Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 792

Cập nhật lúc: 2025-03-31 13:49:54
Lượt xem: 194

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời gian trôi qua, nhanh sắp hết năm.

Trại nuôi ngọc trai thể thiếu , Vũ Bằng Hồng và mười công nhân khác tự nguyện ở chăm sóc ngọc trai, Bạch Du cũng đồng ý trả cho họ gấp đôi tiền lương, những khác thì phát tiền lương cho họ, ngoài còn phát phúc lợi Tết, đó tuyên bố nghỉ lễ.

Hiện tại công xưởng lợi nhuận, mỗi ngày còn ngừng tiêu tiền nên đều cho rằng sẽ phúc lợi, ngờ Bạch Du những phát mà còn phát thua kém gì các công xưởng khác.

Mỗi một bao gạo năm cân, một can dầu ngô, còn hai gói kẹo.

Sau khi nhận phúc lợi, vui mừng đến nỗi miệng khép .

Những vì cho rằng lương nhân viên kinh doanh ít, hơn nữa còn thời gian thực tập ba tháng mà đến đăng ký, hiện tại thấy công xưởng phát nhiều thứ như thì khỏi hâm mộ hối hận.

Ban đầu họ nghĩ rằng đều đăng ký, Bạch Du tuyển thì tự nhiên sẽ hạ điều kiện xuống, ngờ nửa đường xuất hiện năm "con em năm thành phần đen", thật sự tức c.h.ế.t họ!

hối hận cũng vô dụng, trong thời gian ngắn Bạch Du sẽ tuyển nữa.

Năm nay Giang Lâm kỳ nghỉ nên thể về nhưng phía ông Giang gọi điện thoại đến mấy , hỏi họ về .

Để ông cụ vui vẻ, đương nhiên Bạch Du về, chỉ là kịp mua vé xe lửa thì ông Giang ngã bệnh.

Lần dù họ về cũng về.

Giang Lâm xin phép cấp nhờ mua mấy tấm vé máy bay, đó cả nhà tàu thủy tới thành phố Quảng, tiếp đó từ sân bay quốc tế Bạch Vân của thành phố Quảng máy bay về Thủ đô.

Vé máy bay ở thời đại đắt, từ thành phố Quảng đến Thủ đô, mỗi một trăm đồng, năm họ, một lúc tiêu mất năm trăm.

Để kịp chuyến bay mà suốt dọc đường họ dừng , thậm chí cơm cũng ăn, chỉ ăn một ít lót .

dù cô và Giang Lâm chịu đựng nhưng bà nội và hai đứa trẻ chịu đựng .

Bạch Du gọi cho mỗi một phần mì kéo sợi Lan Châu, sợi mì tại chỗ, đầu bếp quăng sợi mì, kéo sợi mì, liên tục.

Sợi mì thủ công xong, kích thước đều , nước dùng trong veo hành lá và rau mùi nổi lềnh bềnh phía , mùi thơm đua xông mũi khiến lập tức thèm ăn.

Mặc dù Bạch Du cảm giác thèm ăn nhưng thể thừa nhận rằng mì kéo sợi Lan Châu chuẩn, sợi mì nhiều, dai ngon, đặc biệt là khi thêm ớt, càng ăn càng nghiện.

TBC

Vốn dĩ Giang Lâm cảm giác thèm ăn nhưng sự khuyên bảo của Bạch Du, vẫn miễn cưỡng ăn một ít.

Họ lên máy bay lúc hai giờ chiều.

Suốt dọc đường, Giang Lâm đều nhíu chặt mày, Bạch Du nắm tay , im lặng ở bên cạnh .

Kiếp ông Giang mất lâu khi Giang Lâm mất, kiếp Giang Lâm xảy chuyện gì nên ông Giang cũng thuận lợi vượt qua năm đó, Bạch Du còn tưởng rằng ông thể sống lâu hơn một chút, ngờ...

Bạch Du lắc đầu để những suy nghĩ trong đầu ngoài, chắc chắn ông Giang sẽ .

Khi đến Thủ đô, là lúc hoàng hôn, ánh sáng còn sót của mặt trời nhuộm cả bầu trời thành màu vỏ quýt.

Tuy máy bay đắt nhưng thật sự nhanh tiện lợi, chỉ hơn ba giờ đến Thủ đô.

Ra khỏi sân bay, chú Vương ở bên ngoài chờ.

Vừa lên xe, Giang Lâm hỏi: "Chú Vương, ông nội cháu thế nào ?"

Chú Vương thấy họ về, vốn đang xúc động nhưng bây giờ Giang Lâm , đôi mắt ông lập tức đỏ hoe, giọng nghẹn ngào: "Ông nội cháu... Đã hôn mê hai ngày hai đêm , đến giờ vẫn tỉnh ."

Trong lòng Giang Lâm đau nhói như ai bóp chặt tim : "Ông nội cháu ?"

Anh nắm c.h.ặ.t t.a.y đến nỗi đốt ngón tay trắng bệch, gân xanh mu bàn tay nổi rõ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-792.html.]

