Quân Hôn Ngọt Ngào, Cùng Nuôi Con Hằng Ngày - Chương 858

Cập nhật lúc: 2025-04-01 23:41:04
Lượt xem: 176

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ông thấy một tấm biểu ngữ mừng Thế vận hội Olympic ngay cửa , phòng gác cổng cũng treo cờ đỏ và treo một con búp bê gấu trúc Phán Phán, vắng vẻ thế ?

Giang Lâm quanh, trong lòng nghi ngờ.

Ông tiếp tục tới , lúc ngang qua rừng hoa quế thì chợt giật .

Ông còn nhớ mấy năm khi hết mùa hoa quế thì rừng hoa quế dời khá nhiều cây, đó xây dựng thành một khu tập thể dục. Lúc khi Bạch Du còn cảm thán một phen, cảm thấy ký ức tuổi thơ còn, nơi trở như cũ lúc nào ?

lúc , trong rừng hoa quế bỗng nhiên truyền đến tiếng xào xạc, gió đêm thổi qua mang theo hương hoa nồng nặc, còn loáng thoáng tiếng trẻ con .

Giang Lâm sửng sốt, hiểu tiếng khiến ông cảm thấy quen thuộc.

Một lúc , ông bước nhanh hơn trong rừng hoa quế.

Sâu trong rừng hoa quế, bên cạnh một ngọn núi giả một cô bé trốn ở đó, hai tay cô bé ôm chân vùi đầu đầu gối, nhỏ giọng .

Trái tim của Giang Lâm như thứ gì đó bóp mạnh, ông qua đó ngừng , khẽ hỏi: "Cháu là con nhà ai, một ở đây?”

Cô bé ngẩng đầu lên, tóc thắt thành hai b.í.m nhỏ, một b.í.m tóc xõa tung, một cái xộc xệch, khuôn mặt lấm lem, lông mi dài rậm ướt đẫm nước mắt. Cô bé ông, mím môi lời nào.

Lúc Giang Lâm thấy dáng vẻ của cô bé thì ngẩn .

Trong phút chốc ông còn tưởng rằng thấy con gái ngày còn bé, nhưng kỹ cô bé giống Bạch Du hơn, chỉ giống mà là như đúc từ khuôn .

Ông thấy hỏi: "Cháu tên là gì?”

Cô bé sụt sịt mũi, cơ thể nho nhỏ dịch về phía núi giả: "Cha cháu … Tên cho lạ.”

Giang Lâm: "Vậy cha của cháu , đến tìm cháu?”

Nghe , cô bé chớp mắt, đó nước mắt tuôn lã chã: “Cha tìm hai ạ, chị họ cướp bánh quy của cháu, mắng chị đánh cháu, huhuhu…”

Mấy từ hai, chị họ, đặt cùng khiến Giang Lâm còn nghi ngờ gì nữa: "Cháu tên là Bạch Du đúng ?”

Cô bé đang thì ngẩng , giật mở to mắt ông: "Sao chú tên của cháu? Chú cháu ạ?”

Ánh mắt của Giang Lâm lóe lên vẻ kinh ngạc, hốt hoảng, vui sướng, cay đắng, cảm xúc lạ lẫm xộc não.

Mấy năm , một bộ phim truyền hình tên [Tình yêu xuyên qua thời ] hot. Kể về câu chuyện một tên trộm văn vật và một nữ cảnh sát cùng xuyên đến thời nhà Minh, ông đến bộ phim là vì Bạch Du thích xem. Mỗi ông nghỉ ngơi ở nhà là luôn thấy bà ghế sofa, cái bàn mặt để đầy đồ ăn vặt, bà ăn xem phim say sưa, thỉnh thoảng còn cảm thán vài câu với ông, bởi mà ông cũng động cốt truyện.

Lúc ông nghĩ ngay đến hai từ "xuyên ”, ngoài từ , ông còn cách nào để giải thích cho tình huống mặt.

nhanh ông bình tĩnh : "Chú là họ hàng xa của nhà họ Giang, cháu xem chú giống Giang Lâm ?”

Tiểu Bạch Du nghiêng đầu đánh giá ông, đó gật đầu như xác nhận: "Chú giống Giang Lâm nhưng chú già hơn Giang Lâm nhiều!”

Giang Lâm sửng sốt, đó đưa tay lên sờ mái tóc hoa râm mỉm gật đầu: "Chú hơn năm mươi tuổi mà, đương nhiên là già hơn nhiều, cháu ăn cơm ?”

Nghe như thế, Tiểu Bạch Du đưa tay lên sờ chiếc bụng nhỏ lép xẹp của , cô bé lắc đầu: "Chưa ạ.”

Như để chứng minh dối, dứt lời, bụng của cô bé kêu ục ục.

Giang Lâm bật , đó đặt đồ lên bàn đá vẫy tay với cô bé: "Chú nhiều đồ ăn, mau tới đây.”

Những năm gần đây, Giang Hựu Hàm gây chuyện cho ông nữa, hơn nữa còn giúp ông trông chừng Giang Khải Bang, giúp ông và Bạch Du giảm kha khá phiền phức. Năm , con gái Ninh Ninh của Giang Hựu Hàm sinh cháu ngoại cho bà , Giang Hựu Hàm xem như bảo bối. Vậy nên lúc nãy khi tới đây ông ghé qua siêu thị mua vài món ăn mà trẻ con thích, khi , ông thấy gấu bông hình con hổ, Giang Lâm chợt nổi hứng nên cũng mua một con.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-858.html.]

