Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 743
Cập nhật lúc: 2025-03-30 15:15:15
Lượt xem: 195
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thấy bảo vệ đến, Tôn Tiểu Nhu cũng vấn đề lớn nên Bạch Du xoay định rời .
Mặc dù cô và Tôn Tiểu Nhu sống cùng một phòng ký túc xá nhưng hai học khác ngành, cô thường ở ký túc nên mấy.
Cô dính líu chuyện giữa Vương Đại Cương và cô , theo cô thấy thì hai đều chẳng lành gì.
Có lẽ Vương Đại Cương đáng thương, nhưng dù thế nào nữa thì đó cũng lý do để g.i.ế.c . Còn Tôn Tiểu Nhu ngày xưa lợi dụng , bây giờ lên đại học chê bai đối phương kém cỏi, đá bay . Trước khi chuyện đó, đáng lẽ cô nghĩ đến ngày hôm nay mới .
Cô sẽ phê phán Tôn Tiểu Nhu nhưng cũng sẽ bạn với cô .
Mới vài bước, lưng đột nhiên gọi.
"Này, tên Tần Yến, là sinh viên năm nhất khoa Tiếng Anh, cô tên là gì?"
Đàn em khoa Ngoại ngữ?
Từ bao giờ khoa Ngoại ngữ một đàn em trai như ? Sao ai ?
Bạch Du tò mò nhưng đầu , tiếp tục bước như thể thấy.
***
Sau hai đổi xe, Bạch Du gần một tiếng mới đến nơi.
Nhìn toa nhà lớn mặt, cô khỏi cảm thán, hổ là tòa soạn báo lớn nhất thành phố Quảng, chỉ riêng khu vực văn phòng chiếm hết ba tầng lầu.
Cô chỉnh trang tóc tai, quần áo đưa thư giới thiệu cho bảo vệ. Bảo vệ kiểm tra kỹ lưỡng thư giới thiệu ghi tên cô sổ đăng ký khách đến mới cho .
TBC
Trong kỳ nghỉ hè ở đảo Quỳnh Châu, cô từng gặp thư lý Chương của tòa soạn báo, thư ký Chương việc trong ngành báo chí nhiều năm, quen rộng rãi. Biết Bạch Du đăng báo về nhà máy đồ cẩn xà-cừ ở thành phố Quảng thì cho cô thông tin liên lạc của vài phóng viên.
Các phóng viên nắm ở các tòa soạn khác , khi nghiên cứu kỹ lưỡng, Bạch Du quyết định tìm Chu Ninh Sinh của báo thường ngày Tỉnh Thành.
Báo thường ngày Tỉnh Thành mà Chu Ninh Sinh đang việc là tòa soạn báo lớn nhất ở thành phố Quảng, độ tin cậy cao và đến hơn chín mươi phần trăm các cơ quan, đơn vị trong thành phố đặt mua.
Nếu báo thường ngày Tỉnh Thành thể đăng bài về nhà máy đồ cẩn xà-cừ là chuyện nhất, cô cũng cần chạy đến các tòa soạn khác.
Chu Ninh Sinh là một đàn ông trung niên bốn mươi tuổi, vóc cao lắm, lẽ do suy nghĩ nhiều quá nên tóc hói như Địa Trung Hải, chỉ còn lưa thưa vài sợi ở hai bên.
Hình như đang bận, tay liên tục lách. Sau khi Bạch Du trình bày lý do đến đây, đôi mày rậm của nhíu chặt như hai con sâu róm: "Đồng chí Bạch ? Thư ký Chương từng nhắc đến cô, nhưng bây giờ rảnh. Mà cũng thẳng với cô, bài báo về nhà máy đồ cẩn xà-cừ mà cô nhắc đến còn đủ thu hút, từ chủ đề đến sức cạnh tranh. Nói cách khác, dù đồng ý phỏng vấn thì chắc bài đăng lên trang bìa."
Nghe giọng điệu của Chu Ninh Sinh, Bạch Du ngay nể mặt thư ký Chương nên mới chịu gặp , nhưng cô hề tức giận. Dù cũng là nhờ , cô cũng từ chối nhiều ."
Nghĩ đến đây, cô vẫn tươi : "Đồng chí Chu, lên trang bìa cũng , chỉ cần đăng lên báo thường ngày Tỉnh Thành là ."
Muốn bài phỏng vấn về một nhà máy nhỏ đăng lên trang bìa của một tờ báo lớn là điều bất khả thi, thì Bạch Du cũng tự hiểu. lượng báo phát hành hàng ngày của báo thường ngày Tỉnh Thành lớn, ở thời đại nhiều phương tiện giải trí nên sẽ từng trang báo. Vì dù bài báo đăng ở trang ít nổi bật nhất, miễn là mặt báo thì vẫn sẽ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-743.html.]
rõ ràng Chu Ninh Sinh dây dưa với Bạch Du thêm nữa: "Đồng chí Bạch, còn nhiều cuộc phỏng vấn , cái nào cũng ý nghĩa tiêu biểu hơn bài về nhà máy của cô. Nếu cô vẫn kiên quyết phỏng vấn thì ba tháng hãy , lúc đó lẽ sẽ thời gian phỏng vấn."
Bạch Du: "..."
