Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 672
Cập nhật lúc: 2025-03-30 01:28:50
Lượt xem: 184
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sở dĩ đồ khảm xà cừ gọi là sản phẩm nghệ thuật là do quá trình chế tác của nó quyết định rằng nó giống như những thứ thô sơ khác, nó giá trị thưởng thức nghệ thuật cao và độc đáo.
Âu Dương Văn Khiên Bạch Du , lông mày theo thói quen nhíu , dường như đang suy nghĩ điều gì đó, một lúc lâu mới mở miệng: "Công đoạn phức tạp như , theo cô thì một bình thường từng tiếp xúc thì bao lâu là thể học ?"
Khác với hai công xã liên tục nghi ngờ cô, những câu hỏi của Âu Dương Văn Khiên mới giống như một thực sự hợp tác.
Bạch Du thu sự nghi ngờ đó, suy nghĩ một chút : "Đối với câu hỏi của bí thư Âu Dương, thể đưa một câu trả lời chính xác, vì năng khiếu và khả năng của mỗi là giống , cùng một công đoạn, thể học chỉ trong một hoặc hai tháng, chậm chạp, thể nửa năm cũng học , hơn nữa, các công đoạn khác đối với mỗi cũng yêu cầu khác , như cắt và mài thì dễ bắt tay , chỉ cần học nghiêm túc, nghĩ rằng bình thường thểlàm trong một tuần nhưng thiết kế và vẽ bản vẽ thì yêu cầu cao, nếu học mấy năm, thể ngay cả thiết kế cơ bản nhất cũng thiết kế ."
Âu Dương Văn Khiên nghiêm túc lắng lời Bạch Du , xong im lặng một lúc mới đáp: "Đối với đề xuất hợp tác của đồng chí Bạch, hứng thú nhưng thể , hiện tại thể trả lời ngay cho cô, ngoài , nếu thể, đích gặp hai thợ cả chế tác, đồng thời, cũng xem những sản phẩm khác."
Bạch Du mỉm : "Không vấn đề gì, sẽ về với hai thợ cả một tiếng, bên họ cũng vấn đề gì, cụ thể thì tùy thời gian của bí thư Âu Dương, chúng thể định thời gian ."
Mặc dù đối phương trả lời chắc chắn ngay nhưng thái độ của chân thành hơn gấp vạn so với hai công xã .
Tuổi trẻ sợ, năng lực cũng , quan trọng là quyết tâm .
Âu Dương Văn Khiên đẩy mắt kính: "Vậy thì hai giờ chiều ."
Bạch Du gật đầu: "Không thành vấn đề."
Hẹn giờ hẹn địa điểm xong, Bạch Du ôm thùng giấy bước khỏi văn phòng cũ nát tồi tàn, thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên cảm thấy văn phòng nát bét mắt cũng còn chướng mắt nữa.
Từ công xã Phi Ngư trở về căn cứ hải quân, sắc trời nhiễm màu hoàng hôn.
Bạch Du bước chân cửa, Phùng Chiêu Đệ theo .
Phùng Chiêu Đệ xách một túi đồ, cô đưa đồ cho Bạch Du và : "Cậu từ phía Triều Sán mang một ít tôm đất về, bổ dưỡng nên mang một ít đến cho cô."
Bạch Du cảm ơn bếp lấy một cái khay đựng, nhưng khi thấy thứ bên trong thì ngạc nhiên thốt lên: "Thứ thật sự thể ăn ?"
Thứ trong khay liên quan gì đến tôm, trông giống đất, chỉ màu sắc giống mà cả kết cấu cũng giống, thứ thực sự thể ăn ?
Phùng Chiêu Đệ thì bật : "Có thể ăn, cô đừng coi thường thứ , thực sự nơi nào cũng , , ở nơi giao giữa nước mặn và nước ngọt mới bắt loại tôm , hơn nữa còn dùng một loại lưới đặc biệt mới bắt , cô ngửi thử xem, mùi hải sản, khi hấp chín thì ăn giống như trứng tôm nên cũng gọi là tôm xuân."
Bạch Du cô , bốc một nắm đưa lên mũi ngửi, quả thực một mùi hải sản nhàn nhạt và khi cầm lên thì kết cấu giống đất, ngược giống như sợi xơ của cỏ nghiền nát: "Đây là đầu tiên về loài vật , nấu thế nào ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-672.html.]
