Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 812
Cập nhật lúc: 2025-03-31 13:52:10
Lượt xem: 150
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch Du suy nghĩ lắc đầu: "Trước tiên cứ thôi , cô về phòng lấy chăn và gối đầu qua phòng , đêm nay ngủ ở trong phòng ."
Cô vốn định kiểm tra thêm tầng , nhưng vườn hoa rộng, ngộ nhỡ đang ẩn trốn, chắc hai phụ nữ các cô là đối thủ của đối phương, vả tầng còn Minh Thư, cho dù cửa phòng ã cô khóa , nhưng cô dám khinh thường, cho nên biện pháp nhất là khóa cửa phòng và ở trong phòng, chờ tới sáng kiểm tra.
Lại Mỹ Thanh , gật đầu như giã tỏi nữa, cấp tốc trở về phòng ôm đệm chăn và gối đầu đến phòng của Bạch Du.
Trở phòng, Bạch Du thấy Minh Thư vẫn còn ngủ say đáy giường, khỏi hở phào nhẹ nhõm, nhưng thời gian kế tiếp, cô và Lại Mỹ Thanh vẫn luôn dám dám ngủ.
Cho đến sáng, hai mới thở phào nhẹ nhõm.
Xung quanh đôi mắt Lại Mỹ Thanh thêm một quầng thâm mắt, cô ngáp một cái dậy : "Giám đốc Bạch, lẽ tối qua cô lầm , nếu thật sự ăn trộm lẻn , chắc chắn đối phương sẽ dễ dàng chạy lấy như ."
Ký ức của con sẽ gạt con .
Ngay từ đầu Bạch Du dám chắc là lầm, nhưng khi trải qua một buổi tối, đặc biệt là khi cứ nhớ cảnh tượng , ký ức dần trở nên lẫn lộn, lúc cô dám chắc như tối qua: "Hy vọng là như thế, chốc nữa gặp trợ lý của ngài Kim để bàn về vấn đề kiểu dáng, về chuẩn thôi, khi việc xong xuôi, chúng trở về ngủ bù, vất vả cho cô ."
Lại Mỹ Thanh vội lắc đầu: "Không vất vả, vất vả chút nào, giám đốc Bạch, rửa mặt , bữa sáng để là , cô cứ từ từ."
Cô thật, so với đồng, biển bắt cá, hoặc việc mười mấy tiếng ở nhà máy, công việc của cô nhẹ nhàng , vả giám đốc Bạch vô cùng thiện, bao giờ chỉ mũi khác chửi ầm lên, thấy cô rõ chuyện gì thì cô còn bằng lòng tay cầm tay dạy cô .
Gặp giám đốc Bạch, thật sự là chuyện may mắn nhất cuộc đời của cô .
Bạch Du: "Không cần , chúng ngoài ăn, chắc cô vẫn ăn bánh cuốn của thành phố Quảng, chốc nữa sẽ dẫn cô ăn thử."
Làm bữa sáng khó, nhưng trong nhà đồ tươi, nếu là thì mua, chắc chắn sẽ kịp thời gian, vả khi xong mặt sẽ bám đầy khói dầu, chốc nữa còn gặp khách nên lắm.
Huống chi tối qua khi cô nhóc ngủ còn mãi ăn bánh cuốn, chỉ cô nhóc ăn, mà ngay cả cô cũng ăn một thời gian nên vô cùng nhớ.
Lại Mỹ Thanh thì gật đầu, ôm chăn và gối đầu trở phòng cho khách, khi quần áo xong thì xuống tầng rửa mặt .
Cái chân bụ bẫm của cô nhóc lộ bên ngoài chăn, Bạch Du duỗi tay gãi gãi lòng bàn chân của cô nhóc, cô nhóc sợ ngứa, rút cái chân nhỏ về, nhưng Bạch Du nắm lấy, cứ vài , lúc cô nhóc mới tỉnh .
Tính cách của cô nhóc , cho dù đánh thức cũng tức giận, trái còn ôm mặt thơm một cái, bằng giọng sữa: "Mẹ ơi, con nhớ ."
TBC
Trái tim Bạch Du mềm nhũn sự đáng yêu : "Không vẫn luôn ở bên cạnh con ư?"
Lông mi dài rậm như cánh quạt của Minh Thư chớp vài cái: " buổi tối con mơ thấy , cách khác con ở cạnh suốt một buổi tối, cho nên con nhớ ."
Trái tim Bạch Du mềm nhũn sự đáng yêu : "Mẹ cũng nhớ con, tối qua con ăn bánh cuốn , còn mau nhanh lên."
Đây là chỗ của việc nuôi con gái, con gái mềm như bông, là áo bông nhỏ danh xứng với thực, khó trách Tôn Tường Vy mong tới như , cô nay ba thằng nhóc thối nhà cô từng mấy lời như ơi con nhớ , con yêu , chỉ đòi ăn với cô .
Nghe ăn, Minh Thư tiếp tục ỳ nữa, bật dậy khỏi giường: "Mẹ, con còn ăn bánh đúc."
