Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 818
Cập nhật lúc: 2025-03-31 13:52:23
Lượt xem: 129
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch Du hiểu rõ trong lòng, cô thể hoảng loạn, thể suy sụp, cô giữ bình tĩnh thì mới thể tìm lối thoát trong cảnh tuyệt vọng .
Cô chết, cô càng thể để con gái gặp chuyện!
***
Vừa mới cục cảnh sát đầy một năm, đồng chí Tiểu Trương là một trong ba cảnh sát sắp xếp tuần tra tại nhà khách.
Đêm dài như , ngày hôm còn mà ba họ cũng chẳng thể ngủ cả đêm, vì khi bàn bạc thì họ chia thời gian thành ba ca, một phụ trách ca đầu, một phụ trách ca giữa, còn đồng chí Tiểu Trương bốc thăm trúng ca sáng.
Lúc , dụi đôi mắt ngái ngủ và bước về phía nhà khách.
Sáng sớm tháng ba vẫn còn lạnh, một cơn gió thổi qua cho đồng chí Tiểu Trương hắt , khoảnh khắc , mũi khịt khịt như một chú cún con thì thấy phố thêm một cửa hàng bán bánh bao, cửa đặt hai cái lò hấp, lồng hấp cao hơn cả , mùi thơm ngào ngạt tỏa từ những lồng hấp đó.
Đồng chí Tiểu Trương xoa bụng về phía cửa hàng: "Bánh bao xá xíu bao nhiêu tiền một cái?"
Ông chủ bán bánh bao đầu đầy mồ hôi, lấy lồng hấp cùng xuống, vẻ mặt kiên nhẫn: "Không thấy ghi một hào năm ? Hỏi hỏi hỏi, mắt để gì?"
"Cho hai cái bánh bao xá xíu!"
Mặc dù thái độ của ông chủ bán bánh bao nhưng đồng chí Tiểu Trương để ý, ngược còn chút vui mừng, ở Thành phố Quảng , những bán đồ ăn càng tính khí thì đồ ăn càng ngon.
Ông chủ đặt lồng hấp mới lên, dùng tay áo lau mồ hôi trán, lúc mới lấy bánh bao xá xíu cho đồng chí Tiểu Trương.
Bánh bao xá xíu lấy khỏi lồng hấp, nóng nhưng ông chủ luyện thành một đôi tay sắt vô tình, trực tiếp cầm lấy khiến đồng chí Tiểu Trương tưởng bánh bao xá xíu quá nóng nên cầm lấy vô thức cắn một miếng.
Chỉ một miếng , suýt chút nữa bỏng rộp cả miệng .
TBC
thật sự ngon!
Vỏ bánh mềm như bọt biển, tỏa mùi thơm của bột mì, lớp vỏ bên ngoài thể thấy thịt lợn nạc mỡ nhân xá xíu, tỏa mùi thơm hấp dẫn.
Bánh bao xá xíu của thành phố Quảng vị mặn ngọt, ăn mãi ngán, mà bánh bao xá xíu của cửa hàng thì vỏ mỏng, nhân nhiều, mềm mại, chẳng trách ông chủ tính khí lớn như , quả nhiên là bản lĩnh thật sự.
Ăn hết hai cái bánh bao xá xíu, đồng chí Tiểu Trương mới chầm chậm về phía nhà khách.
Chưa bước tới nhà khách, thấy một đàn ông sấp cửa sổ trộm bên trong trông lén lút, đáng ngờ.
Cậu vội vàng xuất trình giấy tờ: "Công an đang nhiệm vụ, là ai, tại lảng vảng cửa nhà khách?"
Người đàn ông thấy hai chữ công an thì cả run lên, suýt chút nữa là tè quần: "Đồng chí công an, gì , đến nhà khách để giao thịt và rau, bình thường giờ họ mở cửa nhưng hôm nay gọi mãi mà ai mở cửa, còn về việc nữa, đợi kịp nên qua cửa sổ xem bên trong chuyện gì nhưng kịp thấy gì thì đồng chí công an đến ."
Đồng chí Tiểu Trương thì vẻ mặt sửng sốt: "Vẫn mở cửa ?"
Người đàn ông gật đầu lia lịa: " , sắp đến bảy giờ , chỉ nhà bếp động tĩnh gì, mà cả phía cũng mở cửa, lạ thật!"
Cậu cúi đầu đồng hồ, sáu giờ bốn mươi lăm phút.
Tuy thời gian còn sớm nhưng nhà khách mở cửa 24 giờ, một ở nhà khách ngoài việc từ sáng sớm nên nhà khách thể đến giờ mà vẫn mở cửa.
Cậu cảm thấy gì đó , bước chân nhanh hơn suy nghĩ về phía cửa .
Giống như đàn ông , mở cửa và bên trong động tĩnh gì.
Quá yên tĩnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-818.html.]
Điều bình thường.
Trong lòng đồng chí Tiểu Trương khẽ thót, tiến lên giơ tay gõ cửa: "Có ai ở trong ? Công an đang nhiệm vụ!"
