Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 753
Cập nhật lúc: 2025-03-31 04:48:52
Lượt xem: 218
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vừa dứt lời, Phán Đệ chạy từ trong phòng ôm chặt Mã Tái Nam: "Chị, em cũng sai , em dám nữa , chị tha thứ cho em và !"
Ngày xưa mỗi chị cả về nhà đều dạy cô bé chữ, còn dạy cô bé học tiếng Anh, thỉnh thoảng còn mua đồ ăn cho họ. từ đó, chị cả còn quan tâm đến bọn họ nữa, những thứ đây cũng biến mất.
Cô bé sai thật , cũng sợ hãi, cô bé lo lắng từ nay về chị cả sẽ quan tâm đến nữa.
Mã Tái Nam em gái đang ôm chặt , sống mũi cay cay, nhưng vẫn cố tỏ nghiêm túc: "Chị thể tha thứ cho nhưng chị mong thực sự hiểu sai. Người khác giúp chúng thì chúng ơn, tìm cách trả ân tình của . Nếu họ giúp thì đó là điều đương nhiên, chúng thể vì thế mà ôm hận trong lòng. Chúng ăn mày, cái gì cũng xin khác cho. Muốn cái gì thì dùng hai bàn tay của mà dốc sức , nếu lấy đồ mà khác đưa cho thì kém một bậc !"
Điều may mắn nhất trong cuộc đời Mã Tái Nam là gặp Bạch Du, chính Bạch Du cho cô rằng phụ nữ chỉ một con đường là lấy chồng sinh con mà còn thể học tập như đàn ông. Dùng chính hai bàn tay của để kiếm tiền, sống một cuộc sống độc lập, kiêu ngạo, dựa bất cứ ai!
Thời gian qua, cô học nhiều điều, Bạch Du xuất sắc như mà ngày nào cũng cố gắng học tập, chăm chỉ việc. Dựa mà cô cố gắng? Cô đang tiến bộ nên cũng hy vọng nhà cũng cùng tiến bộ với .
Trong thời gian , cô cố tình lạnh nhạt bọn họ chính vì để họ nhận sai lầm của và hiểu rõ lập trường của cô . Cô tuyệt đối cho phép trong gia đình xuất hiện bất kỳ kẻ vong ân phụ nghĩa nào!
"Mẹ sai thật mà!"
Mã Tú Lan cô con gái mặt , càng càng thấy xa lạ, đồng thời còn cảm giác chua xót từng - Đây chính là cảm giác tự hào.
Phán Đệ cũng gật đầu lia lịa: "Chị, em sai thật !"
Lúc Mã Tái Nam mới gật đầu hài lòng, cô móc hai đồng trong túi đưa cho : "Con thành phố Quảng mấy ngày, đây là tiền ăn vài ngày tới, nhớ tiêu tiết kiệm."
Mã Tú Lan nhận tiền từ tay con gái, một nữa nhận con gái thật sự đổi.
***
Bạch Du chuyện xảy ở công xã, lúc cô và trưởng khoa, thầy giáo Vương đang tiến hành vòng tuyển chọn thứ ba.
Mười còn đều khả năng đối đáp tiếng Anh và cách cư xử xuất sắc, chắc chắn sẽ xảy tình trạng lúng túng khi gặp khách nước ngoài. Bọn họ đều là những xuất sắc nhất lớp.
Vòng tuyển chọn cuối cùng diễn vô cùng gay cấn, những loại đều bên ngoài phòng học, họ xem xem bốn chiến thắng cuối cùng là ai, cũng Bạch Du sẽ đặt câu hỏi gì.
Người đầu tiên lên là lớp trưởng lớp Một, đó là một cô gái mái tóc ngắn, đeo kính, trông tự tin.
Bạch Du hỏi: "Một sản phẩm điêu khắc vỏ sò giá ba mươi đồng, nếu khách hàng nước ngoài cho rằng nó quá đắt và ngừng năn nỉ bạn giảm giá. Chỉ cần bạn đồng ý giảm giá, sẽ đặt một trăm cái, lúc đó bạn sẽ gì?"
Lớp trưởng lớp Một suy nghĩ một lát đáp: " sẽ hỏi ý kiến của xem giảm giá ."
Bạch Du: "Nếu từ chối, khách nước ngoài tặng lượng đặt hàng lên 200 cái nhưng giá giảm xuống chỉ còn hai mươi đồng một cái, bạn sẽ gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-753.html.]
Lớp trưởng lớp Một im lặng một lát Bạch Du, hỏi ngược : "Bạn Bạch, bạn cảm thấy mục tiêu lớn nhất của việc tham gia Hội chợ Quảng là gì?"
Bạch Du đẩy câu hỏi : "Cậu nghĩ ?"
Lớp trưởng lớp Một tự tin : " nghĩ mục tiêu lớn nhất là tạo càng nhiều ngoại tệ cho đất nước. nghiên cứu về sản phẩm điêu khắc vỏ sò, giá cao nhất mà nhà máy bán cho cửa hàng Hữu Nghị là hai mươi đồng, nếu thể bán cho cửa hàng Hữu Nghị với giá thì thể bán cho nước ngoài? Nếu bán thì tạo ngoại tệ ? Sao thể đưa sản phẩm từ vỏ sò thế giới?"