"Được, thành vấn đề, chốc nữa bàn chuyện ăn với , con ngoan ngoãn quậy, khi bàn chuyện ăn xong, sẽ mua bánh đúc cho con ?"
Cô nhóc nhân lúc đó giở công phu sư tử ngoạm: "Vậy con ăn ba cái bánh đúc, một cái vị đậu đỏ, một cái vị đậu xanh, một cái vị dừa!"
Bánh đúc ở thời đại vẫn là kiểu cũ, sáng óng ánh mà màu trắng gạo, nhưng mùi vị ngon hơn.
Bánh đúc thơm ngọt ngon miệng, dai sừn sựt, trẻ con thích ăn.
"Thành giao!"
Bạch Du đáp , xoay định lấy quần áo định cho cô bé mặc bữa nay, đúng lúc , tầng truyền đến tiếng thét chói tai của Lại Mỹ Thanh...
"A a a a..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-812.html.]
Tiếng thét vô cùng thê thảm.
"Mẹ, là tiếng của thím Mỹ Thanh!"
Cô nhóc dọa đến mức sắc mặt trở nên tái nhợt, ngay cả giày cũng mang, chạy "Bịch bịch bịch" tới ôm lấy đùi của cô.
Đừng là Minh Thư, mà ngay cả Bạch Du cũng tiếng thét dọa sợ, cô quan tâm tới việc quần áo cho cô bé, cầm lấy ống nước tối qua, đó ôm con gái lao xuống .
Trái tim Bạch Du đập "Thịch thịch thịch", gần như nhảy khỏi cổ họng.
Cô cảm thấy khi ngoài, nhất vẫn nên dắt theo một trợ lý nam, như thì sẽ an một chút.
Đi xuống tầng , cô thấy Lại Mỹ Thanh cây, ngửa đầu, phát tiếng thét chói tai đối với cây.
Cô theo tầm mắt của Lại Mỹ Thanh, lập tức hít một ngụm khí lạnh.
Cô thấy cây cao hai ba treo ngược một con mèo đen chết, đầu mèo thứ gì đập nát, m.á.u nhiễm đỏ cả mặt đất.
Bạch Du buồn nôn, duỗi tay che mắt con gái theo bản năng: "Bé ngoan, nhắm mắt , đó che lỗ tai ."
Tuy Minh Thư tò mò, nhưng vẫn ngoan ngoãn lời , cô bé nhắm mắt duỗi tay nhỏ che lỗ tai .
Bạch Du cảnh giác xung quanh, xác định bất ngoài nào, lúc cô mới ôm con gái bước qua: "Mỹ Thanh, là !"
Lại Mỹ Thanh thấy Bạch Du, trái tim dọa sợ bay mới trở , nước mắt rơi "Bộp" xuống : "Giám đốc Bạch, sợ quá!"
Vừa khi cô xuống rửa mặt, bởi vì giám đốc Bạch cô cần bữa sáng, cô chuyện gì để , thấy trong vườn hoa ít lá rụng, định giúp quét dọn một chút, ngờ trong lúc quét, cô ngửi mùi m.á.u tươi nồng.
Cô kiếm khắp nơi, đó thấy một vũng m.á.u gốc cây, cô ngẩng đầu lên theo bản năng, , suýt khiến cô bật .
Đáng sợ quá!
Cô thấy một con mèo đen đập nát đầu, nhưng đôi mắt mở to, thẳng cô , cô sợ tới mức nhịn mà thét lên.
Rốt cuộc là kẻ khốn thiếu đạo đức nào !
Thế mà tàn nhẫn như , khi g.i.ế.c mèo còn cố ý trói lên cây!
Vẻ mặt Bạch Du nghiêm túc: "Giờ chúng đến Cục công an để báo án, thôi."
Lại Mỹ Thanh , vội vứt cây chổi trong tay, nhắm mắt theo đuôi Bạch Du, dọc đường đường cơ thể vẫn run rẩy ngừng.
Bạch Du khóa cửa, đó dẫn Lại Mỹ Thanh đến Cục công an gần đó.
Dọc đường, cô cau mày.
Sau nửa đêm tái xuất hiện sự tình gì, cô còn tưởng rằng là lầm, giờ xem cũng .
Tối qua thật sự trong phòng, nếu cô thói quen khóa cửa khi ngủ, chừng tối qua nọ trong phòng cô .
Trong lòng cô khỏi cảm thấy sợ khi nghĩ tới.
Hơn nữa chắc chắn kẻ ăn trộm, ăn trộm chỉ lấy tiền, nhưng trong nhà thiếu thứ gì, trái cây một con mèo chết, đây là gây khó dễ với cô.
rốt cuộc kẻ là ai?
Bạch Du nghĩ đến những quen , nhưng vẫn nghĩ nguyên nhân.
Bạch Du nghĩ đến những quen nữa, khi thành lập nhà máy đồ khảm xà cừ, tuy đắc tội ít , nhưng bí thư Lâm bắt, tới bây giờ bí thư Lâm còn đang ở nông trường vẫn .