Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 776

Cập nhật lúc: 2025-03-31 04:50:26
Lượt xem: 232

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người đàn ông vai rộng eo thon, dáng cao ráo, đang sải những bước chân dài về phía cô.

Một mảng nắng lớn chiếu mặt , trông gầy , cũng đen một chút đường nét khuôn mặt càng thêm rõ ràng, đôi mắt sắc bén sâu thẳm chằm chằm cô.

Bạch Du đến nỗi tim thắt , một cơn gió lạnh thổi qua khiến một bông hoa đào màu đỏ tím thổi rơi khỏi cành rơi trúng đầu cô, như thể cài một cây trâm cài, càng nổi bật làn da trắng hồng của cô, trông còn hơn hoa.

Giang Lâm thấy cảnh , khóe miệng vô thức cong lên nhẹ.

Chỉ một động tác như lập tức khiến những tiếng hít thở dồn dập vang lên bên cạnh.

Trong ánh mắt của , Giang Lâm đến mặt Bạch Du, giọng trầm thấp: "Anh xin , đến muộn ."

Bạch Du , hai má ửng hồng: "Không muộn, đến , lúc nào cũng muộn!"

Mọi , chẳng lẽ hải quân do trường mời đến mà là của Bạch Du.

Ngay đó, thấy Minh Thư mặc váy đỏ nhào tới ôm c.h.ặ.t c.h.â.n cha hét lên: "Cha ơi, cha ơi, con nhớ cha quá!"

Cha?

Mọi một nữa ngây , hóa đàn ông trai đến mức khiến tức giận là chồng của Bạch Du ?

Thật là khiến ghen tị đến phát hờn mà!

Mọi đều Bạch Du kết hôn và sinh con, chỉ là trong bốn năm qua, từng gặp chồng của Bạch Du, ngay cả những ở cùng ký túc xá với cô cũng rằng chồng của Bạch Du trông như thế nào, họ cũng từng đề cập đến việc xem ảnh chồng của Bạch Du nhưng đều Bạch Du lấy cớ từ chối.

Thậm chí Bạch Du hầu như nhắc đến chuyện chồng con của , lâu dần, xuất hiện một lời đồn khó .

Bạch Du chắc chắn lấy một ông già, vì chồng quá gì nên bình thường cô bao giờ nhắc đến.

Cũng đoán rằng tuy chồng của Bạch Du là quân nhân nhưng chỉ là một lính quèn bản lĩnh gì, so với Bạch Du thì nữ cường nam yếu, trong lòng Bạch Du chắc chắn thích chồng , nếu thì cho xem ảnh ?

TBC

Mọi cho rằng Bạch Du và chồng sống ở hai nơi khác , hơn nữa Bạch Du giỏi giang như , chỉ sợ hai thể xa , nhất là khi thấy chồng của Bạch Du xuất hiện trong thời khắc quan trọng như lễ nghiệp thì trong lòng càng chắc chắn về suy đoán .

Lúc , khi thấy con gái của Bạch Du ôm đàn ông đó gọi là cha, như thấy một tràng lốp bốp mặt.

Mặt đau quá QAQ.

Giang Lâm bế con gái lên, đó với cha vợ đang bên cạnh: "Cha ơi, phiền cha chụp cho gia đình ba chúng con một bức ảnh."

Trước đó Bạch Phi Bằng thấy Giang Lâm đến, vô tình lời bàn tán của khác, trong lòng ông lo tình cảm của con gái và Giang Lâm thực sự vấn đề, dù thì việc sống xa trong thời gian dài dễ xảy vấn đề.

Vào lúc thấy Giang Lâm xuất hiện, trái tim treo lơ lửng của ông cũng hạ xuống, nở nụ an ủi, liên tục gật đầu: "Được, , cha chụp ảnh cho các con!"

Tôn Tường Vy cả nhà Bạch Du chụp ảnh, dùng khuỷu tay huých đàn ông bên cạnh: "Chẳng các đang thực hiện nhiệm vụ bí mật ? Sao đột nhiên xuất hiện ở đây?"

Tạ Húc Đông tháo mũ lưỡi trai xuống, vuốt tóc: "Tên Giang Lâm vì để về kịp mừng lễ nghiệp cho vợ , thành nhiệm vụ thời hạn, chỉ thiếu chút nữa là mệt c.h.ế.t mấy bọn , thấy sắp đến, nghĩ lâu gặp em và các con nên cũng theo."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-776.html.]

Tôn Tường Vy đặt các con, trong lòng phần vui sướng như thể bất ngờ đút cho một thìa mật ong: "Chiếc máy bay trực thăng và băng rôn lúc nãy, cũng là Giang Lâm sắp xếp ?"

