Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 676
Cập nhật lúc: 2025-03-30 01:28:58
Lượt xem: 181
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lều thứ nhất , lều thứ hai cũng , tới lều thứ ba, lều thứ tư...
Lúc đến lều thứ sáu, cuối cùng cũng nhận gì đó , bên trong đang tiếng chuyện…
Một giọng the thé phàn nàn: "Không đại ca nghĩ gì mà bảo chúng đến đây trong cái thời tiết. Gió mạnh quá, suýt nữa ngã c.h.ế.t !"
Một giọng khác vẻ mạnh mẽ hơn nhiều: “Đại ca cố ý bảo chúng đến đây lúc đấy, nếu đang bão lớn, còn cơ hội lên đảo ?”
Giọng the thé vang lên: "Vậy bây giờ ? Vừa ngoài gió thổi bay, cũng vững, thể g.i.ế.c chứ?"
Giọng mạnh mẽ dừng một chút : "Vậy đợi ở đây , qua thám thính xung quanh xem ."
"Được!"
"Đệt!"
Cát Đại Xuyên thầm chửi tục. Anh tính tới tính lui cũng từng nghĩ đến việc sẽ tới g.i.ế.c .
Anh nhớ cách đây lâu phát hiện một chiếc thuyền xâm nhập trái phép, vì thế lập tức báo cáo tình hình cho tổ chức. Chiếc thuyền xâm nhập trái phép đó chặn thành công, nhưng chiếc thuyền chở bình thường mà là một nhóm trộm đồ cổ. Trong đó nhiều tác phẩm nổi tiếng, tác phẩm nghệ thuật cung đình, đồ đồng và đồ sứ, v.v. Nếu những thứ thực sự buôn lậu ngoài thì đó sẽ là một tổn thất to lớn thể bù đắp của quốc gia.
Thông báo kịp thời của ngăn chặn thành công tổn thất , khiến những kẻ phản quốc đó mất cả vốn lẫn lời.
Sau đó, tổ chức tìm hiểu ngọn ngành và tiêu diệt hang ổ của đám phản quốc. Tổ chức cũng khen ngợi và thưởng cho . Cứ tưởng chuyện đến đó là kết thúc, ngờ đám thỏ khôn ba hang, tổ chức chỉ xóa sổ một phần. Đối phương những đánh cho sợ mà còn càn quét dữ dội hơn, lợi dụng cơn bão để g.i.ế.c !
Đối phương hao tâm tổn trí nhiều như , chỉ sợ đằng còn âm mưu khác, dù thế nào cũng thể cho bọn chúng thành công!
Cổ họng Cát Đại Xuyên khô khốc vì căng thẳng, như thể đó là một chiếc đồng hồ thiếu dầu, khô đến mức thể chạy .
Anh nuốt nước bọt, nghĩ xem nên gì tiếp theo.
Dựa âm thanh thì bên trong chắc chắn chỉ hai . Có một thấp bé, tiếng hét đau đớn thể là do tên thấp bé gây . Người còn to cao hơn, lẽ sức lực cũng mạnh, hẳn là cầm đầu.
Hiện tại tên to cao đang bắt , thể dùng kế xử lí cái khó cái dễ , giải quyết tên cao lớn , đó chỉ còn tên thấp bé bên trong thì còn gì sợ cả.
Anh áp tai tường, thấy tiếng cửa mở từ trong nhà, vội vàng bọc hậu ở bên ngoài một cách lặng lẽ.
Gió thật sự quá mạnh, cái cây nhỏ trồng gió thổi bật gốc. “Rầm rầm” một tiếng, cái gì thổi bay và đập tường, phát tiếng động cực lớn.
Cát Đại Xuyên cố gắng tiến về phía trong cơn gió dữ, nhiều suýt đồ đập đầu.
TBC
Người đàn ông to cao mò mẫm đến cửa doanh trại nơi ở, đang định phá cửa thì Cát Đại Xuyên giơ côn sắt trong tay lên và đánh cổ .
Tên to cao kêu lên một tiếng đau đớn ngã xuống.
Sau khi xử lý xong tên cao lớn, dám chậm trễ, định tìm thấp bé, nhưng đúng lúc thấy một tiếng “phập”, bụng của tự dưng đau nhói.
Anh xuống thì thấy một con d.a.o đ.â.m thẳng bụng từ phía , thủng một lỗ bụng, m.á.u trào điên cuồng như vòi nước đang mở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-676.html.]
Cát Đại Xuyên để ý đến vết thương của , liều mạng với phía .
Anh tính sai .
Anh cho rằng trong hai một cao một thấp , thấp sẽ chịu gió mạnh nên trong thời gian ngắn sẽ ngoài, nhưng ngờ tên thấp bé xảo quyệt như .
