Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 793
Cập nhật lúc: 2025-03-31 13:49:56
Lượt xem: 229
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lời xung quanh im lặng đến mức thể thấy tiếng kim rơi.
Trong lòng Bạch Du lộp bộp một tiếng.
Giang Lâm nắm chặt hai tay, giọng khàn khàn : "Nếu phẫu thuật thì ?"
"Nếu phẫu thuật thì thể chỉ còn hai ba ngày nữa, trong thời gian thể tỉnh , cũng thể tỉnh , nhà hãy bàn bạc xem nên phẫu thuật , sớm cho câu trả lời."
Viện trưởng Trịnh xong thì nhíu mày bỏ .
Hành lang một nữa chìm im lặng, bầu khí ngưng trọng đến mức khiến thở nổi.
Người lớn nhất là Giang Khởi Nghiêm nhíu chặt mày, ánh mắt lướt qua : "Mỗi nhà cử một , chúng ngoài bàn bạc, những khác ở đây chờ, còn nữa, lúc mà ai dám gây chuyện thì cút ngoài cho !"
Thường ngày Giang Khởi Nghiêm là nghiêm khắc nhất, lúc mặt mày nghiêm càng trở nên hung dữ hơn, bình thường những trẻ đều phần sợ ông càng dám chọc giận ông lúc , cùng đồng thanh đồng ý.
Chỉ Giang Hựu Hàm tức đến phát điên, cô cảm thấy lời của bác cả chính là nhắm hai vợ chồng họ, lúc nãy khi lời ánh mắt còn cố ý lướt qua họ.
Thật là mắt chó xem thường khác!
Bây giờ chồng Lương Thiên Vũ của cô là ông chủ lớn của công ty, những qua với đều là những nhân vật tiếng ở Hồng Kông, ngay cả lãnh đạo Thâm Quyến khi gặp cũng nể mặt ba phần, thế mà đám thì , họ về còn mang theo nhiều đồ như mà họ còn tỏ vẻ cao ngạo, thật khiến cô tức c.h.ế.t !
cô định mở miệng thì cô liếc ánh mắt như g.i.ế.c khiến cô nuốt ngược những lời định trong.
Giang Lâm sang Bạch Du: "Anh một lát về ngay, bà nội và con để họ về nghỉ ngơi ."
Bạch Du nắm tay , đôi mắt đầy tơ m.á.u của nhẹ nhàng gật đầu: "Anh yên tâm, em sẽ sắp xếp thỏa, còn nữa, em sẽ ở đây chờ về."
Từ khi tình hình của ông nội, hai ngày hai đêm chợp mắt, cô lo cho sức khỏe của .
Cô với rằng dù chuyện gì xảy thì cô cũng sẽ ở bên cạnh , vượt qua cùng .
Giang Lâm gật đầu: "Được."
Sau khi Giang Khởi Nghiêm dặn dò xong thì ngoài , những của các nhà khác cũng theo ngoài.
Lúc , Giang Khải Bang thấy Giang Lâm cũng theo, vô thức nhíu mày lập tức khiển trách: "Con theo đến đây gì?"
Mặt Giang Lâm biểu cảm ông : "Bác ba thật là quý nhân quên, cháu là con cháu chi sáu, đương nhiên theo đến."
"..."
Tiếng “bác ba” suýt chút nữa khiến Giang Khải Bang tức đến phun một ngụm máu.
Ông trợn mắt đứa con bất hiếu mặt, mạch m.á.u đập thình thịch.
Từ cuối năm ngoái, ông hạ , chủ động tìm , chính là xoa dịu căng thẳng giữa cha con nhưng đứa con bất hiếu những động lòng mà còn mỗi đều gọi một tiếng "bác ba", sớm bất hiếu như thì lúc mới sinh nên bóp c.h.ế.t !
Giang Lâm để ý đến ông nữa, trực tiếp qua ông .
Giang Lâm , Bạch Du vội sang với bà nội: "Bà nội, ở đây đợi cháu một lát, cháu gọi điện thoại, bảo cha cháu đến đón ."
Mặc dù chú Vương là tài xế xe ô tô nhưng thời điểm quan trọng như thế , Bạch Du dám sử dụng, một là sợ lúc cần thì chú Vương ở đó, sẽ chậm trễ việc điều trị của ông nội, hai là cũng giữ nhược điểm để một thể lợi dụng điều công kích Giang Lâm.
Bà Bạch gật đầu: "Cháu , cứ giao đứa nhỏ cho bà."
Minh Thư lắc đầu như trống bỏi, đôi mắt đỏ hoe, miệng mím : "Mẹ, con , con ở đây đợi ông cố tỉnh , con đích tặng món đồ khảm xà cư cho ông cố!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-793.html.]
Bạch Du đồ khảm xà cư mà cô bé ôm chặt trong lòng, mũi cay cay.