Gọi mấy tiếng, bên trong vẫn ai mở cửa.
Ngay khi đồng chí Tiểu Trương chuẩn giơ chân đạp cửa thì cánh cửa từ bên trong chậm rãi mở , sắc mặt nhân viên phục vụ đang mở cửa kém, mắt gần như mở …
"Đồng chí công an đồng chí, chuyện gì ?"
Đồng chí Tiểu Trương chằm chằm mặt cô : "Sắp đến bảy giờ , bình thường nhà khách của các cô đều mở cửa muộn như ?"
Nhân viên phục vụ sắp đến bảy giờ, chậm nửa nhịp mới phản ứng : "Hóa muộn như ? chỉ định ngủ một lát, ngờ ngủ lâu như ."
Nếu lãnh đạo phát hiện thì cô chắc chắn sẽ phê bình.
Cô ca đêm, tối qua cô ở quầy lễ tân, hiểu mí mắt cô ngày càng nặng, đầu cũng như trói một cục đá, nặng đến mức cô gần như nhấc lên nên cô nghỉ ngơi một lát cái ghế bên cạnh.
Trước khi ngủ, cô định chợp mắt một lúc dậy ngờ ngủ một mạch đến sáng hôm nhưng bình thường buổi tối một khách cần nước hoặc cần thứ gì đó khác, mà hình như tối qua ai đến tìm cô , thật kỳ lạ.
Đồng chí Tiểu Trương thèm cô lải nhải mà trực tiếp lên tầng hai, chạy đến căn phòng cuối cùng hành lang, tức là căn phòng Bạch Du ở.
Cậu gõ cửa ngay mà áp tai cửa gỗ ngóng động tĩnh bên trong, thấy gì, mới giơ tay gõ cửa.
Gõ một lúc lâu, bên trong mới truyền đến tiếng bước chân lạch bạch nhưng mở cửa Bạch Du, mà là trợ lý của cô.
Đồng chí Tiểu Trương phát hiện sắc mặt của cô giống với nhân viên phục vụ ở lầu, vẻ mặt mệt mỏi: "Đồng chí Lại, các cô chứ?"
Lại Mỹ Thanh cảm thấy đầu óc như cỗ máy thiếu dầu, chậm, cô dừng một chút mới hiểu ý của đối phương, định nhưng trong đầu đột nhiên hiện lên câu của cô với tổng giám đốc Bạch khi ngủ tối qua, mặt lập tức trắng bệch.
Cô lập tức đầu trong nhà.
Bên cạnh cái giường gỗ cô ngủ, Minh Thư đang ngủ giường, khuôn mặt nhỏ hồng hào trông ngủ ngon.
bên cạnh bóng dáng tổng giám đốc Bạch, căn phòng chỉ chút xíu, cô quanh một lượt nhưng vẫn thấy bóng dáng tổng giám đốc Bạch thì sắc mặt càng trắng bệch hơn.
Đồng chí Tiểu Trương nhận sự bất thường của cô , vội vàng hỏi: "Sao ? Có chuyện gì xảy ?"
Lại Mỹ Thanh cứng đờ mở cửa gỗ: "Tổng giám đốc Bạch trong phòng, tối qua chúng , ngủ nửa đêm đầu, đó cô gọi dậy, canh nửa đêm nhưng từ tối qua đến giờ ngủ, tổng giám đốc Bạch gọi dậy..."
Hơn nữa tổng giám đốc Bạch trong phòng, cô thể ?
Đồng chí Tiểu Trương quan tâm đến chuyện nam nữ khác biệt mà trực tiếp xông , lật tung căn phòng lớn, chỉ chẳng thấy bóng dáng Bạch Du mà còn phát hiện một chuyện…
Cái giường Bạch Du ngủ, gối dấu vết ngủ, chăn cũng mở .
Điều chỉ thể chứng minh một điều, tối qua Bạch Du lên giường ngủ.
Sắc mặt đồng chí Tiểu Trương cũng trở nên nhưng để đảm bảo Bạch Du vệ sinh, gọi Lại Mỹ Thanh tìm khắp nhà vệ sinh nhưng vẫn thấy bóng dáng Bạch Du.
Tiếp theo, đồng chí Tiểu Trương gọi nhân viên phục vụ đến để nhờ cô giúp tìm khắp nhà khách nhưng vẫn thấy bóng dáng Bạch Du.
Không chỉ , còn phát hiện rằng ngoài nhân viên phục vụ và Lại Mỹ Thanh thì những trong nhà khách hoặc vẫn đang ngủ hoặc đều tối qua hiểu ngủ say, kể cả những trong bếp, khi họ đến thì những đó vẫn đang ngủ, gọi mãi mới tỉnh.
Điều rõ ràng là bình thường.
Vẻ mặt đồng chí Tiểu Trương nghiêm trọng: " nghi ngờ bỏ thuốc mê nước trong nhà khách, tất cả đồ đạc trong nhà khách động , tất cả nhà khách, đợi báo cáo xong ."