Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 689
Cập nhật lúc: 2025-03-30 15:11:32
Lượt xem: 175
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vẻ mặt Mã Tú Lan cảm kích ngại ngùng: “Thật là ngại quá, để đồng chí Bạch tốn tiền nữa . Chiêu Đệ đang ở bãi đánh bắt cá giúp bán cá, thím bảo Phán Đệ kiếm con bé về.”
Phùng Chiêu Đệ kiếm thêm nhiều tiền, ngoài việc nửa đêm theo chân đàn ông biển, ban ngày còn tới bãi đánh bắt cá giúp rửa sạch cá và bán cá, cô vô cùng vất vả nhưng một ngày kiếm bao nhiêu tiền cả, thậm chí còn mệt tới mức đau lưng mỏi eo, Mã Tú Lan đau lòng cho con gái nhưng sức khỏe của bà nên thể việc nặng , chỉ thể ở nhà đế giày bán cho Cung Tiêu Xã.
Phán Đệ lời cô bé thì lập tức vắt chân lên cổ chạy kiếm chị.
Không tới mười phút , Phùng Chiêu Đệ vội chạy về, chạy thở dốc: “Bạch Du, cô tới kiếm ?”
Bạch Du gật đầu: “Không lẽ một công việc cho cô ư, giờ công việc , nếu cô đồng ý thì ngày mốt theo tới công xã Phi Ngư, về phần tiền lương cụ thể, chốc chúng sẽ bàn bạc .”
Đây quả thật là chuyện vui như lên trời.
Cả nhà Phùng Chiêu Đệ ngạc nhiên tới ngây , nửa ngày vẫn phản ứng.
Mã Tú Lan kích động tới mức đôi tay run rẩy: “Đồng, đồng chí Bạch, công việc mà cháu là gì?”
Bạch Du: “Bên công xã Phi Ngư chuẩn thành lập một nhà máy mới, cháu và bên công xã hợp tác với , cháu định để Chiêu Đệ trợ lý của cháu, cô đồng ý ?”
“Đồng ý, đồng ý, vô cùng đồng ý!”
Phùng Chiêu Đệ lấy tinh thần, liên tục ba tiếng đồng ý, cứ như sợ chậm thì Bạch Du sẽ đổi chủ định.
Đôi mắt Mã Tú Lan đỏ bừng vì kích động: “Cảm ơn cháu, cảm ơn cháu, đồng chí Bạch, cháu thật sự là ơn lớn với cả nhà thím!”
Nói xong bà định quỳ xuống cảm ơn Bạch Du, cô vội đỡ bà dậy: “Thím , thím đừng như , thím tuyệt đối đừng như ,”
Mã Tú Lan cũng nhận hành động của đúng, nếu như khác thấy, chừng tới khi đó sẽ đủ loại tin đồn, bà vội xin Bạch Du, đó nhanh chóng phòng bếp, là giữ Bạch Du ăn cơm.
Bạch Du nhanh chóng là ăn , xong cũng định rời khỏi, nếu cô về thì cô sợ rằng nhà họ Phùng định mua đồ ăn cho cô: “Sáng ngày mốt cô tới kiếm , chúng sẽ cùng tới công xã Phi Ngư.”
Đôi mắt Phùng Chiêu Đệ lóe sáng, cô gật đầu như gà mổ thóc: “Được, , , nhất định sẽ tới đúng giờ.”
Bạch Du: “Còn nữa, bởi vì nhà máy vẫn còn đang trong quá trình chuẩn nên thông báo bên ngoài, tạm thời đừng với ngoài về chuyện công việc, ?”
Cả nhà họ Phùng gật đầu cùng lúc, đám trẻ còn dùng tay che miệng, bày tỏ sẽ với bên ngoài.
Sau khi xa khỏi nhà họ Phùng, vẫn thể tiếng reo hò và tiếng ngừng truyền tới từ nhà họ Phùng.
Gió mát thổi qua, Bạch Du cũng nhiễm sự vui sướng của bọn họ.
Song cô là khi cô rời khỏi, cả nhà họ Phùng ôm .
Chẳng qua cả nhà là vui tới phát , cuối cùng thời gian cực khổ của bọn họ cũng chấm dứt!
Buổi tối khi Giang Lâm về nhà, Bạch Du về chuyện hợp tác với công xã Phi Ngư cho , Giang Lâm Phùng Chiêu Đệ theo cô, thế là càng yên tâm.
Hôm , Hạ Hải Sinh chợt ghé qua, trong tay xách theo hai con cá thiểu nặng hơn nửa ký, nhét tay Bạch Du xong lập tức bỏ chạy, cứ như sợ cô sẽ trả cá , chạy như bay suýt để tàn ảnh.
Bạch Du thấy thế, suýt chút nữa tiếng.
Người thời đại thật sự thật thà chất phác, ngay cả khi tặng đồ cũng đáng yêu như thế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-689.html.]
