Một hồi lâu , ông Giang mới dời tầm mắt khỏi bức ảnh, ông ngẩng đầu lên: “Trước lúc cháu sinh nửa tháng, bà nội Giang bệnh tới mức xuống nổi giường, đến ông cũng nhận , nhưng khi cháu đời, bà cháu sinh cùng tháng cùng ngày cùng giờ với Viên Viên, hai đứa chỉ chênh hai phút, cũng cầm một tinh, đằng lưng đều vết bớt, bà đột nhiên khỏe .”
“Bà tin chắc cháu là do Viên Viên đầu thai, chỉ vì nhà họ Giang trẻ con phù hợp nên mới mượn bụng nhà họ Bạch để sinh , bởi vì cháu mà bà sống lâu hơn dự đoán của bác sĩ một năm, ông nội Giang ơn cháu… Trước khi , bà dùng việc kết hôn giữa hai nhà để cháu trở nhà họ Giang, cũng dùng cách để bảo vệ cháu cả đời, cả đời bà nội Giang cháu mấy ngày lành, vì việc duy nhất ông thể là thành tâm nguyện bà .”
“Du Du, cháu yêu đương với Giang Khải nhưng hôn sự giữa hai nhà cháu đừng từ chối nhanh như thế, trừ Giang Khải, ông vẫn còn nhiều cháu trai, ai nấy đều kém Giang Khải, chỉ cần là kết hôn yêu thì cháu thể chọn bất cứ ai.”
Bạch Du: “...”
Trong lòng cô vô thức xuất hiện cảm giác cháu trai ở nhà họ Giang chẳng khác gì đám rau ế kỳ lạ.
Lúc , Bạch Du cho rằng bà Giang coi là may mắn nên mới thể quyết định hôn sự với nhà họ Giang, ngờ thì là hy vọng của một tuyệt vọng với con gái yêu dấu của .
Nhìn ánh mắt tha thiết của ông Giang, Bạch Du thể lời từ chối.
Đó là một ông lão dùng sự yêu thương che chở cô suốt hai đời.
Mặc dù sự yêu thương của ông đến từ tình yêu của vợ, nhưng ông hề giảm bớt sự yêu thương, điều càng khiến cô càng kính trọng ông hơn.
Sau một hồi suy nghĩ, cuối cùng Bạch Du cũng gật đầu đồng ý: “Vâng ạ, cháu sẽ suy nghĩ .”
Cô đồng ý suy nghĩ, nhưng đồng ý sẽ nhất định chọn cháu trai nhà họ Giang, nhưng cô tin nếu cuối cùng cô gả nhà họ Giang thì ông Giang vẫn sẽ đồng ý với cô.
Ông Giang thở dài, lúc mới nở nụ cứu : “Được, chúng ngoài với .”
Bạch Du: “...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-cung-nuoi-con-hang-ngay/chuong-95.html.]
Nói gì với đây, cô chọn họ như chọn rau cải trắng ?
Nghĩ thôi cũng thấy hổ !
TBC
Bạch Du tìm cơ hội rời , nhưng ông Giang cho cô cơ hội , ông kéo cô trở về phòng khách.
Mọi thấy một già một trẻ khỏi thư phòng, tầm mắt đều đồng loạt bọn họ.
Bên ngoài vẫn còn mưa, Giang Khải quỳ gối cửa chính, cả đều nước mưa ướt sũng.
Nhìn thấy ông Giang và Bạch Du , “hừ” một tiếng, ánh mắt sắc bén như chim ưng phát hiện con mồi của chằm chằm Bạch Du.
Bạch Du cảm nhận ánh mắt của , cô nghiêng đầu thoáng qua, trong lòng điều thoải mái thể .
Đời khi ly hôn, cô ép cưới nên chịu ấm ức, đời mỗi một ngả, ai cũng cũng đừng phiền tới !
Ông Giang cũng chú ý tới Giang Khải đang quỳ ở bên ngoài, ông với Giang Văn: “Con gọi Giang Khải đây cho cha, cha lời với .”
Giang Văn đáp , đó nhanh chóng với Giang Khải ướt dầm dề.
Trán Giang Khải sưng tấy trông vô cùng buồn .
Thấy tới đông đủ, ông Giang mới tuyên bố: “Từ hôm nay trở , Du Du và Giang Khải chính thức chia tay, còn là yêu của nữa. Giang Khải phép tiếp cận Du Du, càng phép quấy rối Du Du, nếu cháu đừng bước cửa nhà họ Giang nữa!”