Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 838
Cập nhật lúc: 2025-04-01 23:38:14
Lượt xem: 219
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời gian trôi qua, thoắt cái trôi qua ba năm.
Ngày 4 tháng 4 năm 1985, Nữ hoàng Anh ký ban hành dự luật trao trả Hồng Kông.
Còn thành phố Quảng tháng 4, một nữa trở nên nhộn nhịp vì Hội chợ Quảng.
Trong khách sạn Bạch Thiên Nga, hai nhà triển lãm thưởng thức đồ ăn ngon trò chuyện:
"Anh ? Năm nay công xưởng trang sức Thái Hồng cũng tham gia Hội chợ Quảng."
"Nghe tên quen quen nhỉ? À, nhớ , đây là công xưởng ngọc trai hợp tác với viện nghiên cứu để nuôi cấy ngọc trai vua ?"
" là công xưởng ngọc trai đó, đây công xưởng trang sức Thái Hồng một một ngựa, dẫn đầu trong ngành nuôi cấy ngọc trai, tháng 4 năm 1982, công xưởng trang sức Thái Hồng ký đơn hàng trị giá hai triệu, trở thành một trong những doanh nghiệp xuất khẩu lớn, ngay khi đều cho rằng công xưởng Thái Hồng chắc chắn sẽ tiến thêm một bước nữa thì họ đột nhiên hạ thấp giọng, đó tham gia nhiều kỳ Hội chợ Quảng nữa, mặc dù vẫn nuôi cấy ngọc trai nhưng khí thế cuối cùng bằng , ngờ năm nay công xưởng Thái Hồng bắt đầu tham gia!"
" cũng chuyện , còn một tin tức bên lề, sáng lập công xưởng Thái Hồng phát điên..."
Lời còn dứt thì thấy ở bàn bên cạnh : " cô mắc bệnh nan y, bệnh đến mức thể xuống giường?"
Lại một : "Ồ, cô g.i.ế.c nên bắt và xử bắn!"
Mọi : "..."
Mọi vốn tưởng rằng mới là tin tức chính xác, ngờ còn khoa trương hơn , hơn nữa nhiều tin vô lý, nếu đối phương thực sự g.i.ế.c thì báo chắc chắn sẽ đưa tin.
Người đàn ông đầu tiên khơi mào cho câu chuyện vẫy tay: "Được , những thứ xem đều đáng tin!"
Mặc dù đều cho rằng tin đồn đáng tin nhưng ánh mắt chú ý vẫn rời khỏi công xưởng trang sức Thái Hồng.
Là từng nuôi cấy ngọc trai va, ba năm trở Hội chợ Quảng, đều tò mò, xem xem họ còn tỏa sáng như đây là hết thời.
***
Một trường đua ngựa nào đó ở nước Anh.
Minh Thư cưỡi lưng ngựa, mặc bộ đồ cưỡi ngựa màu đỏ, ánh nắng chiếu lên khuôn mặt trắng trẻo mịn màng của cô bé, nhuộm lên một quầng sáng màu vàng nhạt, chỉ thấy khóe miệng cô bé nhếch lên, cơ thể nhẹ nhàng xoay một vòng trung, ngay khi chân cô bé sắp chạm đất thì cô bé đột nhiên nắm lấy đuôi con ngựa, mũi chân nhẹ nhàng điểm lên hàng rào, mượn lực đó, cô bé bật trở lưng ngựa.
Một động tác như , khiến những xung quanh gần như quên cả thở, ai ngờ rằng một cô gái nhỏ đến từ phương Đông kỹ thuật cưỡi ngựa điêu luyện đến !
Chỉ một , vẻ mặt đầy tự hào.
"Ôi Chúa ơi, cô Cảnh, con gái nuôi của cô mới tập cưỡi ngựa đầy một tuần ? Thật là quá nghịch thiên!"
Gió nhẹ thổi khuôn mặt điềm tĩnh, ung dung và đoan trang của Cảnh An, khóe miệng cô nở nụ , gật đầu: " , chính xác thì chỉ mới tập năm ngày."
"Ôi Chúa ơi, đây quả thực là thiên tài!"
"Cô gái nhỏ năng khiếu cưỡi ngựa đáng tự hào, nếu đào tạo bài bản, chắc chắn sẽ trở thành một nữ đua ngựa xuất sắc!"
Cảnh Anh gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-838.html.]
Cô rằng năng khiếu của Minh Thư chỉ ở môn cưỡi ngựa, bảo bối của cô là một thiên tài, những thứ mà khác mất nhiều thời gian mới học thì cô bé luôn thể dễ dàng nắm bắt.
TBC
Không cô coi thường nghề đua ngựa, mà theo cô , năng khiếu của Minh Thư thể phát huy tác dụng quan trọng hơn, nếu chỉ một đua ngựa thì đó là quá lãng phí tài năng.
