Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 784
Cập nhật lúc: 2025-03-31 04:50:42
Lượt xem: 216
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vũ Bằng Hồng cầm nhiều tiền như , lòng bàn tay cũng rịn mồ hôi: "Giám đốc Bạch, lúc đầu chúng chỉ nên bỏ vốn ít một chút , ngộ nhỡ…”
Hai ngàn đồng là tiền nhỏ, tới trong quá trình nuôi trồng còn xảy vấn đề, lỡ như trong quá trình vận chuyển xảy chuyện ngoài ý , sẽ gánh vác nổi.
Bạch Du cắt ngang lời : "Anh tin tưởng là tin bản ?"
Lúc Vũ Bằng Hồng từng công chăn nuôi trai nước ngọt ở sở nghiên cứu, vì để đào tạo , cô bỏ nhiều tiền và mạng lưới giao thiệp để đưa nước ngoài học tập.
Sau khi về nước, bọn họ mua trai cò về để tiến hành thí nghiệm, tất cả thí nghiệm đều thành công, bởi cô chút nghi ngờ nào với bản lĩnh của Vũ Bằng Hồng.
Chẳng uq là quá cẩn thận, nhưng cô thể chờ thêm nữa.
Vũ Bằng Hồng vội lắc đầu: "Không , chỉ lo..."
Bạch Du cắt ngang lời nữa, c.h.é.m đinh chặt sắt : "Không gì lo lắng, nhà máy thành lập , giờ mới lo lắng thì cũng chậm!"
Lúc sắc mặt Bạch Du nghiêm túc, khiến Vũ Bằng Hồng sợ tới mức dám thở mạnh.
Người khác đều Bạch Du là một phụ nữ trẻ tuổi, cô sẽ thể quản lý một nhà máy lớn như , lúc thể quản lý nhà máy đồ khảm xà cừ là vì thư ký Âu Dương Văn Khiên, nhưng giờ cô chỉ một một , coi thường cô ít.
Vũ Bằng Hồng cảm thấy những suy nghĩ nhiều , lớn hơn Bạch Du vài tuổi, nhưng lúc khi thấy sắc mặt của cô trở nên u ám, lập tức cảm giác cô giáo dạy bảo như lúc nhỏ.
đánh cũng cho một quả ngọt, Bạch Du dùng quyền lợi để đè ép đối phương, vẫn khích lệ thích đáng: " tin tưởng năng lực của chủ nhiệm Vũ, cũng tin tưởng nhất định sẽ nuôi trồng loại ngọc trai nhất cho nhà máy của chúng !"
Bạch Du cho phép trong nhà máy gọi cô là giám đốc Bạch, nhưng ngoài gọi cô là quản đốc Bạch thì cô vẫn chấp nhận, còn Vũ Bằng Hồng càng thích cách gọi chủ nhiệm , chứ cách gọi quản lý mà Bạch Du từng gọi.
dù gọi là gì thì cũng chỉ là một cách gọi mà thôi.
Vũ Bằng Hồng , cảm thấy cảm động, cũng cảm thấy bả vai trở nên nặng trĩu: "Được, nhất định sẽ phụ sự tin tưởng của giám đốc Bạch đối với !"
chờ Vũ Bằng Hồng mua trai cò về thì nhà máy đón vài vị khách mời mà đến.
Người đến đây là cả nhà Tập Hiểu Đông nhiều năm gặp.
Bạch Du mới lái xe đạp căn cứ Hải quân thì trong nhà cô khách tới.
Cô lập tức nghĩ tới đôi vợ chồng Giang Hựu Hàm và Lương Thiên Vũ theo bản năng, còn nghĩ rằng bọn họ khuyên bảo thành công nên chạy đến đảo Quỳnh Châu để khuyên bảo, trong lòng cô chút vui.
chẳng mấy chốc cô bản đoán sai.
Người tới Giang Hựu Hàm và chồng cô , mà là Tập Hiểu Đông, Tập và Tập Lục Thừa cao lên ít.
Bạch Du chút ngạc nhiên đối với chuyện ba đến đây, dù cũng lâu nhận thư từ và tin tức của bọn họ, từ ba năm khi bọn họ dọn về thủ đô, hai nhà qua ít.
giữa ba đứa trẻ vẫn thư từ qua , ban đầu đôi chị em thư, nhưng khi Niệm Niệm tiểu học, đồng thời còn học thêu tranh hai mặt và vẽ tranh thì nhiều thời gian nữa, dần dần dừng việc thư cho Tập Lục Thừa, còn Minh Thư thì vẫn tiếp tục kiên trì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-784.html.]
Hai kém vài tuổi, đôi khi Bạch Du cũng tò mò cô bé đào nhiều chuyện để kể với như , một cô nhịn mà lén thư của cô bé thì thấy bên trong …
"Hôm qua Cá Kho chết, em và chị đau lòng, chị chôn Cá Kho xuống gốc cây, nhưng thím Anh chôn trong đất bằng chôn trong lửa, chôn trong đất sẽ kiến và sâu ăn, em Cá Kho sâu ăn nên em chôn nó lửa, em và chị dùng lửa nướng nó, nhưng khi nướng thì thơm, cho nên em và chị chia ăn Cá Kho.”