Tạ Húc Đông gật đầu: "Giang Lâm liên lạc với Trường quân đội Hoàng Phố là để động viên những sinh viên nghiệp đại học khóa đầu tiên, còn một đống lý lẽ vớ vẩn, thấy thực chỉ tạo bất ngờ cho vợ ."

Trong lòng Tôn Tường Vy ghen tị, dùng tay chọc eo , nhỏ giọng : "Năm em nghiệp, đến dự ? Còn nữa, giống Giang Lâm , cho máy bay trực thăng kéo băng rôn đến trường em ?"

Ai ngờ Tạ Húc Đông xong lời đầu : "Em nghĩ gì ? Em tưởng máy bay trực thăng rảnh rỗi lắm , chỉ chờ kéo băng rôn cho ? Lần thể thuyết phục , cũng là vì Bạch Du là khóa nghiệp đầu tiên khi khôi phục kỳ thi tuyển sinh đại học, ý nghĩa, nếu thì ngay cả khi để ủy viên chính trị Tôn mặt cũng vô dụng! Còn chuyện thể đến dự lễ nghiệp của em , xem lúc đó rảnh ... Á á..."

Lời còn dứt, eo truyền đến một cơn đau, cúi đầu xuống thì là Tôn Tường Vy kẹp một miếng thịt ở eo , đó xoay theo chiều kim đồng hồ.

Anh đau đến mức thở một : "Em ? Đang yên đang lành trở mặt thế?"

"Anh là đồ đầu heo! Không đến thì thôi, em còn chẳng đến!"

Tôn Tường Vy tức đến nỗi suýt phun lửa từ lỗ mũi, lẽ nào trực thăng thứ để đùa giỡn ? Mình chỉ vài lời ho để dỗ dành .

Liệu đến còn tùy thuộc việc nhiệm vụ thì còn thể , nhưng chỉ rằng sẽ cố gắng hết sức để đến, giống như Giang Lâm vì Bạch Du .

Tức c.h.ế.t cô !

"..."

Tạ Húc Đông ngơ ngác như hòa thượng gà khỏa .

thấy vợ tức giận dậm chân bỏ chạy, nghĩ ngợi gì mà vội đuổi theo, nếu lo rằng tối nay sẽ nhà.

Ngoài còn ba đứa con trong nhà, đừng thấy chúng nghịch ngợm khiến đánh chúng nhưng chúng bảo vệ của chúng, nếu dám nặng lời với của chúng thì ba thằng nhóc thối sẽ dám liên hợp đánh .

Nghĩ đến địa vị trong gia đình của ngày càng thấp, Tạ Húc Đông đột nhiên cảm thấy mũi cay.

Ngày hôm đó, chụp ảnh chung, trao lời chúc mừng nghiệp và thông tin liên lạc, hẹn thời gian chắc chắn sẽ gặp , chỉ là trong lòng mỗi đều rõ ràng, chia tay , trời nam đất bắc, lẽ cả đời sẽ còn gặp .

Không là ai hát lên ca khúc [ly biệt]: "Ngoài đình nghỉ/ cạnh đường xưa/ hoa cỏ xanh ngát trời/ gió đêm lay liễu/ sáo dần tàn/ núi liền núi đón hoàng hôn… Hỏi bao lâu mới về/ đến lúc xin chớ lưỡng lự…"

Mọi hát , ngày hôm đó hầu như ai cũng đến đỏ cả mắt.

Dưới gốc cây lớn ở xa xa, Tần Yến Bạch Du đỏ cả mắt, đàn ông bên cạnh cô đang cẩn thận lau nước mắt cho cô, bó hoa mang đến nhét tay giáo sư già từ nhà vệ sinh, đó bỏ .

Giáo sư già ngẩn một lúc xúc động đến nỗi mắt cũng đỏ hoe: Vài năm khi ở trong chuồng bò, ông bao giờ nghĩ rằng một ngày sẽ nhận hoa do học trò tặng.

Mặc dù năm đó ông đưa chuồng bò cũng là do chính học trò của tố cáo. Ông tự nhận luôn tận tâm tận lực với học trò, thậm chí còn truyền đạt kiến thức một cách tận tình nhưng chính những học trò mà ông từng coi như con của xông lớp học, đè ông xuống như một con chó...

Bị đưa chuồng bò là điều khổ sở nhất, điều khổ sở nhất là niềm tin của ông , nhiệt huyết của ông chà đạp chân khiến trái tim ông chết. Mặc dù quãng thời gian đó qua, tuy ông trở trường học, thứ minh oan nhưng trái tim ông vẫn bao giờ ấm trở .

khoảnh khắc , ông ! Cảm! Động! Rồi!

Tuy Giang Lâm thành nhiệm vụ thời hạn nhưng chỉ thể ở thành phố Quảng một ngày, sáng hôm lên đường.

Loading...