Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 674
Cập nhật lúc: 2025-03-30 01:28:54
Lượt xem: 214
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đặt cảnh của khác để suy nghĩ, nếu đổi là Giang Lâm cho cô chuyện, tự gánh vác khi gặp nguy hiểm, đó cô chuyện của từ một khác, chắc chắn cô cũng sẽ cảm thấy khó chịu.
Giang Lâm vươn tay ôm lấy cô: “Em cần xin , chỉ cho em rằng là mà em thể dựa , bất cứ lúc nào, bất cứ nơi nào.”
Bạch Du hôn lên cái cằm của : “Ừ, em .”
Hơi thở của Giang Lâm trở nên nặng nề trong nháy mắt.
Cô nhóc chìm trong giấc mộng ôm cái nôi nữa, trong phòng truyền tới tiếng động trái tim đập nhanh.
***
Hôm , Tôn Tường Vy xách một đống mề vịt qua, một phần cho Bạch Du, một phần khác là nhờ Bạch Du “tiện tay” giúp cô .
lúc đầu bếp Diêu cho cô một ít măng chua tự ướp, Bạch Du nghĩ món mề vịt xào măng chua.
Cô dùng d.a.o khứa mề vịt thành hình bông hoa, khi cắt gọn thì dùng nước cọ rửa sạch sẽ, ráo nước thì thêm hành, nước gừng, rượu nấu ăn, bột tiêu, xì dầu nhạt màu, trộn đều để thấm gia vị mười phút. Cô cắt măng chua thành miếng, cắt thêm vài trái ớt ngâm giấm và ớt đũa xanh đỏ, đó đổ dầu chảo xào mề vịt, xào cho tới khi chín tám chín phần vớt lên để sang một bên, bắt thêm một nồi chảo nóng bỏ hành, gừng, tỏi, ớt ngâm giấm bùng nổ mùi thơm, tiếp theo đổ măng chua xào lăn.
Trong nháy mắt mùi chua xen lẫn mùi cay thơm tràn ngập bộ phòng bếp, Bạch Du nhịn mà nuốt nước miếng.
Cuối cùng cô đổ mề vịt và ớt đũa xanh đỏ , thêm dầu, ít đường trắng và xì dầu nhạt màu, đảo lửa lớn vài là thể cho đĩa.
Mùi thơm bay phòng bếp, gia đình quân nhân bên cạnh nhanh tay lẹ mắt đóng sầm cửa chính và cửa sổ.
Nguy hiểm thật, may mà động tác của các cô nhanh!
Suýt chút nữa là để mùi thơm bay trong nhà, nếu thật sự như thì đám trẻ trong nhà sẽ tiếp tục quấy.
Trước đây Bạch Du ở nhà nấu ăn mỗi ngày, ngày nào đám trẻ cũng quấy, khi Bạch Du lên thành phố Quảng để học đại học, lúc đám trẻ mới yên tĩnh, nào ngờ khi nghỉ hè, cô về tới là bắt đầu nấu ăn.
Hu hu hu, ngày nào cũng chỉ ngửi chứ ăn , cảm giác đau khổ ai thấu .
Người ngoài cảm thấy đau khổ, còn Tôn Tường Vy cảm thấy phấn khích, suýt chút nữa là nước miếng chảy đầy đất: “Nếu tớ là đàn ông, chắc chắn mìnhtớ sẽ cạnh tranh với Giang Lâm!”
Không chờ Bạch Du trả lời, bên ngoài truyền tới một loạt tiếng gõ cửa.
Bởi vì cửa gỗ khóa nên chỉ gõ vài đẩy , bác gái cả của Tôn Tường Vy bước với khuôn mặt đỏ lừ: “Bác ngay là cháu đang ở đây mà, cái con nhỏ , cháu mà thèm quan tâm tới hai đứa nhỏ, ngày nào cũng chỉ ăn ăn ăn.”
TBC
Tôn Tường Vy cho rằng hai đứa nhỏ xảy chuyện theo bản năng: “Đôi em Cẩu Đản và Dương Đản gây rắc rối ạ? Chốc nữa khi cháu về sẽ đánh bọn nó!”
Bạch Du: “...”
Bác gái cả của Tôn Tường Vy gắt lên: “Nói bậy bạ gì đấy! Hai đứa nhỏ ngoan, còn cháu, quan tâm con cái, thành tích thi đại học cũng . Này, đây là thành tích của cháu, bác trai của cháu chép đây.”
Tôn Tường Vy vỗ đầu của một cái: “ , hôm nay thành tích thi đại học, cháu quên mất chuyện chứ!”
Bác gái cả: “Cháu ngoài ăn thì nhớ gì?”
Tôn Tường Vy thè lưỡi, vươn tay nhận lấy tờ giấy bác gái cả đưa qua.