"..."
Bạch Du cách nào để miêu tả cảm xúc khi bức thư lúc đó.
Cá Kho là một con cá trích, cô mua hai con cá trích từ trạm thịt về, Minh Thư thấy thì nuôi, vì thế cô cho cô bé một con cá để cô bé nuôi trong nhà như một con cá cảnh, còn để cô bé đặt tên, cô bé suy nghĩ lâu, cuối cùng lấy cái tên "Cá Kho"
Lúc đó khi Bạch Du cái tên là cảm thấy đắn, nhưng con thích nên cô , giờ xem dự cảm của cô đúng.
Lần đó khi cô từ trường về đến nhà, thấy miệng của hai đứa nhỏ vô cùng dơ, thấy "Cá Kho" nuôi ở trong bể cá , đôi chị em Cá Kho chết, vả còn an táng.
Cô thể nào ngờ việc, cái gọi là an táng là chôn cất trong bụng.
Trái Tập Lục Thừa là một đứa bé ngoan, bé đều nhớ rõ rành mạch sinh nhật của mỗi trong nhà, mỗi năm đều sẽ dày công gửi quà tới đây.
"Lục Thừa, cháu lớn ít, suýt chút nữa cô nhận cháu ." Lúc Bạch Du thiếu niên Tập Lục Thừa nho nhỏ trưởng thành, lập tức nở nụ , đó với Tập Hiểu Đông và Tập: "Thím Tập, đồng chí Tập, lâu gặp!"
Tay chân Tập Lục Thừa thon dài, chỉ cao tới eo của cô, giờ đến bả vai của cô , tóc cắt đầu đinh, để lộ ngũ quan tinh xảo, Bạch Du , bé để lộ hàm răng trắng, ngượng ngùng gọi một tiếng: "Cô Bạch."
Tập Hiểu Đông: "Đã lâu gặp, đồng chí Bạch, chúng mà đến đây, thật sự là phiền ."
TBC
Tập Hiểu Đông gật đầu, khóe miệng cong lên: "Đã lâu gặp, đồng chí Bạch, chúng mà đến đây, thật sự là phiền , chúng đến đây là để xem xét thị trường Thâm Châu, giờ Thâm Châu định là đặc khu phát triển, coi trọng nơi , khéo trường cho nghỉ đông, Lục Thừa sắp tới đây nên đề nghị chung, còn tới thăm .”
Bạch Du: "Vô cùng chào mừng, ánh mắt của đồng chí Tập , cũng coi trọng sự phát triển trong tương lai của Thâm Châu."
Mẹ Tập bổ sung: “Từ xa đến đây đúng là dễ dàng, thím vốn định đến đây, nhưng năm nay thủ đô lạnh quá, còn tới tháng Mười Hai mà mấy trận tuyết lớn, bệnh tay chân nứt da của ông nội Thừa Thừa tái phát, Thừa Thừa nhiệt độ mùa đông ở đây chỉ mười mấy độ, ấm áp nên đề nghị cả nhà bọn thím đến đây, thuận tiện nghỉ phép ở đây luôn, qua năm về."
Bạch Du gật đầu: " , mùa đông ở đây dễ chịu, nếu luồng khí lạnh thì nhiệt độ trung bình chỉ trong mười bảy mười tám độ, mặc vài cái áo mỏng là ấm , kiếm chỗ ở ?"
So với ba năm đây, Tập Hiểu Đông vẻ càng thêm trầm , chuyện thong dong lễ độ, giống như nắm rõ chuyện trong lòng bàn tay, ý treo ở khóe môi gãi đúng chỗ ngứa, trong sự lễ phép mang theo sự xa cách, cả tỏa khí chất nho nhã của thương nhân.
Mẹ Tập gật đầu: "Tìm , ở trong một nhà khách bên trong, ông nội của Thừa Thừa cũng đến đây thăm cháu, nhưng do huyết áp của ông tăng cao nên nghỉ ngơi ở nhà khách."
So sánh Tập với ba năm đây, bà trông béo lên một chút, nhưng là do tàu xe mệt mỏi mà trông chút tiều tụy, mắt còn quầng thâm mắt đậm.
Không Bạch Du nhạy cảm , cô luôn cảm thấy nguyên nhân mà cả nhà họ Tập chạy tới đảo Quỳnh Châu đơn giản như .
đối phương , cô cũng tiện mở lời, trò chuyện chốc lát thì Bạch Du mời bọn họ đến nhà hàng Quốc Danh để bùng bữa.
Sau một bữa cơm, Tập cũng mở lời.
Thì cả nhà họ Tập đến đây, ngoài việc Tập Hiểu Đông thị sát thị trường ở Thâm Châu, còn một chuyện vô cùng quan trọng, đó là đến đây để đề nghị kết thông gia với yêu của Tập Hiểu Đông.