Vốn dĩ loại cá tên cá thiểu là vì cái miệng của nó chút vểnh lên mới nên mới cái tên như , thịt cá thiểu mềm mại, gần như mùi tanh nhưng cá thiểu cũng rẻ, một cân giá một đồng.
cá thiểu cũng khuyết điểm, đó là nhiều xương, trong nhà hai đứa nhỏ nên ngày thường Bạch Du ít khi mua.
Sau khi Bạch Du sạch cá, cô rạch nhẹ một đường lên lưng cá, khi cắt gọn thì bỏ trong chậu sành thêm gừng, hành, muối và một chút rượu nấu ăn, tiên là dùng tay bóp nhẹ gừng hành, đó ướp đều gia vị cho cá trong mười phút. Sau khi ướp xong, đổ dầu chảo, chờ cho tới dầu sôi bảy tám phần thì bỏ cá , chiên vàng đều các mặt vớt ngoài.
Tiếp theo cắt nhỏ ớt cựa gà, hẹ vàng và rau cần, đó lấy một cái chảo khác bỏ mỡ lợn, ớt khô thơm chảo thêm hành, gừng, tỏi, tương đậu, nước, dầu hào và đường trắng, đun nấu lửa nhỏ tầm bảy tám vớt bộ , cuối cùng là bỏ cá ướp gia vị, đó vớt cá nữa, thêm tinh bột để sệt nước, thêm hẹ vàng, rau cần, một chút dấm, cuối cùng rưới nước sốt đậm đặc lên con cá.
Món cá thiểu kho kiểu Tứ Xuyên xong.
TBC
Mặc dù mấy ngày nay đều ăn cá nhưng cá ngon tới , cho dù ăn nhiều cũng cảm thấy ngán.
Tối đó, bụng của Từ Ánh Chi ở thủ đô bắt đầu chuyển .
Bạch Gia Dương nhanh chóng đưa vợ tới bệnh viện, mười giờ sinh đẻ, Từ Ánh Chi thuận lợi sinh một nhóc mập mạp nặng bốn ký, con bình an.
Bạch Gia Dương ôm con trai đang lớn, vui mừng tới mức chảy nước mắt.
Bạch Phi Bằng cũng vui mừng tới mức nếp nhăn mặt dồn thành đóa hoa, ông giành ôm cháu trai với con trai, còn bảo nhanh chóng gọi điện báo thông báo tin vui tới đảo Quỳnh Châu.
Mặc dù Bạch Gia Dương rời xa con trai và vợ nhưng ai bảo là con trai cơ chứ.
***
Chẳng mấy chốc tới ngày thứ ba và cũng là ngày Bạch Du tới công xã Phi Ngư để tuyển .
Bạch Du thức dậy bữa sáng từ sáng sớm, khi bữa sáng xong, cô một bộ quần áo sạch sẽ.
Thân là một cái áo sơ mi màu trắng bằng vải sợi tổng hợp, là một cái quần dài màu đen, phối chung với một đôi giày da nhỏ màu đen. Tóc búi thấp phía , trông vô cùng trưởng thành nhưng trông cũng chỉ trưởng thành hơn ngày thường một chút.
Bạch Du cố ý ăn mặc thật trưởng thành, thế mới thể khiến nể phục.
Cô nhóc từng thấy mặc đồ như , cô bé rời mắt: “Mẹ trông quá!”
Bạch Du cúi xuống hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé: “Cảm ơn bé cưng, chốc nữa ngoài, con ở nhà ngoan ngoãn lời bà cố ?”
Thật là cô nhóc thích ở chung với hơn nhưng cô bé việc nên ngoan ngoãn gật đầu: “Được ạ, nhưng tối nay kể chuyện cho con , chuyện công chúa Bạch Tuyết.”
Bạch Du cong môi, trái tim mềm nhũn: “Được, khi về sẽ kể cho con .”
Ngay lúc .
Trong một nông trường nào đó ở thủ đô.
Mọi chợt nhận một điều… Tần Tâm Hủy biến mất!
Nghe tin , chủ nhiệm nông trường đến nổi trận lôi đình: “Sao tự dưng con đàn bà Tần Tâm Hủy mất tích? Mấy tìm khắp nơi ? Có khi nào cô ở trong nhà vệ sinh ?”
Con đàn bà Tần Tâm Hủy vốn lười biếng, lúc nào cũng chạy nhà vệ sinh, lười thì vệ sinh nhiều, câu đúng với loại như cô .
bình thường ông cũng lười để ý, vì trong nông trường nhiều ít thì lương thực phân chia cũng tương ứng, tức là ăn no thì nhiều, loại lười biếng như Tần Tâm Hủy phân chia lương thực ít nhất trong nông trường nhưng vẻ mụ đàn bà đó nhiều tiền nên cũng thấy cô đói.