Vì tháng là sinh nhật của ông nội, Minh Thư vì chuẩn quà sinh nhật cho ông cố mà cô bé đích bãi biển nhặt vỏ sò trong nhiều ngày, đó nhờ sự giúp đỡ của thợ cả Ngũ, cô bé món đồ khảm xà cừ mang tên “Tình ông cháu” , đồ khảm xà cừ hai nhân vật lớn nhỏ tạc theo bức ảnh chụp chung của ông nội và Minh Thư, trông đồ khảm xà cừ giống như đúc.
Cô tưởng ông nội thấy chắc chắn sẽ vui, ngờ xảy chuyện như , nếu ông tỉnh thì ông cũng cách nào thấy đồ khảm xà cừ , đến lúc đó cô nhóc sẽ buồn đến mức nào.
Bạch Du thấy con gái hai hàng nước mắt, vẻ mặt đầy mong đợi , đành lòng từ chối cô bé: "Được, con ở đây ngoan ngoãn theo bà cố, sẽ nhanh chóng ."
Minh Thư ngoan ngoãn đồng ý.
TBC
Bạch Du vẫn yên tâm, đầu nhờ bác cả Chu Thái Vân giúp trông nom nhà của .
Chu Thái Vân vỗ nhẹ mu bàn tay cô: "Cháu cũng cẩn thận quá, thật bảo chú Vương đưa họ về là ."
Bạch Du lắc đầu: "Không , nhà cháu cách bệnh viện xa, để cha cháu một chuyến cũng phiền ."
Chu Thái Vân cô là cẩn thận, cũng khuyên nữa: "Vậy cháu , bác sẽ giúp cháu trông, lúc ai dám bậy ."
Bạch Du cảm ơn tìm trạm điện thoại.
Bạch Du , Lương Thiên Vũ kéo Giang Hựu Hàm đến góc, đó lấy từ trong cặp công văn bằng da bò một gói kẹo đưa cho cô : "Đây là sôcôla nhập khẩu từ nước ngoài, lát nữa em mang sang cho con gái Giang Lâm ăn."
Giang Hựu Hàm là đồ nhập khẩu từ nước ngoài, lập tức vui : "Đồ như cho con gái chúng ăn, nghĩ đến khác..."
Lời còn dứt, Lương Thiên Vũ cắt ngang: "Em thần kinh , con gái chúng mới bao nhiêu tuổi, cơm còn ăn, ăn kẹo ?"
Giang Hựu Hàm vẫn khó chịu: "Cho ai cũng , chỉ thể cho đám Bạch Du!"
Nhớ hôm đó Bạch Du đuổi khỏi cửa, cô vẫn tức giận.
Đồ như , tự ăn thơm , lấy lòng họ!
Trong mắt Lương Thiên Vũ thoáng hiện lên vẻ kiên nhẫn, hít sâu một : "Anh giải thích với em , chúng một lô hàng giữ , cần ba giúp đỡ, đợi chuyện giải quyết xong, thể lấy con ."
Anh xong vội giơ một ngón tay.
Đôi mắt Giang Hựu Hàm sáng lên: "Một nghìn đồng?"
Lương Thiên Vũ liếc xung quanh, hạ giọng : "Mười nghìn đồng! Đến lúc đó em mua gì thì mua, bây giờ em cứ theo lời là ."
Nghe đến mười nghìn đồng, Giang Hựu Hàm kích động đến mức suýt hét lên.
Thời đại mấy là hộ nghìn đồng? Một lô hàng mà kiếm mười nghìn đồng, họ sẽ trở thành đại gia !
Mặc dù Giang Hựu Hàm đưa đồ như cho con gái Bạch Du nhưng nghĩ đến mười nghìn đồng , cô vẫn gật đầu: "Đây là tự đấy, đến lúc đó em gì cũng mua cho em."
Lương Thiên Vũ duỗi tay véo má cô : "Biết , , em mau ."
Giang Hựu Hàm trừng mắt đưa tay hất tay , đó giày da cừu "Cộp cộp cộp" về phía bà Bạch và Minh Thư.
Bà Bạch thấy cô thì lập tức lộ vẻ đề phòng: "Cô gì?"
Giang Hựu Hàm bĩu môi : "Bà Bạch, bà là đúng, đến chuyện là cô ruột của Minh Thư, ở đây nhiều như , bà cho rằng thể gì?"
Bà Bạch dễ mấy câu của cô lừa, hừ một tiếng: "Có là chồn chúc tết gà, ý , chuyện gì thì cô cứ thẳng , tuổi cao , sức lực dây dưa với cô !"
Giang Hựu Hàm tức đến mức suýt ném luôn gói kẹo trong tay mặt bà già nhưng ngẩng đầu thấy Lương Thiên Vũ cau mày , cô mới nuốt cơn giận xuống: "Lần và Thiên Vũ về, tặng cho trong nhà ít đồ , tưởng mấy về nên chuẩn phần của , để tránh chúng thiên vị nên tặng một gói kẹo, đây là kẹo bình thường, đây là sôcôla nhập khẩu, sôcôla thì bà già như bà chắc ..."