Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 795
Cập nhật lúc: 2025-03-31 13:50:00
Lượt xem: 220
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch Du dậy, gọi một tiếng: "Ông nội!"
Ông Giang thấy tiếng cô thì về phía cô mà tít mắt, dáng vẻ hiền từ như thể đang : "Cháu ngoan, ông nội , Giang Lâm nhờ cháu chăm sóc ."
Khi đang liếc cô nhưng ông Giang dừng mà vẫn bước về phía , dường như ông đang vội gặp ai đó.
Bạch Du theo bóng lưng ông Giang, miệng mở chừng mấy nhưng nên lời, thế là cô gọi một tiếng: "Ông nội!"
Giang Lâm cảm thấy Bạch Du dựa vai dường như gì đó nhưng rõ, cúi đầu xuống, mới phát hiện từ lúc nào cô ngủ , hai má ửng hồng, sờ trán cô.
May mà sốt.
Anh cởi chiếc áo khoác quân đội đắp lên cô, đó cô dựa lòng để ngủ thoải mái hơn một chút.
Động tác lớn như nhưng Bạch Du vẫn tỉnh.
Giang Hựu Hàm chú ý đến động tĩnh bên , miệng nhếch lên : "Ông nội thế , cô còn ngủ , bình thường bao nhiêu hiếu thuận, bây giờ lập tức lộ nguyên hình!"
Lương Thiên Vũ trừng mắt cô : "Câm miệng cho !"
Giang Hựu Hàm phục nhưng theo thời gian Lương Thiên Vũ kiếm ngày càng nhiều tiền, địa vị của hai họ cũng đổi, đây đều là cô lớn tiếng quát tháo với Lương Thiên Vũ nhưng bây giờ chỉ cần Lương Thiên Vũ liếc cô thì cô cũng dám nhiều lời.
Bên ngoài nữa bông tuyết tung bay nhưng ông Giang vẫn dừng bước.
Bạch Du vội vàng đuổi theo ông, ông nội vẫn khỏe, bình thường rời gậy, lỡ như té thì , chuyện mà ông nội rõ ư?
"Ông nội!"
Cô đuổi theo gọi.
Ngay lúc , cảnh tượng đột nhiên đổi, trong nháy mắt biến đổi.
Xung quanh vô đang chạy điên cuồng, ngừng truyền đến tiếng chạy từ xa.
Cô đuổi theo thì thấy một nhóm đàn ông mặc quân phục vây quanh một phụ nữ, một trong những đàn ông đó giơ một đứa trẻ tay, uy h.i.ế.p phụ nữ đang đất: "Nếu cô chịu đồng ý thuyết phục chồng việc cho chúng thì chúng sẽ tha cho con gái cô, nếu , chúng sẽ cho đứa trẻ c.h.ế.t ngay tại chỗ!"
Trong cơn mơ màng Bạch Du chợt cảm thấy cảnh tượng quen thuộc một cách kỳ lạ.
Khi thấy đứa trẻ ném xuống đất, đập thành một bãi thịt nát, cô đột nhiên nhớ .
Đứa trẻ đó là Giang Khải Viện.
Nỗi đau lớn nhất trong lòng ông Giang.
Cô thấy ông Giang quỳ xuống đất, nâng đống thịt nát đó lên, nước mắt già nua chảy dài.
Ông Giang dùng hai tay đào một cái hố đất, ông đào đến nỗi cả hai tay đều chảy m.á.u nhưng vẫn dừng , đó đặt đứa trẻ đó.
Nghe năm đấy lũ súc sinh đó thậm chí còn để xác của Giang Khải Viện, đây cũng là lý do tại bà Giang kích thích lớn như .
Không thể tự tay chôn cất con, đây lẽ là nỗi đau lớn nhất trong lòng ông Giang.
Bạch Du nghĩ như .
Làm xong tất cả những điều , hình ảnh chuyển động, những đàn ông mặc quân phục mắt biến mất trong nháy mắt như những bông tuyết.
Ông Giang dậy khỏi mặt đất, đó tiếp tục về phía .
Bạch Du vội vàng đuổi theo.
Lần ông Giang bước một vườn hoa trồng đầy hoa ngọc lan, mùa tháng tư hoa ngọc lan nở rộ, những bông hoa trắng muốt trong suốt, hương thơm thoang thoảng phảng phất xông mũi.
Dưới những bông hoa ngọc lan đang nở rộ, một phụ nữ mặc sườn xám màu xanh lam, phụ nữ dáng mảnh mai đang cầm kéo cắt tỉa hoa ngọc lan.
Người phụ nữ thấy ông tới thì đặt kéo xuống, thẹn giận hừ một tiếng, đó xuống ghế dài, nghiêng , cố tình ông Giang.
Ông Giang bước tới xuống phía bên của ghế dài: "A Ly, chúng kết hôn , sẽ đối xử với em."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-795.html.]
Người phụ nữ , tai đỏ bừng lên, xoay : "Đối xử với em? Thế đến mức nào?"
Ông Giang cũng đỏ mặt, lắp bắp hồi lâu mới : "Em gì, sẽ cho em cái đó."