Bạch Du duỗi tay nắm lấy tay để mười ngón đan .

Chú Vương giơ tay lau nước mắt nơi khóe mắt: "Hai năm nay sức khỏe của ông nội cháu lắm, dạo ông viện mấy , chỉ là cho với các cháu."

Chắc là ông cụ cảm thấy còn sống bao lâu nữa nên mới thường xuyên gọi điện cho nhà Giang Lâm, hỏi họ về .

Tối qua ông cụ còn xem tài liệu, lúc đó muộn nên ông thư phòng bảo ông cụ nghỉ sớm một chút, ông cụ cũng đồng ý nhưng ai ngờ ông mới khỏi phòng thì ông cụ ngã quỵ.

Bác sĩ tình hình nguy cấp, chắc tỉnh , nghĩ đến đây, chú Vương kìm nước mắt.

Ông theo ông cụ gần cả đời, trong lòng ông , ông cụ chỉ là cấp mà còn là của ông !

Lòng Bạch Du cũng rối bời như một mớ bòng bong, mũi cay xè khó chịu.

Chuyện ông Giang xảy chuyện, Bạch Du vẫn với Minh Thư nhưng lúc xe, họ chuyện thể tránh khỏi cô bé.

Minh Thư hiểu ngay, đôi mắt to ngập tràn nước mắt: "Mẹ ơi, ông cố ? Mẹ ơi, con ông cố xảy chuyện, con ông cố xảy chuyện!"

Bạch Du ôm lấy cô bé, cằm để đầu cô bé, nhẹ nhàng an ủi: "Ông cố phúc lớn mạng lớn, sẽ ."

Chắc chắn sẽ .

Minh Thư ôm lấy nức nở trong lòng : "Mẹ ơi, con cho ông cố một món đồ khảm xà cư, ông cố còn thấy, chắc chắn ông cố sẽ , đúng ?"

Bạch Du nghẹn ngào: "Ừ."

Họ vội vã đến bệnh viện.

Chưa đến nơi thấy nhiều cửa phòng bệnh từ xa, đều là nhà họ Giang, lúc đều vẻ mặt nặng nề.

Vợ chồng Giang Hựu Hàm và Lương Thiên Vũ cũng đến, tuy Giang Hựu Hàm ăn mặc khoa trương như nhưng vẫn đeo ít đồ trang sức, mặt cũng trang điểm đậm, so với vẻ tiều tụy của những khác thì cô trông giống như đến đây để trình diễn hơn.

Lương Thiên Vũ chải một mái tóc vuốt ngược , bôi bao nhiêu keo vuốt tóc, chải đến nỗi bóng loáng trông bẩn, mặc một bộ vest trắng, chân giày da màu đen nhưng vest trắng kén mặc và dáng .

Trước đây Lương Thiên Vũ cũng coi là một trai nhưng bây giờ bụng to , mặt cũng phình to như bánh mì lên men, mặc bộ vest trắng khiến khỏi nghĩ đến câu "mặc long bào cũng giống thái tử".

Mặc dù ăn mặc nhưng chiếc đồng hồ Rolex tay , sợi dây chuyền vàng sáng choang cổ đều chứng minh một điều - Lương Thiên Vũ còn là trai nghèo đuổi khỏi nhà họ Giang năm xưa nữa, bây giờ tiền.

Thấy Bạch Du và Giang Lâm đến, đôi lông mày dài của Giang Hựu Hàm nhướng lên, lập tức tư thế sẵn sàng chiến đấu giống như một chú gà chọi lúc nào cũng sẵn sàng xông lên.

lẽ cô vô ích, vì Bạch Du thậm chí còn thèm liếc mắt .

Giang Vũ dựa vách tường của hành lang, dường như cảm giác gì đó nên ngẩng đầu lên thấy một nhóm đang về phía họ.

chỉ thấy một Bạch Du.

Năm năm trôi qua, cô vẫn như trong trí nhớ.

Không, là hơn.

Anh cô từng bước tiến gần, tâm trạng vô cùng phức tạp.

Nếu năm đó Giang Lâm dùng thủ đoạn hèn hạ, điều tỉnh khác để đào tạo thì lẽ hôm nay ở bên Bạch Du sẽ là .

Bạch Du để ý đến ánh mắt của Giang Vũ.

Cô và Giang Lâm bước đến, đợi chào hỏi, đúng lúc đó cửa phòng bệnh từ bên trong mở , họ cũng quan tâm đến những chuyện khác, vội vàng vây quanh.

Người chữa trị cho ông Giang là viện trưởng Trịnh của bệnh viện.

Viện trưởng Trịnh đẩy chiếc kính sống mũi, : "Hiện ông Giang vẫn đang trong tình trạng hôn mê, phương pháp điều trị nhất là phẫu thuật ngay lập tức, chỉ là thể của ông Giang thể chịu đựng đến khi kết thúc ca phẫu thuật, hơn nữa ngay cả khi ca phẫu thuật thành công thì tỷ lệ thành công cũng chỉ ba mươi phần trăm."

Loading...