Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 72

Cập nhật lúc: 2025-03-22 00:27:49
Lượt xem: 189

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

.” Giang Lâm gật đầu, đó móc trong túi một tờ Đại đoàn kết: “Đây là tiền cọc, phiền đồng chí mua giúp .”

Người bán hàng ngờ tay là vung một tờ Đại đoàn kết: “Không, cần nhiều như .”

Giang Lâm: “Nhiều thối ít thêm, nếu quá nhiều thì tới lúc đó cô thối cho .”

TBC

Người bán hàng gật đầu như con gà mổ thóc, mặt đỏ giống như Quan Công: “Được, .”

Hai đều thuộc phái hành động, khi khỏi nhà khách thì thẳng tới xã mua bán, nửa giờ là mua đặc sản.

Giang Lâm mua bánh gà, bánh hạnh nhân, bánh bà xã, quả óc chó, bánh cốm gạo, thạch Cao Quy Linh và chao, mười loại đặc sản, tổng cộng là mười ba đồng bảy hào.

Cộng thêm sáu đồng tám hào mua quả vải, phí vận chuyển bốn thùng đặc sản là ba đồng năm hào, cộng bộ là hai mươi ba đồng.

Tiền lương học nghề năm thứ ba của một công nhân bình thường cũng chỉ hai mươi mốt đồng, thế mà Giang Lâm mua đặc sản hết hai mươi ba đồng.

Cát Đại Xuyên còn cách nào để dùng ngôn ngữ diễn tả sự khiếp sợ của , nửa ngày mới : “Chắc cưng chiều đứa nhỏ nhà nhỉ?”

Giang Lâm từ chối cho ý kiến.

Tuy Cát Đại Xuyên chỉ xài một hào nhưng vẫn cảm thấy nhức nhối Giang Lâm: “ thể cưng chiều đứa nhỏ nhà phép tắc như thế, lớn nào mà mua đồ ăn vặt cho đứa nhỏ nhà hết hai mươi mấy đồng chứ, nếu cứ cưng chiều như , dễ khiến thằng bé hư lắm đấy.”

Giang Lâm gì, lên giường của , cầm văn kiện lên tiếp tục .

Cát Đại Xuyên thấy đặt lời trong lòng, thế là tiếp tục khuyên bảo tận tình: “Cậu đừng coi lời của gì, con trai khi lớn nuôi sống gia đình, cưng chiều thằng bé như , dễ cưng chiều thằng bé thành phá gia chi tử lắm đấy.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-72.html.]

Giang Lâm trầm mặc, ngẩng đầu lên : “Đứa nhỏ là con gái.”

Cát Đại Xuyên líu lưỡi: “!”

Anh vốn nghĩ rằng phó đoàn Giang thương con trai nên mới tay lớn như , ngờ mua nhiều đồ như là cho con gái.

Chậc chậc, ngờ phó đoàn Giang là nô lệ của con gái.

Tia nắng ban mai lóe lên màu vàng nhạt, một ngày mới bắt đầu.

Chỉ cần nghĩ tới việc nay cô thể tố cáo đôi cẩu nam nữ Giang Khải và Tần Tâm Hủy, Bạch Du phấn khởi tới mức ngủ , dứt khoát thức dậy bữa sáng.

Khi bà Bạch thức dậy, bàn ăn đặt một nồi cháo khoai lang nóng hôi hổi, bên cạnh đặt hai dĩa dưa muối xào chua cay thái sợi và đậu phộng Nam Nhũ, bên cạnh còn đặt một cái dĩa đựng bánh mũ rơm xong.

Bánh mũ rơm là đồ ăn vặt của Đông Bắc, đời cô học cách từ một thím ở khu tập thể, bánh mũ rơm tên như nghĩa, bề ngoài giống mũ rơm, tầng tầng lớp lớp, màu vàng kim óng ánh, bắt mắt.

Bạch Du hai vị, một vị ngọt truyền thống, một vị mặn cải tiến từ dầu hành.

Bà Bạch đau lòng : “Đi mệt mỏi, cháu tranh thủ ngủ thêm một lúc nữa?”

Bạch Du múc hai chén cháo khoai lang để nguội: “Cháu mệt, vả ít khi bà nội tới thủ đô chơi, đương nhiên là cháu nhiều đồ ăn ngon để biếu bà nội .”

Bà Bạch những lời của cô dỗ tới mức vui vẻ mặt: “Bà bé Du nhà chúng là đứa nhỏ hiếu thảo nhất ở đại viện mà, nhưng tại cháu chỉ mặc hai bộ đồ để , trẻ tuổi mặc đồ một chút, bà nội tích góp ít phiếu vải và phiếu kỹ nghệ, để bà nội lấy cho cháu.”

Nói xong chờ Bạch Du từ chối, bà Bạch xoay trở về phòng, khi bước ngoài, trong tay cầm một tá phiếu và tiền.

Loading...