Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 787

Cập nhật lúc: 2025-03-31 13:49:44
Lượt xem: 237

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bạch Du cắt ngang lời : "Cứ , cần trừ tiền lương, nhưng , giờ nhanh chóng dùng xốp và chai treo trai cò lên thôi."

Treo từng con trai lên tốn ít thời gian, trong lúc giày vò khốn khổ, lượng trai cò c.h.ế.t sẽ càng nhiều.

Vũ Bằng Hồng cũng điều , vội ngậm miệng dạy nhóm công nhân treo trai cò lên như thế nào.

Cũng may treo trai cò và đồ khảm xà cừ giống , học tập một chút là thể .

Dưới sự cố gắng của , cuối cùng cũng treo bộ trai cò lên khi tan tầm, cũng như chuyển xuống ao nước.

Tập Hiểu Đông vốn định dẫn nhà ăn Tết ở đảo Quỳnh Châu, kết quả nhận cuộc gọi của từ thủ đô.

Ngô Hiếu Nghi xảy chuyện.

cô em gái sinh đôi đ.â.m một nhát, chảy nhiều m.á.u dẫn tới sinh non, vả nhát d.a.o còn đ.â.m thủng gan và lá lách, giờ mạng sống của cô nguy kịch.

Nhà họ Ngô đến kiếm nhà họ Tập, Ngô Hiếu Nghi gặp mặt Tập Lục Thừa khi chết.

"Chết sớm gì? Giờ sắp c.h.ế.t mới nhớ là vẫn còn một đứa con trai!”

Mẹ Tập để Tập Lục Thừa gặp Ngô Hiếu Nghi, bà thật sự sợ cái nhà họ Ngô , ai bọn họ sẽ chuyện quá đáng gì, bà thể để cháu trai mạo hiểm .

Rõ ràng là Tập Hiểu Đông cũng dự đoán sẽ xảy chuyện như , ngây một lúc lâu mới về phía con trai: "Con ?"

Tập Lục Thừa ngẩng đầu về phía cha , khóe môi mím thành một đường thẳng, lên tiếng.

Không khí như đọng .

TBC

Mẹ Tập: "Con hỏi trẻ con gì, thằng bé còn nhỏ như thì thể gì chứ, thấy cần , ông nó , ông thấy thế nào?"

Mấy ngày nay cha Tập đều giường nên nay sức khỏe mới lên một chút, lúc thấy con dâu xảy chuyện, ông cảm thấy vô cùng khiếp sợ: "Hay là cứ đến đó , đừng để tiếc nuối."

Dù Ngô Hiếu Nghi thế nào thì cũng là ruột của cháu trai, nếu ngay cả gặp mặt cuối cùng cũng cho thằng bé gặp, chừng thằng bé sẽ oán trách bọn họ.

Tập Hiểu Đông cũng lên tiếng lúc , bước qua nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của con trai: "Đi thôi, cha với con."

Tuy rằng Bạch Du thích Ngô Hiếu Nghi, nhưng cô cũng ngờ tới việc Ngô Hiếu Nghi sắp chết.

Khi cô chạy về thì thấy Tập Lục Thừa bờ cảng, gió biển thổi quần áo của bé tung bay, vang lên tiếng xào xạc, khuôn mặt thanh tú tái nhợt mịt mờ.

Bạch Du bước qua ôm lấy bé, nhẹ giọng : "Đừng sợ, cô Bạch ở đây chờ cháu trở về."

Sau khi Tập Lục Thừa tin ruột sắp chết, bé vẫn lời nào, lúc cô Bạch , bé nhào tới ôm eo cô.

"Cô Bạch, cháu thích bà , nhưng cháu... Từ đến nay đều chết..."

Lời khiến Bạch Du chua xót, cô lập tức xoa đầu Lục Thừa: "Cô Bạch , cháu luôn là đứa trẻ ngoan, của cháu, nếu trong lòng cảm thấy buồn thì cứ , ngại."

Vừa dứt câu, bàn tay nhỏ ôm eo cô càng dùng sức.

Kèm với tiếng gió biển, cô tiếng nức nở nghẹn ngào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-787.html.]

Sau khi tiễn Lục Thừa, Bạch Du về đến nhà con gái ôm lấy, mặt cô bé lộ vẻ lo sợ ít thấy.

Bạch Du còn nghĩ rằng cô bé xảy chuyện, vội ôm cơ thể nhỏ đang run rẩy của cô bé trong ngực, liên tục hỏi: "Làm ? Xảy chuyện gì?"

Minh Thư "Òa" lên một tiếng bật : “Mẹ, con của con cả đời, giống của Lục Thừa, chết."

"Bé con , đương nhiên là sẽ con cả đời, sẽ cả, sẽ luôn ở bên cạnh con."

Lần Minh Thư lớn là lúc các cô rời đảo Quỳnh Châu đến thành phố Quảng để học tập, nhưng cô bé còn lớn hơn , nước mắt rơi từng giọt xuống khiến trái tim Bạch Du tan nát.