Phùng Chiêu Đệ: "Cô trải tôm đất đĩa, rắc thêm vài sợi gừng và thịt ba chỉ lên cho xửng hấp, đây là một cách , một cách khác là đổ một ít nước nồi, đó cho tôm đất đun khuấy, nhanh tôm đất sẽ chuyển sang màu đỏ cam, lúc cho thịt ba chỉ thái lát, một thìa nhỏ dầu ăn, rắc thêm một ít tỏi tây và hành lá thì hương vị sẽ càng thơm ngon hơn, cuối cùng cho đậu phụ rán đun chín là xong."
Bạch Du cảm ơn nữa, đó hỏi tình hình gần đây của đối phương.
" ở nhà khách nữa , dạo theo một nhóm các chú biển đánh cá”, ai ngờ Phùng Chiêu Đệ cô hỏi, mặt hiện lên một nụ chua chát, song nhanh cô phấn chấn trở : " cô cần lo lắng, tuy đánh cá thoải mái như ở nhà khách nhưng ít cũng thể nuôi sống cả nhà, thế là lắm ."
Thực lắm.
Lúc đầu cô nghĩ chuyện của cha và bà nội sẽ ảnh hưởng đến công việc của nhưng thời gian trôi qua, đồng nghiệp dần xa lánh cô , lãnh đạo cũng thỉnh thoảng gây khó dễ cho cô .
Cuối cùng, cô gán cho một tội danh vô cớ sa thải.
Đi đánh cá từ sáng sớm đến tối mịt, những công việc của đàn ông, lúc cô mệt mỏi đau nhức, cảm giác như tứ chi xe cán qua, đau đến nỗi cô dậy nổi nhưng dù khổ cực đến cũng cố gắng, nếu cả nhà chỉ còn cách chờ chết.
Tuy Bạch Du lý do cụ thể khiến cô sa thải nhưng thể tưởng tượng quá trình đó chắc chắn khiến vui vẻ.
Cô duỗi tay vỗ vai Phùng Chiêu Đệ một cái : "Nếu, ý là nếu, một công việc giới thiệu cho cô nhưng thể sẽ khá vất vả và nhiều, điều so với việc đánh cá, lương sẽ cao hơn một chút và cô cũng thể học nhiều thứ, cô đồng ý ?"
Giây phút , Phùng Chiêu Đệ còn nghĩ là lầm, cô ngạc nhiên Bạch Du, cả như hóa đá.
Vài phút , Phùng Chiêu Đệ vẫn duy trì tư thế há miệng nhúc nhích.
Bây giờ Phùng Chiêu Đệ mới lấy tinh thần, cảm giác vui sướng bao phủ lấy cô như con sóng lớn, cô cảm thấy cổ họng nghẹn , lòng bàn tay chảy đầy mồ hôi vì hồi hộp: “ thể chứ?”
TBC
Bạch Du gật đầu chắc nịch: “Đương nhiên là , cô tin tưởng bản rằng cô giỏi.”
Phùng Chiêu Đệ xua tay liên tục như kim đâm: “Không , giỏi chút nào, thông minh, cách đối nhân xử thế và cũng vẻ ngoài xinh , chẳng là cái thá gì!”
Đối với một sống trong những lời đả kích và gièm pha của khác từ nhỏ tới lớn mà , khi khác khen sẽ phủ nhận theo bản năng, cho rằng bản xứng đáng với lời khen.
Đó là tâm lí của Phùng Chiêu Đệ lúc .
Từ nhỏ tới lớn Phùng Chiêu Đệ điều, bà nội của cô mắng cô là đồ con lợn vô dụng, cha của cô mắng cô ngu bằng lợn, mỗi khi sai nhầm thì thứ chờ đợi cô là những trận đòn roi, trong nhà cho cô tới trường là vì cô thông minh, chẳng qua là để cô kiếm một công việc , trở thành công cụ kiếm tiền cho cả nhà.
Nếu bà nội và cha của Phùng Chiêu Đệ cô đưa tới nông trường thì e rằng bây giờ cô lấy chồng để đổi lấy sính lễ từ lâu , tất nhiên là thể giá cao để cưới cô là loại đàn ông lớn tuổi thì cũng là loại đàn ông đánh đập phụ nữ.
Thế nên khi Bạch Du khen Phùng Chiêu Đệ, cô cảm thấy chỗ nào , công việc thì cô thể mua đồ bổ để bồi dưỡng sức khỏe cho cô , thể mua quần áo mới cho các em gái, quần áo mà các em gái đang mặc đều là quần áo cô mặc , còn em gái út thì một bên mắt mờ, bác sĩ nếu mau mổ thì sẽ còn thấy đường, cô tiết kiệm tiền để mổ mắt cho em gái nhưng cả nhà cô kiếm sống còn khó khăn, tiết kiệm tiền chứ.