Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 775
Cập nhật lúc: 2025-03-31 04:50:24
Lượt xem: 214
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
" Tần Yến là một đứa trẻ ngoan, dáng dấp thằng bé trai, còn thông minh, bất luận học gì cũng nhanh, mặc dù thằng bé thiết với như thím, nhưng thương em gái cùng khác cha cửa thằng bé..." đến đây bà ngại ngùng: “Xin , cháu thấy thím tự luyến khi cảm thấy con của là đứa nhất thế giới đúng ?”
Bạch Du lắc đầu: "Em thấy , vì em cũng là một , ở trong lòng em, con gái của em cũng là đứa nhất thế giới."
Giang Hàm Châu lời của cô, trong lòng bà càng hài lòng hơn: "Đứa nhỏ Tần Yến từ nhỏ dễ dàng, khi thím và cha thằng bé ly dị thì cha thằng bé lập tức tái hôn, nhanh thêm mấy đứa em trai em gái, nhưng vì nguyên nhân của gia đình nên thằng bé trở nên độc lập, dù là gặp thích, cũng bao giờ chủ động tranh giành."
"?"
Bạch Du điều , trong lòng chợt loại dự cảm lành.
Quả nhiên, ngay đó cô Giang Hàm Châu : "Đứa nhỏ bắt đầu thích cháu ngay gặp đầu tiên, lúc đó chuyện cháu thành lập nhà máy kỳ nghỉ hè đến, thằng bé lo lãnh đạo trường sẽ xử lý cháu nên chạy tới nhà tìm thím, nhờ thím giúp cho cháu với thư ký Trịnh, Tần Yến là một đứa trẻ chung tình, đồ chơi thím mua cho thằng bé từ năm hai tuổi, đến bây giờ thằng bé vẫn còn cất kỹ, đối với cháu cũng , mặc dù cháu kết hôn sinh con nhưng tình cảm của thằng bé dành cho cháu trong hơn ba năm qua vẫn ban đầu."
"..."
Bạch Du thầm chửi thề.
Trong lúc nhất thời cũng nên biểu cảm gì, nên gì.
Trước hôm nay, cô bao giờ Tần Yến thích .
Lần đầu tiên cô gặp mặt Tần Yến là cái ngày Tôn Nhu Nhu chồng cô đ.â.m thương, họ hợp lực bắt chồng Tôn Nhu Nhu , mặc dù lúc đó hỏi tên cô nhưng đó họ hầu như thời gian ở chung đụng với .
Bình thường gặp mặt đều ở trong trường, phần lớn là do giải quyết chuyện trong khoa, nhưng cộng trong hơn ba năm, hai chuyện chỉ đếm đầu ngón tay.
Quan trọng là biểu cảm mỗi chuyện với cô của Tần Yến đều tỏ thờ ơ, nếu bây giờ Giang Hàm Châu thì cô nghĩ nát óc cũng nghĩ tới thích , hơn nữa còn thích lâu như .
Giang Hàm Châu: "Cháu bất ngờ ?"
Bạch Du dừng , gật đầu: ", bởi vì bạn học Tần từng nhắc chuyện với em, với em kết hôn , năm nay con gái của em cũng gần năm tuổi, em cảm kích tình cảm của bạn học Tần dành cho em nhưng giữa em và bạn học Tần là thể nào."
Cô tưởng Giang Hàm Châu đến đây là để giúp con trai , tặng cô món quà quý giá như , lẽ là khuyên cô ly hôn.
Điều khiến cô bất lực, đồng thời cũng phần tức giận.
Dường như Giang Hàm Châu đoán suy nghĩ của cô: “Cháu đừng hiểu lầm, thím tới đây, phá hư gia đình của cháu, cũng khuyên cháu ở bên con trai thím, phá hư gia đình của khác là đạo đức, là một phụ nữ, thím từng tổn thương, thím lạ dùng cách tương tự tổn thương khác chứ?”
Chẳng lẽ thật sự là cô nghĩ lầm ?
Bạch Du sững sờ: “Vậy cô những lời với em, tặng đồ quý giá như cho em để gì?”
“Thím cho cháu tấm lòng của Tần Yến đối với cháu, để cháu rằng từng một con trai luôn thầm thích cháu, thầm bảo vệ cháu, với tính cách của thằng bé thì chắc chắn cả đời thằng bé cũng sẽ , nhưng thím cảm thấy thích một thời gian, nếu đối phương gì cũng thì nhớ tới chẳng sẽ tiếc nuối ?”
Giang Hàm Châu l.i.ế.m cánh môi: “Có thể thím là sai nhưng một , thím thật sự đành lòng thằng bé thích nhiều năm như , mà ngay cả tấm lòng của cũng dám để cho đối phương , cây trâm chồng hiện tại của thím tặng khi mất, thím thấy nó phù hợp với khí chất của cháu nên tặng nó coi như là quà nghiệp cho cháu. Đây chỉ là những gì cá nhân thím tặng cho cháu, Tần Yến nên cháu cũng đừng gánh nặng trong lòng.”
