhớ, thể rời mắt khỏi cô , nếu khác phát hiện thì sẽ cho và cô , còn nữa thật sự giải ngũ chuyển ngành ?"
Tiêu Vũ Kỳ: "Nhà sắp xếp công việc khác cho , định về."
Không chỉ sắp xếp công việc mà còn sắp xếp cả đối tượng xem mắt, lấy cái c.h.ế.t uy h.i.ế.p về kết hôn sinh con, cũng rời khỏi nơi , nếu cứ ở mãi nơi thì tâm trí của sẽ mãi đặt Bạch Du, thể cô quên cả là ai , cảm giác vô vọng khiến cảm thấy ngột ngạt.
Cho nên vẫn nên thôi, thật xa, thấy thì lẽ sẽ nhớ nữa, đợi lâu dần, cũng sẽ buông bỏ.
Thạch Đại Uy thở dài: "Cũng , nhưng hai em chúng chỉ sợ khó gặp , thôi, hôm nay chúng chắc chắn uống thật say mới về."
Tiêu Vỹ Kỳ: "Chẳng sáng mai nhiệm vụ ?"
"Chết tiệt, thì lấy rượu ..."
Thạch Đại Uy khoác vai Tiêu Vũ Kỳ, cưỡng ép kéo .
Trời dần tối, muỗi xung quanh cũng nhiều hơn, Bạch Du vội vàng gọi hai đứa nhỏ về.
Về đến nhà, cô nhóc vẫn muỗi đốt mấy nốt, trong đó một nốt đốt ngay mặt khiến cô nhóc ngứa ngáy cứ gãi mãi.
Bạch Du sợ cô bé gãi rách da mặt nên vội vàng tìm thuốc mỡ bôi cho cô bé nhưng cũng thể hết ngứa chỉ trong chốc lát, Bạch Du đành dạy cô bé bấm hình chữ thập lên nốt muỗi đốt.
Không do tác dụng tâm lý , hoặc do thuốc mỡ tác dụng, tóm là khi bấm chữ thập thì cô nhóc còn ngứa nữa. Cô bé như phát hiện châu lục mới, bấm hết những nốt muỗi đốt , đợi Giang Lâm tiễn ủy viên chính trị Tôn , thấy con gái mặt mũi tay chân đầy những nốt chữ "thập".
Giang Lâm: "..."
Bà Bạch từ ngoài về, thấy cô bé như thì vô cùng đau lòng, vội vàng bắt hai đứa nhỏ tắm.
Bạch Du nhân cơ hội hỏi chuyện ủy viên chính trị Tôn đến nhà: "Chẳng lẽ phía Cát Đại Xuyên xảy chuyện gì ?"
Giang Lâm xuống ghế đối diện cô, lắc đầu: "Không chuyện gì, đây trong thư với em là Đại Xuyên lập công lớn ? Lần ủy viên chính trị Tôn đến là thuyết phục Đại Xuyên nhận sự sắp xếp của tổ chức."
Khuôn mặt Bạch Du đầy vẻ mơ hồ: "Sắp xếp gì?"
Giang Lâm: "Kết hôn."
TBC
Bạch Du: "?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-669.html.]
Trên tóc cô đậu một con muỗi, Giang Lâm duỗi tay đuổi con muỗi tiếp tục giải thích: "Đảo Khai Vân xa bờ, đảo cỏ dại mọc um tùm, xung quanh mấy trăm dặm chỉ một Đại Xuyên, suốt cả một ngày Đại Xuyên thể sẽ mở miệng một câu, chỉ nửa tháng một đưa vật tư cho thì mới giao tiếp với khác, lãnh đạo sợ về lâu dài sẽ lợi cho sức khỏe của , nếu thể tìm một bầu bạn, cùng đóng quân đảo hoang, chuyện, còn thể trồng rau đảo, thế thì sẽ vất vả như nữa."
Bạch Du vô thức : "Không Cát Đại Xuyên vất vả như nữa nên tìm một phụ nữ vất vả với Cát Đại Xuyên? Chẳng lẽ mạng của đàn ông là mạng, mạng của phụ nữ mạng ?"
Giang Lâm ngờ cô ý kiến đến , nhẹ giọng trấn an: "Cho nên từ chối ủy viên chính trị, chuyện chỉ cần bản phụ nữ đồng ý, mà còn do Đại Xuyên tự nguyện, em cũng trong lòng Đại Xuyên vẫn còn..."
