Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 834
Cập nhật lúc: 2025-04-01 23:38:06
Lượt xem: 199
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mẹ Nguy nghĩ đến mà thấy như cắt thịt .
Lý Trân: "Đây là chuyện của hai vợ chồng bọn con, đừng xen !"
"Cái gì mà chuyện của hai vợ chồng bọn cô, là của Hán Nghị, còn chết, cô chủ cái nhà , cho cô cửa , bây giờ cô lấy hết những thứ đó về cho , còn cả những thứ tặng đó, hết thảy đều lấy về cho !"
Lời giống như nước đổ chảo dầu, lập tức khiến Nguy nổi trận lôi đình, tay bà chỉ thẳng mặt Lý Trân.
Lý Trân hất tay bà : "Con chuyện mất mặt như , thì tự mà !"
Đã tặng đồ mà còn lấy , lời mất mặt như mà bà cũng !
Không ngờ Nguy coi lời là thật: " thì ! Một phụ nữ bắt cóc, còn trong sạch, mà còn mặt mũi nhận đồ của khác, xem thử mặt cô dày hơn cả tường !"
Nếu như lời của Lý Trân khiến Nguy nổi trận lôi đình thì lời của Nguy khiến Lý Trân thể nhịn nữa.
Cô hai lời xông tới, túm lấy tóc Nguy: "Cái bà già c.h.ế.t bầm, cho bà bậy ! cho bà bậy ! Bạch Du là trong sạch, nếu bà còn dám bậy, tin , đợi bà c.h.ế.t , sẽ đào xác bà lên ném hố phân!"
Chưa đến lúc Bạch Du cứu thì quần áo vẫn còn nguyên vẹn, tên biến thái gì mà Kim Nhất Phu , lúc khám nghiệm tử thi mới phát hiện là thái giám, thứ đồ chơi của đàn ông hẳn là cắt từ nhỏ.
Một tên biến thái thậm chí còn đàn ông, thể bẩn sự trong sạch của Bạch Du!
Cho dù lùi mười ngàn bước mà , Bạch Du thật sự như thế nào thì họ cũng giúp cô che giấu, thể ngoài ?
Cô với Bạch Du lắm , nếu còn truyền lời đồn gì nữa thì đừng đến việc sẽ đắc tội với Giang Lâm và nhà họ Giang, mà cô cũng còn mặt mũi nào đối mặt với họ nữa.
Cho nên đánh cho bà già ngoan cố sợ một cho chừa!
Mẹ Nguy ngờ Lý Trân đột nhiên phát điên.
Trước đây bà mắng chửi thậm tệ hơn nhiều, lúc chửi đến mức cô tức giận đập n.g.ự.c đau tim, lúc chửi đến mức cô tức giận giường đau đầu nhưng cô bao giờ phản kháng, nhiều nhất là cãi đôi câu.
Không ngờ vì một ngoài mà đánh bà , một tay túm mất một nửa tóc nhiều của bà khiến da đầu đau nhói, bà tức đến mức ngũ quan méo mó.
khi câu cuối cùng của cô , tất cả cơn giận của bà như quả bóng thủng lập tức xì .
Mẹ Nguy là mê tín, ngay cả trong thời kỳ phá bỏ bốn thứ cũ thì bà cũng bỏ thói lén lút thờ cúng tổ tiên ở nhà, bà bao nhiêu lòng thành mà là bà sợ nếu như , khi c.h.ế.t tổ tiên sẽ trách tội bà , Bồ Tát cũng phù hộ bà .
Vì lúc Lý Trân khi bà c.h.ế.t sẽ đào xác bà lên, còn ném nơi như hố phân, lập tức héo điểm yếu của bà .
Điều bà lo lắng nhất là khi c.h.ế.t con cháu đời thờ cúng, nếu thực sự ném hố phân, bà dự tính c.h.ế.t cũng nhắm mắt .
Cho nên cuộc chiến giữa chồng nàng dâu cuối cùng kết thúc chóng vánh với chiến thắng thuộc về Lý Trân.
Sau đó, Nguy kiềm chế hơn nhiều, mặc dù vẫn sửa thói quen bóng gió nhưng dù cũng dám quá đáng.
***
Bạch Du chuyện xảy ở nhà họ Nguy, ngày hôm , cả nhà ba họ lên tàu trở về đảo Quỳnh Châu.
Lần đó, bà Bạch tức giận đến mức nhập viện nhưng bà nhanh chóng xuất viện, khi Bạch Du tìm thấy, mỗi một ngày bà sống bằng một năm, nếu ở đảo Quỳnh Châu còn một đứa cháu cần chăm sóc thì bà bay đến thành phố Quảng từ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-834.html.]
Biết Bạch Du sắp về, bà ở bến cảng ngóng trông từng ngày.