Những lời khen ngợi ngớt vang lên, khi bóng dáng cô gái nhỏ xuất hiện mặt thì một nữa khen ngợi cô gái nhỏ.
Chỉ thấy cô gái nhỏ nhảy xuống khỏi lưng ngựa, đó dùng tiếng Anh lưu loát để giao tiếp với một nhóm nước ngoài, chỉ thái độ đúng mực mà còn mất bình tĩnh, hơn nữa cử chỉ hành động vô cùng khéo léo, nếu cô là công chúa nhỏ đến từ phương Đông thì ai cũng tin.
khi cô gái nhỏ đến mặt Cảnh Anh thì cô bé đổi sang một bộ mặt khác, cô bé lao tới ôm lấy eo Cảnh Anh: "Mẹ nuôi, chụp ảnh con cưỡi ngựa lúc nãy ? Con mang về cho con xem!"
Cảnh Anh giả vờ ghen : "Trong lòng con chỉ ruột, nuôi , , ghen tị ."
Minh Thư nhón chân, ôm lấy cổ nuôi, đó hôn chụt một cái lên mặt cô : "Trong lòng con con, cũng nuôi, còn cha, cụ cố ngoại, cụ cố nội, còn chị Niệm Niệm... Mọi đều là quan trọng nhất của con!"
Nếu đây với Cảnh Anh rằng cô sẽ thích trẻ con đến tận đáy lòng thì cô chắc chắn sẽ khẩy.
Cô vốn thích trẻ con, cô cũng thấy tình mẫu tử của đủ mãnh liệt, khi gặp Minh Thư, cô bao giờ chủ động bế trẻ con, ngay cả con của những chị em khác trong nhà.
hiểu , từ đầu tiên thấy Minh Thư thì cô cảm thấy duyên với cô bé, cô gái nhỏ chiếm trọn trái tim cô , xinh hiểu chuyện, còn một bộ óc vô cùng thông minh, nếu đây là con gái của cô thì cô sẽ hề chê bai.
Hơn ba năm , Bạch Du với cô rằng Tô Lệnh Sâm sẽ c.h.ế.t ở Châu Phi, chỉ vì lời đó mà cô giữ Tô Lệnh Sâm trong nước, đó hai tái hợp, họ đăng ký kết hôn một năm .
cô nhận Minh Thư con nuôi là từ ba năm , Tô hài lòng về điều , bà hai vợ chồng họ nhận nuôi con của nhà họ Tô nhưng cô thích, cô chỉ thích Minh Thư.
Nếu là Minh Thư thì cô đứa trẻ nào khác.
Lần cô theo đoàn sang nước Anh, cô cũng đưa Minh Thư cùng, để cô bé ngoài thế giới, mở rộng tầm mắt nhưng cô gái nhỏ lúc nào cũng nhắc đến ruột, thật khiến cô ghen tị.
Ôi, một cô gái nhỏ thông minh xinh như do cô sinh ?
Hai ngày , Cảnh Anh đưa Minh Thư cùng đoàn lên máy bay về nước.
Máy bay bay lên cao, nửa đầu hành trình còn khá định, đột nhiên máy bay trĩu xuống, tiếp viên vội vàng nhắc nhở trở về chỗ và thắt dây an , đồng thời yêu cầu tùy ý, lời dứt, máy bay tiếp tục hạ độ cao mạnh.
Một hành khách và tiếp viên kịp trở về chỗ ném lên trần máy bay, cảnh tượng thực sự khiến hoảng sợ, trong máy bay tràn ngập tiếng la hét và tiếng chói tai.
Cảnh Anh cũng ngờ sẽ gặp luồng khí lưu nghiêm trọng như , cô lo lắng Minh Thư bên cạnh , đang định nhẹ nhàng an ủi cô bé thì ngờ thấy cô bé ngủ , mắt nhắm nghiền, chỉ điều dường như ngủ yên, lông mi ngừng run rẩy.
Cô duỗi tay , nắm lấy bàn tay nhỏ của cô bé trong lòng bàn tay , đồng thời cầu nguyện cho cơn xóc nảy nhanh chóng qua .
Chắc chắn bình an vô sự, nếu cô thể giải thích với Bạch Du !
Còn Minh Thư lúc mắc kẹt trong giấc mơ.
Đây là giấc mơ đáng sợ nhất mà cô bé từng gặp trong đời, giấc mơ nào khác.
Trong mơ, cô bé lấy cha mà lấy em trai của cha cô bé, chú năm cho là mất tích nhiều năm - Giang Khải.
chú năm là một kẻ , chú năm cưới cô bé nhưng đối xử với cô bé, cùng với kế của chú năm bắt nạt cô bé, rõ ràng máy giặt nhưng vẫn bắt giặt quần áo bằng tay cho họ, nhà rõ ràng giúp việc nấu cơm nhưng vẫn bắt tự tay , thi đại học thì họ chế giễu, thì họ ngăn cản, sống vui khiến cô bé trông thấy vô cùng đau lòng.