Không ngờ gặp Bạch Du lúc nhỏ ở đây, nếu sớm sẽ gặp thì chắc chắn ông mua nhiều hơn .

thật nhiều, bởi vì khi Tiểu Bạch Du do dự một lúc đến xem, cái miệng nhỏ của cô bé lập tức kinh ngạc há hốc thành hình "O": "Chú ơi, chú nhiều đồ ăn ngon thế?”

Có socola, bánh quy, bánh kẹp đủ màu sắc, còn nhiều thứ mà cô bé tên, bộ đều , là thứ mà nay cô bé từng thấy.

Xem xong cô bé vội vàng đưa tay nhỏ lên bịt miệng, nếu bịt thì nước bọt sẽ chảy mất.

Giang Lâm lấy một khối thạch pudding lớn bằng bàn tay màu vàng đưa tới, khẽ: “Cái là pudding, vị xoài, chắc chắn cháu sẽ thích ăn.”

Ông cũng bất ngờ khi Tiểu Bạch Du gọi là chú chứ ông, mặc dù tóc của ông bạc nhưng nhờ thói quen rèn luyện trong thời gian dài, trông ông vẫn trẻ hơn cùng lứa khá nhiều.

Con gái thường với ông rằng nếu như ông nhuộm tóc đen thì qua nhiều lắm cũng chỉ ba mươi tuổi nhưng ông thích, cũng cảm thấy khá phiền, bây giờ xem nhuộm một chút cũng chuyện .

Tiểu Bạch Du trừng to mắt, vẻ mặt đầy kinh ngạc: "Chú giỏi thật đó, chú cháu thích ăn xoài?”

Mặc dù cô bé mới chỉ ăn xoài hai mà cộng cả hai chỉ mới gần nửa quả nhưng quả xoài mềm mềm, thơm thơm, ăn ngon lắm đấy.

Giang Lâm vuốt mái tóc mềm mại của cô bé: "Đương nhiên là chú , chú còn cháu thích ăn socola nữa.”

Cái Tiểu Bạch Du ăn bao giờ nhưng nhanh cô bé cảm thấy chú tóc bạc mặt lợi hại, chuyện cô bé mà chú cũng !

TBC

Giang Lâm cô bé ăn hết pudding, ông cầm một túi bánh mì đưa cho cô bé: "Cháu ăn chút bánh mì , khát ?”

Miệng Tiểu Bạch Du phình lên, giống như một con sóc giấu nhiều quả hạch trong miệng, cô bé gật đầu: "Khát ạ.”

Nghe đến đây, Giang Lâm vội vàng mở một thùng sữa bò lấy một hộp trong đó, còn cắm ống hút mới đưa cho cô bé: "Đây là sữa bò nguyên chất, đường nhưng bọn họ thứ giá trị dinh dưỡng cao.”

Như lo lắng Tiểu Bạch Du ghét sữa bò ngọt, ông vội vàng giải thích một tràng dài.

Tiểu Bạch Du nhấp một ngụm từ tay ông, nhíu mày : "Không ngọt, cháu thích uống sữa bò ngọt.”

Giang Lâm vội : "Lần chú sẽ mua cho cháu sữa bò ngọt.”

Nói xong ông cũng ngẩn , trong lòng ông rõ chuyện sẽ thứ hai.

Nghĩ đến đây, ông khỏi hối hận, ông nên lời nhân viên siêu thị chào hàng mà mua sữa bò giá trị dinh dưỡng cao!

Mặc dù Tiểu Bạch Du thích uống sữa bò ngọt nhưng cô bé quá khát nước mà sữa bò nguyên chất chú đưa cũng ngon, ban đầu uống quen nhưng uống nhiều là .

Giang Lâm thấy cô bé ăn hết bánh mì thì cho cô bé một túi bánh quy nhập khẩu từ nước Anh, cô gái nhỏ chăm chú ăn bánh quy, vui vẻ đến mức đôi mắt híp thành hình trăng lưỡi liềm.

Giang Lâm thấy thế thì khóe miệng cũng nhịn mà nhếch lên, thì cho khác ăn là chuyện vui vẻ như thế.

Ông mua khá nhiều đồ, đương nhiên Tiểu Bạch Du ăn hết nhưng Giang Lâm cũng ý định mang , ông sắp xếp đồ vật, đó xổm xuống cô bé và : "Không còn sớm nữa, chú đưa cháu về nhà nhé.”

"Không, cháu về nhà , cháu nhà!”

Nói đôi mắt của cô gái nhỏ đỏ lên, nhưng kiên cưỡng để nước mắt rơi xuống.

Cô bé tức giận!

Rõ ràng là chị họ cướp bánh quy của cô bé nhưng mắng chị họ, còn dùng chổi lông gà đánh tay cô bé. Huhu thật sự đau.

Tiểu Bạch Du bỏ chạy khỏi nhà, cô bé cứ nghĩ sẽ chạy theo tìm ngay nhưng cô bé ở đây từ sáng đến tối, trong nhà vẫn ai đến tìm.

Giang Lâm duỗi tay với cô bé: "Chú đưa cháu về, chú đảm bảo với cháu là cháu sẽ dám đánh cháu nữa.”

Loading...