Bạch Du khẽ nhướng mày: "Vậy nên nghĩ chúng nên nhượng bộ?"
TBC
Chẳng trách tự tin thế, thậm chí còn lấy bảng giá mà nhà máy bán cho cửa hàng Hữu Nghị.
Lớp trưởng lớp Một gật đầu: " , lãi ít mà bán nhiều, thậm chí còn nghĩ cần kiếm lời cũng . Dù cũng là đầu tiên tham gia Hội chợ Quảng, mục tiêu là mở rộng thị trường để càng nhiều đến sản phẩm điêu khắc vỏ sò."
Bạch Du: "Cậu lắm, nhưng loại."
Vừa dứt lời, hiện trường im phăng phắc.
Lớp trưởng lớp Một nửa câu đầu tiên còn đang vui mừng thì đột nhiên bước ngoặt lớn, cô bạn ngẩn ngơ một lúc mới định thần , vội hỏi: "Tại ? Bạn Bạch bảo , tại loại ?"
Bạch Du: "Tư duy của sai lầm nhưng áp dụng thực tế thì phù hợp. Tại bán cho cửa hàng Hữu Nghị chỉ hai mươi đồng nhưng đến Hội chợ Quảng bán ba mươi đồng? Không chúng tham lam, kiếm tiền đến mức phát điên mà là tính đến các khoản chi phí khác. Lần tham gia Hội chợ Quảng, chúng áp phích, tờ rơi, danh , đồng phục cho công nhân nhà máy. Ngoài , chúng còn vận chuyển bộ sản phẩm từ đảo Quỳnh Châu đến thành phố Quảng, tốn một khoản phí vận chuyển nhỏ, còn thuê kho để trữ hàng. Sản phẩm điêu khắc từ vỏ sò là mặt hàng dễ vỡ, bên trong lót một tấm màng bóng để bảo vệ, bên ngoài thì dùng thùng giấy dày, tất cả những thứ đều là chi phí. Lúc bán cho cửa hàng Hữu Nghị, chúng chịu trách nhiệm khâu đóng gói và vận chuyện nên thể chấp nhận cái giá hai mươi đồng. Hội chợ Quảng thì khác, lãi ít tiêu thụ mạnh cũng nhưng thể ăn lỗ vốn, thì ai trả tiền lương cho công nhân?"
Mọi xung quanh Bạch Du mới ăn kinh doanh còn nhiều nguyên tắc và kiến thức cần học như , bọn họ cảm thấy hy sinh một giấc ngủ trưa đến đây theo dõi thực sự quá đúng đắn. Những kiến thức thể học trong sách giáo khoa lớp .
Lớp trưởng lớp Một vẫn phục: "Bạn Bạch, hiểu những chuyện nên đó thể xem như là của . Bây giờ , sẽ tái phạm sai lầm nữa, thế nên hy vọng thể cho một cơ hội."
Bạch Du lắc đầu: " loại vì những kiến thức mà là vì từ đầu đến cuối cho rằng nên theo lệnh của . Cách đúng đắn nhất là ngay khi từ chối, chỉ cần thực hiện theo lời thôi, Ở trường, chúng là bạn học, thể trao đổi và tranh luận nhưng khi tới Hội chợ Quảng, là chủ nhiệm nhà máy, theo chỉ thị của . Nếu thể điều đó thì thể rút lui ngay từ bây giờ."
Những thi đỗ đại học Trung Sơn đa phần là những học sinh xuất sắc, gia đình cũng khá giả, vì thế họ luôn cảm giác vượt trội hơn khác, giống như lớp trưởng lớp Một. Dù bảo nhưng cô sẽ tuân thủ mệnh lệnh mà sẽ dùng lý lẽ để biện luận, còn thuyết phục Bạch Du theo cách của .
Nếu ai cũng thế thì việc quản lý đó sẽ khó khăn.
Bạch Du tìm giúp đỡ chứ gây thêm phiền phức cho .
Lớp trưởng lớp Một đỏ mặt bừng bừng, cắn chặt môi, cuối cùng cam tâm rút lui.
Sau đó, Bạch Du đặt các câu hỏi khác cho mười còn , cuối cùng cô cùng trưởng khoa và cô Vương căn cứ biểu hiện của bọn họ để chọn bốn .
Bốn lượt là Cảnh Phỉ, Đái Lôi - bạn trai của Trịnh Linh Linh, Mao Chí Cần - lớp trưởng lớp Ba và Cổ Lan Hương lớp Một.
Trong đó, Cổ Lan Hương là thành tích thấp nhất trong vòng tuyển chọn thứ ba. Cô là một cô gái đến từ nông thôn, giọng và cách ứng xử thể sánh với các sinh viên đến từ gia đình cán bộ như Cảnh Phỉ. cô sự kiên trì mà khác , còn là lớn tuổi nhất trong nhóm, tính cách nhẹ nhàng và trầm . Dù thông minh nhất nhưng cô chắc chắn là tuân thủ mệnh lệnh nhất.