Anh nghĩ là chim sẻ, nhưng nghĩ tên thấp bé theo sát , trở thành bắt chim sẻ từ lúc nào.
bất kể tên đó là ai, hôm nay cũng sẽ xử lí đối phương!
Sau một hồi giằng co, tên thấp bé vũng máu, còn thở nữa.
Cát Đại Xuyên c.h.ế.t mặt đất, đôi mắt mở to, con ngươi gần như lồi khỏi hốc mắt.
Giết !
Anh g.i.ế.c !
Anh g.i.ế.c !
Cát Đại Xuyên cảm thấy cổ họng như thứ gì chặn , khiến thể thở nổi.
Anh còn cảm thấy buồn nôn, dày đau quặn .
Không ngơ ngác bao lâu, buộc bình tĩnh , đó nhà tìm hai sợi dây thừng, trói tay chân tên to cao đang bất tỉnh cuộn tất nhét miệng của tên đó.
Làm xong hết thảy, mới nhớ đến việc xử lý vết thương ở bụng.
Trên đảo thuốc trị thương cơ bản thể xử lí vết thương, nhưng vết thương của quá nghiêm trọng, ruột đều kéo , thế nào cũng cầm m.á.u .
Cát Đại Xuyên m.á.u ngừng tuôn , thế mà từ từ bình tĩnh .
Bước chân loạng choạng, vịn bàn mới dậy , đó thắp đèn dầu lấy sổ và bút , ghi chi tiết chuyện xảy ngày hôm nay nhật ký tuần tra ven biển.
Viết xong, tìm một chiếc chậu sắt lấy mười mấy bức thư từ gầm giường.
Tất cả mấy bức đều khi đến đảo Khai Vân. Người nhận đều cùng một , nhưng những bức thư đó mãi mãi sẽ cơ hội gửi .
Anh cầm một lá thư lên và từ từ mở …
"Tuyết , đây đến thủ đô để gặp em, nhưng em phát hiện đến. Nhìn thấy em sống hạnh phúc như thế, còn gì tiếc nuối. Anh như , thể mang đến cho em hạnh phúc mà thể . ghen tị, ghen tị vì thể một tuyệt vời như em, ghen tị vì luôn thể ở bên cạnh em... Anh cảm thấy thật đáng khinh.”
"Tuyết , đến đảo Khai Vân. Nơi đây chẳng gì cả, nước, điện, thức ăn, cỏ mọc um tùm, môi trường còn khắc nghiệt hơn tưởng. Hàng đêm đều thấy tiếng chuột cắn xé đồ đạc. Em sẽ bao giờ , đêm đầu tiên sợ đến mức dám nhắm mắt , ngắm ảnh của em tới hừng đông. Nếu tấm ảnh đó chống đỡ , chịu nổi từ lâu ..."
“Tuyết , hôm nay trời , đảo bảy tám doanh trại cũ. Do nắng nóng và gió biển ăn mòn nên tường và cửa đều hư hỏng nặng, quyết định sẽ sửa mỗi ngày một chút. Lỡ như ngày nào đó tới đây, lẽ doanh trại còn thể sử dụng , ước một ngày em sẽ tới đây, mơ …”
"Tuyết , đêm qua mơ thấy em. Trong giấc mơ, em vì mất đồng hồ. Khi tỉnh dậy, nhờ mua một chiếc đồng hồ Longines. Chiếc đồng hồ giống hệt chiếc trong mơ. Mọi đều vắt cổ chày nước, thực sự keo kiệt. Hoàn cảnh trưởng thành khiến luôn bất an, chỉ tiết kiệm tiền mới mang cho cảm giác an . khi gặp em, phát hiện so với việc tiết kiệm, em càng mang cho cảm giác an hơn. chiếc đồng hồ sẽ bao giờ cơ hội gửi nữa…”
"Tuyết , lập công lớn, do đó tổ chức thưởng cho một cái radio, sẽ cô đơn nữa, thể tin tức thời sự qua radio, cũng thể tiếng . Môi trường đảo Khai Vân khắc nghiệt lắm. Mùa hè sức nóng mặt trời thể đốt cháy một lớp da, gió biển mùa đông thể thổi nát mặt. Lần bão, vật tư thể chở đến . Anh ăn sạch đồ ăn, cuối cùng đào hàu để ăn, vì củi cũng hết nên chỉ thể nuốt hàu sống thôi. Chắc em ăn thử hàu sống bao giờ nhỉ, nhưng hi vọng cả đời em cũng cơ hội thử nó, khó nuốt lắm, song mấy chuyện khổ cực thể chịu đựng . Điều duy nhất thể chịu nổi là ai để chuyện. Mỗi ngày, mỗi giờ, đều đối mặt với biển cả mênh mông. Nếu em ở đây thì . Không, nơi khổ sở như nhất em đừng bao giờ đến..."