Bạch Du điểm thi đại học, khi đổ thức ăn từ trong chảo , cô lau tay cũng bước : “Có thành tích thi đại học ? Cậu thi bao nhiêu điểm?”
“...”
Tôn Tường Vy trả lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-674.html.]
Bạch Du nghĩ rằng cô thi nên bước tới thoáng qua, cô sửng sốt.
Không nhiều ít, đủ 250 điểm.
Điểm … Khó trách Tôn Tường Vy lời nào, suýt chút nữa là Bạch Du bật .
Tôn Tường Vy lấy tinh thần, tức tới cắn răng: “Tại thi điểm ? Hơn một điểm, thiếu một điểm cũng , 250 điểm, điểm như thì bảo chuyện với thế nào đây?”
Bác gái cả cũng nhịn : “Trái là bác thấy điểm và cháu giống , cháu đừng chê, bác bác trai của cháu là nhiêu đây điểm đủ điểm chuẩn trúng tuyển trường đại học. Chốc nữa cháu với nhà một tiếng, đừng để lo lắng.”
Tôn Tường Vy , bác gái cả xong thì rời khỏi.
Bạch Du Tôn Tường Vy trúng tuyển trường đại học, cô vội chúc mừng cô : “Thật lòng chúc mừng , đăng ký chuyên ngành nào ?”
Tôn Tường Vy gãi đầu một cái: “Cậu tớ mà, chắc chắn là tớ tệ về khoản thủy lợi, thủy điện, công nghiệp hóa chất, cơ giới, còn ngoại ngữ, nó tớ chứ tớ thì nên tớ chọn chuyên ngành đơn giản nhất.”
Bạch Du nhíu mày: “Chuyên ngành gì?”
Tôn Tường Vy: “Tiếng Trung! Có tớ giỏi , nghĩ thử xem, ngày nào chúng cũng sử dụng tiếng Trung, chắc chắn dễ, tớ là chí lớn, tớ chỉ một cái bằng mà thôi.”
“...”
Bạch Du thế nào cho , cô ngành ngôn ngữ Trung dễ một chút nào, các ghi chép lịch sử tổng quát, tư tưởng và cả tiếng Trung cổ đại, thời đại ngày nay còn văn học cổ đại, văn học đương đại, càng tới đủ các thể loại sáng tác, rốt cuộc ai với cô là tiếng Trung dễ ?
Cô mấp máy miệng, cuối cùng chọn gì, tránh việc kích động cô .
Hình như Tôn Tường Vy gì dựa nét mặt của cô: “Biểu cảm của là thế nào, chẳng lẽ tớ sai ư?”
Bạch Du vội lắc đầu: “Cậu đúng, tớ chỉ nghĩ Hướng Tuyết đậu thôi.”
Tôn Tường Vy nghĩ nhiều như , quả nhiên là sự chú ý của cô dẫn dắt: “Nếu Hướng Tuyết cũng thể thi đậu thành phố Quảng thì , khi ba chúng thể thường xuyên tụ tập chung một chỗ với .”
Bạch Du: “Chắc đăng ký mấy trường ở thủ đô.”
Tôn Tường Vy thở dài một tiếng: “Nghĩ cũng đúng, nhà và chồng con của đều ở thủ đô, chắc chắn sẽ đăng ký mấy trường ở thành phố Quảng. Hai đều là thủ đô, khi về thủ đô còn thể gặp , đời và còn thể gặp nữa.”
Bạch Du gật đầu: “Có, chắc chắn .”
Sau giao thông sẽ trở nên thuận tiện và nhanh chóng, máy bay từ thành phố Quảng tới thủ đô chỉ tốn hai tới ba tiếng, thể về giữa hai thành phố trong cùng một ngày.
Vì để chúc mừng Tôn Tường Vy thi đậu đại học, Bạch Du thêm vài món ăn khác nữa.
Tối đó, cái bụng của Tôn Tường Vy no tới mức trông như mang thai ba tháng, cô lòng chống nạnh xoa bụng về nhà.
Sau đó lâu, bên ngoài tin đồn Tôn Tường Vy mang thai.
Sau khi Tôn Tường Vy chuyện , cô vội chạy khắp nơi để giải thích với , suýt chút nữa là khô cả miệng.
Sau khi Tạ Húc Đông Tôn Tường Vy mang thai, với vẻ mặt tiếc nuối: “Anh còn nghĩ là thể sinh một bé áo bông nữa chứ, nếu chúng cố gắng sinh thêm một đứa nữa nhé?”
Tôn Tường Vy gắt gỏng: “Muốn sinh thì sinh !”
Tạ Húc Đông: “...”
Chẳng mấy chốc tới ngày hẹn gặp Âu Dương Văn Khiên.
Bạch Du chờ mãi, từ sáng tới tối vẫn thấy bóng dáng Âu Dương Văn Khiên cả.