"Dù cũng là em mời ăn, chỉ cần đồng ý, em đều thể chiều theo ."
Chu Linh Vận đôi mắt trong veo, nghiêm túc.
Thực kén chọn đồ ăn, nhưng thấy cô kiên quyết mời , trong lòng tự nhiên chút mong đợi.
Chỉ là khi mở miệng, giọng điệu vẫn lơ đãng, "Để lúc đó tính ."
Nói xong, dậy về phía cửa.
"Anh ?" Chu Linh Vận ngạc nhiên hỏi.
"Ừ."
"Em tiễn , nhân tiện lấy đồ luôn."
Nghiêm Mộ Hàn trả lời, chỉ bước khỏi nhà họ Nghiêm, Chu Linh Vận theo .
...
...
Nghiêm Mộ Hàn mở cửa xe, trả cho cô chiếc kẹp tóc bỏ quên.
Chu Linh Vận nhận kẹp tóc, trong lòng nghĩ, chỉ thôi ?
Anh cũng khá tinh tế.
Tiễn xong, cảm xúc trong lòng dường như cũng theo đó mà tan biến.
Vừa định nhà, bỗng thấy Tiêu Nguyệt đang trở về, ánh mắt đăm đăm cô.
"Cô Chu, hình như cô quên lời từng ?"
Tiêu Nguyệt giày cao gót, cô từ xuống.
Vô hình tạo cho Chu Linh Vận một áp lực.
Cô mím môi, im lặng một lúc mới : "Cháu quên, Nghiêm Mộ Hàn mẫu cháu thích."
Đây cũng coi như là rạch ròi quan hệ.
"Tối qua giúp cháu, cháu chỉ tiễn thôi, chỉ ."
Tiêu Nguyệt mắt nheo , "Tốt nhất cô giữ lời, Nghiêm Mộ Hàn hợp với cô. Đừng mơ tưởng những thứ thuộc về ."
Cô đổi cách về Nghiêm Mộ Hàn, nghĩa là phát triển thành vợ chồng.
Thời buổi , giữa với , nam nữ với , nhất định là tình nhân, cũng thể là bạn bè.
Bản cô thoáng.
Vào nhà, Chu Linh Vận thẳng đến phòng học bài.
Hôm , cô học bình thường, dường như ký ức kinh hoàng cuối tuần ảnh hưởng gì đến cô.
Sau vài ngày học tập, cô quen với dạng đề thi đại học, cảm thấy đơn giản hơn nhiều so với thế kỷ 21.
Theo tình hình bài hiện tại, kết hợp điểm chuẩn đại học, Chu Linh Vận tự tin thể đậu.
Thời điểm , tỷ lệ đậu đại học chỉ 20-30%, so với tương lai 80-90% thấp hơn nhiều.
Của hiếm là quý, đậu ít, bằng đại học giá trị, tỷ lệ việc của sinh viên cũng cao.
Đất nước đang cải cách mở cửa, phát triển kinh tế, các ngành đều cần nhân tài, nên khi nghiệp đều sắp xếp công việc.
Nhiều bố trí doanh nghiệp nhà nước, thậm chí biên chế nhà nước, thể chỉ cần phạm sai lầm, tương lai rộng mở.
Địa vị sinh viên đại học thời thể là đỉnh cao.
Nhận nguồn lực hơn nhiều so với dân thường.
Chỉ cần đậu đại học, thể đánh bại 99% khác, đạt đến mức trung thượng lưu, thậm chí thượng lưu.
Thứ hai ôn tập cả ngày, thứ ba bắt đầu thi thử.
Thi thử mất hai ngày cho 7 môn.
Thi xong một ngày rưỡi, Chu Linh Vận thấy bài , đề thậm chí còn dễ hơn bài tập.
Có lẽ do quen tay, cô cảm thấy tiến bộ hơn nhiều so với lúc mới trường.
đến chiều ngày thứ hai, xảy chút sự cố.
Trương Bình Chu Linh Vận.
Thành tích cô vốn , dù là thi thử nhưng cũng điểm quá thấp, ảnh hưởng đến thi thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-tro-ve-thap-nien-80-lam-hoc-ba/chuong-26-em-co-the-doi-anh.html.]
Đợt thi thử cuối liên quan đến việc đăng ký thi đại học , nếu điểm quá thấp, nhà trường thể cho thi, chỉ để học sinh khá giỏi thi nhằm nâng điểm trung bình.
Mấy môn , nên môn cuối, cô quyết định gian lận.
Ghi chép kiến thức quan trọng một tờ giấy nhỏ.
Lợi dụng lúc giám thị chú ý, lén lút xem và chép, dù đúng .
Đang chép, tài liệu gian lận rơi xuống đất, ngay chỗ của Chu Linh Vận.
"Trương Bình, em đang gì ?"
Giám thị hô lên khiến Trương Bình giật , vội đá tài liệu về phía Chu Linh Vận.
"Thưa thầy, em tố cáo Chu Linh Vận gian lận!"
Câu khiến cả phòng thi choáng váng.
Chu Linh Vận càng hiểu chuyện gì!
Mình gian lận !
Còn một câu cuối xong.
"Chu Linh Vận, em lên!"
"Thầy, em !" Cô hiểu đang bài , tai họa từ ập xuống?
Giám thị xuống, nhặt tài liệu chỗ cô, lắc lắc mặt.
"Đây là cái gì?"
"Không của em!"
"Không ? Vậy của ai?" Giám thị chất vấn.
Chu Linh Vận nhíu mày, "Em cũng ."
Với thành tích của cô, cần gì gian lận!
Mộng Vân Thường
cô ai hãm hại .
"Em ngoài một chút."
Chu Linh Vận bước , nhưng bài thi thành.
Giám thị cho cô nhiều cơ hội giải thích, báo lên ban giám hiệu, quyết định hủy kết quả môn cuối.
Tan thi, bàn tán xôn xao.
Hôm đến lớp, xa lánh Chu Linh Vận, cho rằng cô gian lận phá hoại danh tiếng lớp 8.
Dù cô , nhưng ít tin.
Mọi ít nhiều cô lập cô, nhưng lớp trưởng Hứa Lực là ngoại lệ.
"Với năng lực của em, cần gì gian lận." Hứa Lực an ủi.
Chu Linh Vận thở dài, "Tiếc là ai tin."
"Không , dù cũng thi thật, chỉ cần thi là ."
" ."
Dù vui, nhưng cô cũng gì , chỉ là việc đăng ký nguyện vọng sẽ khó ước lượng điểm hơn.
"Rốt cuộc ai hãm hại em nhỉ?"
"Có ai đó gian lận phát hiện, nên đẩy tài liệu xuống chỗ em ?"
Nhắc đến chuyện , Chu Linh Vận nhớ lúc đó giám thị gọi một , hình như là Trương Bình.
Trương Bình còn tố cáo cô gian lận.
Lúc đó cô nghĩ nhiều, giờ nghĩ , Trương Bình đáng ngờ.
Quay lớp, ánh mắt cô Trương Bình cũng trở nên dò xét.
Trương Bình vẫn bình thản học bài, nghĩ rằng Chu Linh Vận hủy một môn, tổng điểm chắc thấp lắm, thi đại học thì quá.
khi điểm thi thứ sáu công bố, đều sửng sốt!
Người bỏ thi một môn, điểm còn cao hơn thi đủ?
Không hợp lý chút nào!
"Môn cuối gian lận, mấy môn khác chắc cũng gian lận ?" Trương Bình điểm tức tối .