Ba tháng thì Hội chợ Quảng kết thúc từ lâu , mà ba tháng nữa chắc phỏng vấn cô.
Bạch Du dễ dàng từ bỏ, cô kiên nhẫn : "Nếu đồng chí Chu thời gian phỏng vấn cho , các đồng nghiệp của thời gian ? Hôm nay thì ngày mai cũng , thể đến mấy ."
Chu Ninh Sinh rõ ràng hề coi trọng việc phỏng vấn nhà máy đồ cẩn xà-cừ: " và các đồng nghiệp đều thời gian, cô nên tìm tòa soạn khác thì hơn."
Nói xong, ôm một chồng tài liệu rời , bỏ mặc Bạch Du ở .
Được , thì thôi .
Bạch Du thầm thở dài, cô cố gắng hết sức , nếu vẫn thì cô cũng định cố đ.â.m đầu ngõ cụt.
Sau khi khỏi báo thường ngày Tỉnh Thành, cô còn thời gian đến tòa soạn thứ hai nữa. Thời gian qua giữa hai nơi mất hai tiếng, nhưng cô nhanh chóng nhớ ở gần đây một tòa soạn khác - báo thường ngày Tân Hoa.
Ở thành phố Quảng, báo thường ngày Tỉnh Thành xếp hạng đầu, báo thường ngày Nhân Dân vững ở vị trí thứ hai, báo thường ngày Tân Hoa thứ ba.
Mặc dù xếp hạng ba nhưng so với hai tòa soạn đầu, lượng phát hành và sức ảnh hưởng của báo thường ngày Tân Hoa đều kém xa.
Nhớ giọng điệu xem thường của Chu Ninh Sinh , Bạch Du cảm thấy dù đến báo thường ngày Nhân Dân thì khả năng cao họ cũng sẽ từ chối. Sau khi suy nghĩ kỹ càng, cô quyết định đến báo thường ngày Tân Hoa.
Tòa nhà trụ sở của báo thường ngày Tân Hoa chỉ hai tầng, diện tích chỉ bằng một nửa Báo thường ngày Tỉnh Thành.
Người tiếp đón Bạch Du là một cô gái trẻ, trông chỉ hơn hai mươi tuổi, gương mặt tròn trịa, trắng trẻo, hai vành tai dày như tai Phật, thoạt là một dễ gần.
Quả nhiên, khi lý do Bạch Du đến đây, cô gái hề tỏ xem thường chê bai mà lịch sự : "Đồng chí Bạch, thể giúp chuyển đề tài của cô lên cấp , nhưng thật thì khả năng phê duyệt thấp. Thực sự xin !"
Thực cô ngại thẳng, khả năng duyệt gần như bằng .
Cả nước nhiều nhà máy như , còn nhà máy mà nữ đồng chí nữ nhắc đến mới thành lập lâu, cũng chỉ vài chục . Bài báo phỏng vấn kiểu thường chẳng mấy ai quan tâm.
đồng chí xinh quá mất! Cô cảm thấy nếu từ chối cô thì áy náy.
Cô gái thật đáng yêu! Lại còn xin cô nữa.
Bạch Du mỉm giải thích: "Nếu chỉ là một nhà máy nhỏ thì đúng là cần phỏng vấn, nhưng nhà máy của chúng chỉ đạt thành hợp tác với cửa hàng Hữu Nghị mà khi sản phẩm của chúng lên kệ thương nhân nước ngoài đặt ba mươi đơn."
Nghe , cô gái mặt tròn trợn tròn mắt: "Sao cơ? Nhà máy của các cô hợp tác với cửa hàng Hữu Nghị? Là cửa hàng Hữu Nghị ở thành phố Quảng ?"
Bạch Du gật đầu: "Chính là cửa hàng Hữu Nghị ở thành phố Quảng, quản lý Ngô của cửa hàng ký hợp đồng với chúng , còn đặt thêm bảy mươi đơn hàng thành phẩm nữa, dạo chúng mới giao hàng. Không chỉ thế, nhà máy của chúng còn thông qua đơn xin tham gia Hội chợ Quảng, tháng sẽ tham gia."
Cô gái mặt tròn há hốc miệng tưởng chừng thể nhét cả quả trứng gà, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc và ngưỡng mộ: "Chẳng cô nhà máy của các cô mới thành lập gần hai tháng ? Sao tham gia Hội chợ Quảng?"
Lúc Bạch Du mới kể chi tiết lý do tại cô quyết định đồ điêu khắc từ vỏ sò và cách cô tìm kiếm cơ hội hợp tác với công xã: "...Tuy nhà máy của chúng mới thành lập, ít nhân lực, chỉ là một nhà máy nhỏ thôi nhưng thể điêu khắc vỏ sò, điêu khắc đá và thêu hai mặt, tất cả đều thuộc về di sản văn hóa phi vật thể của quốc gia. Mỗi một thành phẩm đều xem như một tác phẩm nghệ thuật. Chúng truyền bá văn hóa truyền thống của đất nước thế giới, để đến di sản văn hóa thâm hậu truyền từ ngàn đời của nước . Thông qua dự án , chúng góp một phần công sức để kiếm thêm ngoại tệ cho đất nước, góp thêm vài viên gạch viên ngói công cuộc xây dựng đất nước, đưa đất nước phát triển và thịnh vượng muôn đời."