Bạch Du cũng cảm thấy phản ứng của quá khích: "Phải như , trong lòng Cát Đại Xuyên vẫn còn nhớ thương Hướng Tuyết, nếu vì để bản thoải mái mà cưới một vợ về chăm sóc thì em sẽ khinh thường ."
Giang Lâm: "Em yên tâm , nếu Đại Xuyên là loại như thì lúc đầu cũng sẽ chủ động xin đảo canh giữ ."
Nghe như , Bạch Du chỉ một tiếng thở dài.
***
Sáng hôm ăn sáng xong, Bạch Du đạp xe lên đường.
Có kinh nghiệm của ngày hôm qua, hôm nay cô chỉ mang theo ảnh mà còn cố ý mang theo một sản phẩm thủ công, tuy ảnh rõ nhưng chắc chắn thể gây ấn tượng mạnh bằng tận mắt, cô chọn một trong những sản phẩm mới của thợ cả Ngũ, kích thước chỉ lớn hơn lòng bàn tay một chút, như sẽ dễ mang theo.
Hơn nữa, để tránh cháy nắng như hôm qua, cô khỏi nhà từ sớm, tiếc là bây giờ kem chống nắng, nếu cô chắc chắn sẽ bôi một lớp thật dày.
Mặc dù hôm qua cô đội mũ nhưng phơi nắng lâu như trời nắng gắt nám , thể mọc bất cứ thứ gì nhưng thể mọc nám, cô thực sự thể chấp nhận khuôn mặt đầy nám.
Sáng sớm ngoài vẫn dễ chịu hơn, khi Bạch Du đến công xã Hồng Kỳ, cảnh tóc dính mặt, quần áo dính như hôm qua.
So với hôm qua, hôm nay vận may của cô cũng khá , chỉ chờ mười mấy phút là gặp bí thư của công xã Hồng Kỳ - bí thư Trương.
Bí thư Trương ngoài năm mươi tuổi, hẳn là chênh lệch nhiều lắm, thể là hơn bốn mươi, ông béo, lùn, mặt cũng tròn, từ chính diện còn thể thấy cái cằm đôi của ông .
Bạch Du chủ động chào hỏi: "Chào bí thư Trương, tên là Bạch Du, vui vì giữa trăm công nghìn việc bận rộn mà ngài vẫn dành thời gian gặp . Từ lâu bí thư Trương là một vị lãnh đạo giỏi lắng ý kiến, giỏi trọng dụng nhân tài, quả nhiên trăm bằng mắt thấy, thể gặp bí thư Trương, thật là vinh hạnh!"
Có câu rằng nịnh nọt bao giờ thất bại.
Ai cũng thích lời ý , Bạch Du nịnh bợ một tràng khiến bí thư Trương nhịn mà nở nụ : "Đồng chí Tiểu Du đúng , cho về cái đồ khảm xà cừ của cô ."
Bí thư Trương tự tay rót cho Bạch Du một tách , rõ ràng là Bạch Du nịnh đúng chỗ.
Bạch Du đợi bí thư Trương xuống, lấy sản phẩm trong hộp giấy mang theo : "Đồ khảm xà cừ, đúng như tên gọi là đồ thủ công chạm khắc từ vỏ sò, tuy vỏ sò bắt mắt nhưng khi thiết kế, mài giũa và chạm trổ tinh xảo thì thể biến thành những sản phẩm khiến ngạc nhiên."
Nói xong, cô vén tấm vải đỏ phủ sản phẩm thủ công lên.
Bí thư Trương cầm tay một cái cốc tráng men, mặc dù ông đồng ý gặp Bạch Du nhưng thực ông mấy coi trọng cái gọi là đồ khảm xà cừ, giống như thư ký Lâm hôm qua, ông cũng cho rằng sẽ bỏ tiền mua thứ chạm khắc từ vỏ sò, chỉ là khoảnh khắc tấm vải đỏ vén lên thì cả bí thư Trương như c.h.ế.t lặng.
Chỉ thấy sản phẩm thủ công lớn, chỉ bằng một bàn tay nhưng chính thứ nhỏ bé chạm khắc hình một cô bé mặc váy đỏ, đầu buộc hai b.í.m tóc, cô bé dáng vẻ xinh xắn đáng yêu, khiến vui vẻ, tay cô bé còn cầm tù và ốc lớn, nhẹ nhàng áp bên miệng, trong khoảnh khắc nào đó mơ hồ tiếng nhạc phát từ cái tù và ốc đó.
Toàn bộ sản phẩm vô cùng tinh xảo, sống động như thật khiến vô cùng kinh ngạc.