Người phụ nữ "phụt" một tiếng, nghiêng sang: "Chẳng lẽ em mặt trăng trời, cũng thể cho em ?"
Ông Giang chọc đến mức mặt đỏ như Quan Công.
TBC
Lúc Bạch Du cũng rõ dung nhan của phụ nữ "A Ly" vài phần giống với Giang Lâm.
Cô nhớ tên cuối cùng của bà Giang là chữ "Ly".
Cô lập tức hiểu , đây là cảnh ông Giang cầu hôn bà Giang.
Cô ông Giang và bà Giang tình cảm, chỉ cần ông Giang ở nhà thì hầu như bà Giang chẳng động tay động chân việc gì, ngay cả nước uống cũng do ông Giang tự tay rót bưng đến tận miệng bà .
Chỉ là biến cố đó khiến bà Giang phát bệnh, lúc ngay cả ông Giang cũng nhận , thậm chí còn cào cấu ông nhưng ông Giang bao giờ nghĩ đến việc từ bỏ vợ .
Đột nhiên, cảnh tượng đổi.
Họ trở về bệnh viện, chỉ là bệnh viện bệnh viện .
Bà Giang giường bệnh, bệnh tật hành hạ khiến hai mắt bà vô thần, gầy trơ xương, mái tóc đen bóng dài cũng bạc trắng.
Ông Giang tới, nắm lấy tay bà : "A Ly, đến với em ."
Đôi mắt bà Giang chuyển động, tầm mắt chậm rãi dừng khuôn mặt ông Giang, đôi mắt đục ngầu đột nhiên sáng lên: "Anh về , giúp em cháu trai, chắt gái của chúng , em sẽ đợi , chỉ là bây giờ lúc..."
Nói , bà đột nhiên dùng sức đẩy ông Giang một cái…
Ông Giang bỗng nhiên ngã ngửa .
"Ông nội!"
Bạch Du hét lên một tiếng chợt tỉnh giấc khỏi cơn mơ.
Ngay lúc , đèn phòng phẫu thuật tắt, cửa phòng bệnh mở .
Viện trưởng Trịnh với vẻ mặt mệt mỏi , những nhà họ Giang vây quanh : "Ca phẫu thuật, thành công !"
Nghe như , lúc trái tim treo cao của nhà họ Giang mới thả lỏng, mừng rỡ rơi nước mắt.
Bạch Du nắm c.h.ặ.t t.a.y Giang Lâm: "Quá , ông nội qua cơn nguy kịch!"
Cô chắc những gì thấy chỉ là một giấc mơ là trong mơ theo ông Giang đến quỷ môn quan.
Nói cũng lạ, bây giờ cô nhớ thì cô cũng rõ ngủ như thế nào.
dù là mơ gì khác, chỉ cần ông nội qua cơn nguy kịch là .
Đôi mắt Giang Lâm đỏ hoe, gật đầu: "Ừ."
Giang Khởi Nghiêm: "Viện trưởng Trịnh, khi nào thì cha tỉnh ?"
Viện trưởng Trịnh: "Chuyện vẫn chắc chắn , bệnh nhân thể tỉnh bất cứ lúc nào nhưng bệnh nhân mới phẫu thuật xong cần tĩnh dưỡng, chỉ cần để một hoặc hai ở , những khác đều về ."
Nhân vật cấp bậc như ông Giang, cấp hết sức quan tâm, sớm dặn dò cho ông điều trị và chăm sóc nhất, cho dù nhà họ đây cũng chẳng vấn đề gì, ngược một đám đông ở đây sẽ ảnh hưởng đến việc tĩnh dưỡng của ông Giang.
Giang Khởi Nghiêm vội gật đầu: "Được, lát nữa sẽ bảo về nhưng thể của ông nội... Có còn trở ngại gì lớn nữa ?"
Viện trưởng Trịnh: "Mặc dù ca phẫu thuật thành công nhưng hiện tại vẫn cần phòng chăm sóc đặc biệt để theo dõi, cụ thể đợi tỉnh mới thể xác định , hiện tại vẫn thể ."
Nói cách khác, vẫn thể thở phào nhẹ nhõm.
Đợi viện trưởng Trịnh , Giang Khởi Nghiêm , ho một tiếng : "Mọi viện trưởng Trịnh đấy, thể ông cụ cần tĩnh dưỡng, quá nhiều ở đây chẳng những giúp gì, mà còn gây phiền phức cho bệnh viện, cho nên tiếp theo, đề nghị sẽ phiên , mỗi chi mỗi cử hai , phiên chăm sóc một ngày, ngày hôm đổi khác đến, ý kiến gì ?"
Bác hai Giang Khải Diệu: "Anh cả, em thấy cách đề xuất cho phiên chăm sóc ông cụ , ngày nào cũng đến thì ai cũng chịu nổi nhưng em thấy mỗi vẫn nên để những khác chi đến chăm sóc thì hơn, ví dụ như chi cả cử một , chi chúng em cử một , cứ như , em thấy sẽ an hơn, thấy ?"