Vấn đề sinh lão bệnh tử nặng nề, lúc cô và Giang Lâm thấy cô bé còn nhỏ, cho nên cũng nhắc tới chữ “Chết” với cô bé, nhưng xem giờ là lúc giải thích từ từ cho cô bé .

Mấy năm nay sức khỏe ông Giang lúc lúc , tuy rằng bên cạnh bảo mẫu, cũng bác sĩ chuyên môn, nhưng ông cũng lớn tuổi , nhiều cơ quan dùng , đầu năm nay ông bệnh viện một , Giang Lâm ở bệnh viện trông ông hai ngày hai đêm, tuy vẻ ly kỳ nhưng nguy hiểm, nhưng vẫn dọa sợ tất cả .

Mấy ngày ông Giang mới gọi điện thoại tới, hỏi năm nay bọn cô trở về , tuy ông lời nào nhưng Bạch Du vẫn đành lòng, dự định dù năm nay Giang Lâm kỳ nghỉ, cô và bà nội cũng sẽ dẫn hai đứa nhỏ về thủ đô.

Đối với lớn tuổi mà , nếu gặp mặt thì cứ gặp, cô ông Giang thất vọng, cũng để tiếc nuối.

Minh Thư đỏ cả đôi mắt, mấy ngày cô bé như trở về lúc còn là em bé, bám dính lấy Bạch Du, Bạch Du thì cô bé sẽ đó, giống như cái đuôi nhỏ cắt .

Niệm Niệm thấy em gái như , lập tức nghĩ cách để dỗ em gái, cô bé lấy bánh quy nỡ ăn , còn đồng ý khi học thêu tranh thêu hai mặt xong, thành phẩm đầu tiên sẽ tặng cho em gái, dáng vẻ chuyện khiến trái tim mềm nhũn.

Khi Niệm Niệm tới đảo Quỳnh Châu, cô bé thường xuyên nhắc tới cha, đồ ngon đều giấu một nửa, lớn cho cô bé tiền cô bé cũng xài mà tích cóp, ban đầu Bạch Du còn cảm thấy kỳ lạ, mới là cô bé chừa đồ nhất cho cha cô bé.

Mấy năm nay Niệm Niệm lớn ít, nhắc tới cha cô bé cũng càng ngày càng ít, dường như cô bé đoán , nhưng cô bé vẫn giữ thói quen chừa một nửa gì đó.

Bạch Du vẫn luôn cho tìm kiếm tung tích của hai cô, dù sống chết, cô cũng mong một đáp án.

Vậy thì vẫn còn cái để với nhà và Niệm Niệm.

Vì an ủi Minh Thư, Bạch Du quyết định xuống bếp món bánh gạo nếp đậu đỏ mà cô bé thích ăn nhất.

Bạch Du thêm lượng sữa bò bột gạo nếp, khi nhào đều thì bôi một lớp dầu lên nồi đổ phần gạo nếp trong, khi trải đều đáy, phủ mứt đậu đỏ thì đổ phần gạo còn trong, chiên đều các mặt là thể lấy .

Lớp ngoài bánh gạo nếp đậu đỏ cháy sém, lớp da xốp giòn, cắn một miếng, cảm giác giòn tan bùng nổ trong khoang miệng, bên trong lớp bánh mềm mại thơm ngọt, ngon đến mức dừng mà cũng dừng .

Minh Thư ăn no căng bụng, cuối cùng cũng nở nụ .

***

Thành phố Quảng, trong phòng Hồi sức cấp cứu.

Sắc mặt Ngô Hiếu Nghi tái nhợt, trắng đến mức như m.á.u rút cạn, tròng mắt cô tan rã, đôi mắt tia ánh chằm chằm trần nhà.

Lúc qua với cô một câu: "Hiếu Nghi, ngốc , đối xử với con , mà đối xử với con nhóc chui từ trong bụng cô, cô sẽ hối hận."

Lúc khi cô mấy lời thì sẽ trả lời như thế nào nhỉ? À, đúng , cô tuyệt đối sẽ hối hận, cô còn lập lời thề son sắt với , cô sẽ nuôi dạy Nha Nha thành một đứa trẻ ưu tú, trường cấp ba thi đậu Đại Học, cô cũng tin Nha Nha sẽ báo đáp là cô .

Hiện thực tát cô một cái thật mạnh, khiến cô rõ bản , cô chỉ ngốc, mà đầu óc của cô còn úng nước, nếu thể chuyện cần con như thế?

rõ rốt cuộc là sai ở , cô cưng chiều Nha Nha như con gái ruột, cho cô bé ăn ngon, mặc , cho cô bé đến trường nhất để học, những thứ những đứa trẻ khác cô bé đều , những thứ những đứa trẻ khác cô bé cũng .

Loading...