Đợi hai ngày, cuối cùng cũng mong về, khi thấy vết thương mặt và tay Bạch Du, đôi mắt bà lập tức đỏ hoe: "Để bà nội xem cháu nào, còn đau ?"
Bạch Du ôm bà nội, nhẹ nhàng lắc đầu: "Cháu đau nữa."
Vết thương sâu như , thể đau, cô chỉ để bà nội lo lắng mà thôi.
Bà Bạch cũng để cháu gái lo lắng cho nên bà cố kìm nước mắt: "Không đau là , bà nội nấu cho cháu một bàn món ngon, còn hầm cho cháu một nồi canh gà mái ầm sâm nữa, nào, về bà nội nấu cho cháu ăn."
Lúc trong lòng bà Bạch chỉ cô cháu gái Bạch Du, ngay cả Minh Thư cũng bà bỏ qua.
TBC
Minh Thư thấy tủi mà nắm lấy tay chị gái Niệm Niệm đưa tới, hai chị em áp đầu thầm.
Niệm Niệm cô bắt cóc nhưng mấy hôm chú đột nhiên thành phố Quảng, bà cố nhập viện, khi xuất viện suốt ngày, cô bé chắc chắn là cô xảy chuyện.
Cho nên mấy hôm nay, cô bé cũng lo lắng, bây giờ thấy cô và em gái đều bình an trở về, cô bé thở phào nhẹ nhõm như một lớn.
Về tới nhà, quả nhiên thấy một bàn đầy thức ăn, chân giò hầm, canh gà mái hầm sâm, sườn heo kho tàu, cá kho cà tím, còn một đĩa cá viên chiên.
Thấy Bạch Du chằm chằm cá viên, bà Bạch lập tức giới thiệu nhiệt tình: "Đây là món lươn bà nhờ đầu bếp Diêu cho bà, khi ướp dùng rượu nếp, đó cho chảo dầu chiên giòn, bà nội thử , ăn giòn, thịt lươn bên trong mềm, còn mùi thơm của rượu nếp, ngon, , cháu thử một miếng."
Nói , bà gắp một viên lươn đưa đến bên miệng Bạch Du.
Bạch Du khựng , nhanh chóng há miệng, cắn một miếng từ tay bà nội, đó lộ vẻ mặt thích thú: "Quả nhiên là đồ do đầu bếp Diêu , tay nghề tuyệt thật nhưng lợi hại nhất vẫn là bà, thể mua con lươn tươi ngon như , cảm ơn bà nội."
Nghe , nếp nhăn khóe mắt bà Bạch cuối cùng cũng nở thành một đóa hoa: "Thích thì ăn nhiều , đủ bà mua thêm, món lươn thành chả lươn cũng ngon, lát nữa bà nội mua nhờ đầu bếp Diêu , cháu ăn nhanh , hai đứa gầy quá."
Bạch Du vội vàng gật đầu, xuống theo lời bà nội, đó ăn hết đống thức ăn chất thành ngọn núi trong bát.
Chỉ là đồ ăn vốn thơm ngon nhưng cô cảm nhận chút mùi vị nào.
Trước đây ăn gì cũng thấy ngon, lúc cô mới khẩu vị là một điều hạnh phúc đến nhường nào.
Nếu mãi dưỡng thì , chẳng lẽ cô thể nếm mùi vị của đồ ăn ngon ?
Như thì cuộc sống sẽ mất một nửa niềm vui.
Mặc dù mặt biểu lộ gì nhưng trong lòng Bạch Du lo lắng, cô nghĩ lẽ nên tìm một nơi đến bệnh viện khám, hoặc tìm một bác sĩ Đông y bốc chút thuốc điều trị nhưng như thì chắc chắn cả nhà sẽ .
Đây là một vấn đề.
Tạ Húc Đông là một trong ít Bạch Du bắt cóc, trong thời gian Giang Lâm tới thành phố Quảng ( hình như tg nhầm), giúp chăm sóc bà Bạch nhưng khi Bạch Du trở về, đến thăm, dù thì chuyện , nhắc đến một là đau một nên cứ giả vờ .
Ngày hôm , Bạch Du đến công xưởng.
Công xưởng Vũ Bằng Hồng, Triệu Kí Thu và Dư Tiểu Kiệt giúp quản lý, cho nên Bạch Du nhiều ngày như thì cũng chẳng xảy chuyện gì.
Trước khi cô đến thành phố Quảng, Tất Nhất Phàm vì thành tích quá nên những khác xa lánh, Bạch Du trở về, cô phát hiện ông giải quyết thỏa .
Cô tìm Dư Tiểu Kiệt hỏi về tình hình công xưởng khi cô rời , Dư Tiểu Kiệt kể chi tiết mặt, khi Bạch Du rời thì mấy tên côn đồ lén đột nhập xưởng ngọc trai, định trộm trai nhưng may là quản lý công xưởng như một sắt, trộm đồ mà còn bắt.