Gió nhẹ thổi tung mái tóc trán cô, dường như trong khí thoang thoảng mùi thơm.
Có lẽ bất bại chính là Giang Hàm Châu như thế .
Bạch Du nghĩ thầm trong lòng, đồng thời cũng thở dài một .
Cô thể hiểu Giang Hàm Châu đền bù món nợ với con trai, cũng tin rằng bà phá hư gia đình cô.
Chỉ là món quà bất luận như thế nào cô cũng thể nhận, nếu sẽ rõ ràng, với trong lòng Giang Hàm Châu chắc dùng quà để “đập” cô, lấy thứ giúp con trai bà tạo chút thiện cảm.
"Cô, em cám ơn đàn em Tần thích em, cũng cám ơn món quà của cô, tấm lòng em nhận nhưng đồ thì thứ cho em thể nhận, nhà của em còn đang chờ em chụp hình, em ."
Nói xong cô cúi rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-775.html.]
Ánh nắng xuyên qua lá xanh chiếu xuống, rơi Bạch Du, nhuộm thành một vệt sáng rực rỡ, Giang Hàm Châu bóng lưng của cô, trong lòng cũng thầm thở dài.
***
Bạch Du để chuyện ảnh hưởng đến tâm trạng, cô nhanh chóng lấy bình tĩnh.
Thấy cô trở , một nhóm lập tức vây quanh: "Mau đến đây, Bạch Du về , mau xếp hàng chụp ảnh chung nào!"
Lời dứt, một nhóm lập tức ùa đến, cả nam lẫn nữ đều , tất nhiên bây giờ chụp ảnh rửa ảnh vẫn còn đắt, mỗi chụp riêng một là thể, quá lãng phí tiền nên ùa đến là để chụp ảnh tập thể.
TBC
"Bạn nam xa một chút, đúng , cứ thế, yên nào, lên, đừng cau mặt, thì ..."
Thợ chụp ảnh mà trường mời đến hét khản cả giọng.
Mọi câu cuối cùng của chọc , khóe miệng đều cong lên, thợ chụp ảnh chớp lấy khoảnh khắc , bấm máy ảnh…
"Tách" một tiếng.
Thời gian như ngừng ở khoảnh khắc .
Tuổi trẻ, tình bạn bốn năm cũng lưu giữ .
Một nhóm , đến một nhóm khác, Bạch Du đến mỏi cả mặt.
Đột nhiên, bầu trời vang lên tiếng phành phạch, ngẩng đầu lên thì thấy bầu trời từ lúc nào bay đến hai chiếc trực thăng.
Thành phố Quảng trường quân sự, thấy trực thăng là chuyện gì đặc biệt nhưng kỳ lạ là lúc hai chiếc trực thăng đều kéo theo một tấm băng rôn màu đỏ dài, một tấm dòng chữ: "Chúc các sinh viên nghiệp khóa 77 - một ngày đại bàng bay cùng gió, thẳng tiến chín vạn dặm!" Tấm còn dòng chữ: "Không phụ thời đại, phụ tuổi trẻ, phấn đấu vì sự nghiệp xây dựng đất nước hùng mạnh!"
Mọi xôn xao một trận.
"Đây là trường chuẩn cho sinh viên nghiệp khóa 77 chúng ?"
"Sao đó chút tin tức nào , thật là quá ngạc nhiên vui mừng quá bất ngờ!"
"Chỉ phấn đấu, cống hiến, đóng góp cho sự nghiệp phục hưng vĩ đại của dân tộc mới thực sự phụ thời đại, phụ tuổi trẻ!"
Lúc , các vị lãnh đạo , mặt mày ngơ ngác: Họ hề sắp xếp màn !
Đột nhiên ai hét lên…
"Mau kìa, hai sĩ quan hải quân đang về phía chúng !"
Mọi , vội cúi đầu xuống thì thấy hai đàn ông dáng cao ráo mặc quân phục hải quân mùa đông, đội mũ vành lớn màu trắng viền đen đang về phía .
"Trời ơi, hai quân nhân trai quá, nhất là , trai hơn gấp trăm những minh tinh ở Đài Loan và Hồng Kông!"
"Đương nhiên , quân nhân mới là những đàn ông trai nhất và chính trực nhất đời!"
" họ đến đây? Vừa là quân kéo băng rôn chúc mừng chúng , chẳng lẽ hai hải quân cũng là trường chuẩn cho chúng ? Có đến phát biểu chúc mừng nghiệp ?"
Các lãnh đạo: Chúng !
Khi thấy trực thăng đột nhiên xuất hiện bầu trời, trong lòng Bạch Du linh cảm, khi thấy hét lên bốn chữ "sĩ quan hải quân" thì trái tim cô chợt đập mạnh.
Cô vô thức cúi đầu xuống.
Ngay lập tức thấy khuôn mặt của Giang Lâm.