Quân Hôn Thập Niên 70: Mỹ Nhân Hung Tàn Tận Hưởng Cuộc Sống Ở Hải Đảo - Chương 141: Bão Đến Rồi

Cập nhật lúc: 2025-12-03 11:19:57
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Uyển ba bỏ Giang Bình Bình bọn họ phía , khi đến bên bờ sông nhỏ, Yến T.ử chào hai xong là về .

" lớn lên đến giờ, còn từng nhặt nhiều nấm như thế ở bên ngoài."

Khương Uyển khoác tay Chu Thụy, giọng điệu giấu nổi sự phấn khích.

" cũng , đây chỉ thấy nhiều như thế trong sách thôi. Lần đầu tiên nhặt nhiều như , cũng là đầu. Hôm nay may Yến T.ử dẫn đường, thì chúng cũng tìm nhiều nấm thế ."

Minh Đảo nơi khí hậu ẩm ướt, nhiệt độ thích hợp. Trên núi thực mọc nhiều nấm, nhưng vì đây là đảo, nhiều thứ tỷ lệ phổ biến cao. Vì địa phương đều dám dễ dàng thử những loại nấm quen thuộc, sợ ăn ngộ độc. Cho dù thực sự ăn, cũng chỉ nhặt một ít loại phổ biến như mộc nhĩ, nấm hương, nấm kim châm, nấm mỡ gà để ăn. Còn linh chi các thứ, nhưng thứ nhiều, khó gặp khó cầu.

Hai khoác tay về nhà, Chu Thụy lấy chìa khóa mở cổng sân, Khương Uyển đợi ở bên cạnh. Không để ý liếc mắt về phía bên , phát hiện hai quả thanh long sắp chín vốn mọc đầu tường hái mất.

"Ơ? Chu Thụy, hai quả thanh long đó là cô hái ?"

Chu Thụy cầm ổ khóa tay, hỏi , bước .

"Không , lúc chúng cửa nhớ còn mọc mà."

Mấy quả thanh long mọc tường rào là hồi đó mấy đội viên lớn giúp xây nhà, đặc biệt từ sân nhà đào mang đến trồng lên. Lúc đó xây nhà, ăn ít thịt lợn của Khương Uyển. Vì cùng bàn bạc, chủ động giúp cô trồng đầy thanh long lên bộ đầu tường sân . Thanh long lúc hoa kết quả, mọc giống xương rồng, lá đầy gai. Trồng đầu tường, cũng chút ý nghĩa răn đe. Lúc hoa kết quả, thể hái xuống ăn, một công đôi việc. Đây, đầu tường phía đông ánh sáng , một ít quả thanh long mọc lan ngoài theo bờ tường.

"Vậy thì lạ thật."

Khương Uyển đầu tường chỉ còn lá, cảm thấy kỳ lạ.

"Chắc là đứa trẻ nào ngang qua đây, ngẩng đầu thấy, tiện tay hái xuống ăn ."

Chu Thụy phỏng đoán.

Khương Uyển nghĩ một chút, cảm thấy chắc là . Trước đây Đậu Hoa thường dẫn cô lên núi hái trộm, nhưng bọn họ hái đều là trái cây chủ. Trái cây do trong đội nhà ai nấy trồng, nếu ăn, gõ cửa chào hỏi một tiếng. Đa vẫn sẽ nhiệt tình ngoài giúp bạn chọn quả mà họ cho là ngọt hơn, ngon hơn cho bạn.

Nấm nhặt về, Khương Uyển để Chu Thụy bận tâm nữa, cô tự tay thu dọn. Khương Uyển cầm cái sọt tay cân nhẹ, đổ hết xuống đất: "Cũng nhiều đấy, một sọt thế , ít nhất cũng bốn năm cân chứ."

Chu Thụy từ trong bếp múc một chậu nước : "Cho."

Khương Uyển đỡ lấy chậu nước để bên chân, lượt thu dọn nấm. Cô định tối nay xào một nửa, nửa còn cho gian, đợi ngày mai lên núi bắt vài con gà rừng về. Rồi hầm nhiều một ít canh, bồi bổ cho cha Khương Uyển và bác Ngụy. Mấy hôm nay trời mưa, bản nấm cũng sạch, cơ bản cần thu dọn nhiều. Khương Uyển cầm tay, từng cái từng cái xé nhỏ theo các nếp của nấm. Chờ một chút đơn giản dùng nước rửa qua, trực tiếp lấy mỡ lợn xào. Bản nấm tươi, cũng cần thêm gia vị khác. Đơn giản cho một ít muối, thêm chút tỏi và ớt khô xào sẽ ngon.

Chu Thụy ở bên cạnh giúp bóc tỏi, thuận tay hái một ít rau cải non chân tường. Rau cải non mềm, chỉ là phun thuốc, nên bắt đầu sâu . Không ăn nữa thì bộ sẽ sâu xanh phá hết.

Lúc ăn cơm tối, trời bắt đầu mưa. Lúc đầu còn là mưa lâm thâm, về càng lúc càng to, thậm chí còn bắt đầu nổi gió.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-my-nhan-hung-tan-tan-huong-cuoc-song-o-hai-dao/chuong-141-bao-den-roi.html.]

Lán trâu 2, cha Khương và Phan Thời Quân nếm thử món nấm Khương Uyển mang đến, cả hai cùng giơ ngón tay cái lên.

Vân Vũ

"Ừm— Con gái, con xào cái gì thế, thơm ngon thế."

"Có dân trong đội, chiều nay dẫn con lên núi nhặt nấm. Cô còn tặng con một ít nấm chữa đau dày, tên gọi gì con nhất thời nhớ . Lát nữa phơi khô, con mang đến cho bố. Lần bố , bệnh cũ đau dày của bố tái phát ."

Khương Kiến Hoa lúc trẻ hành quân đ.á.n.h trận, điều kiện lúc đó khó khăn, hậu phương tiếp tế hạn chế. Ăn bữa nay bữa mai là chuyện thường, nên mắc bệnh đau dày.

Khương Kiến Hoa gắp một đũa cho miệng: "Trời mưa ít lên núi lung tung."

Ngụy Thời Quân ở bên tiếp lời: "Uyển Uyển, lời bố con . Mưa to núi thực sự an , thời tiết thế , trông như sắp bão . Uyển Uyển, con chờ về, tối nhớ đóng chặt cửa sổ cửa ."

Ngụy Thời Quân đến sớm hơn hai cha con nhà họ Khương, từng trải qua một trận bão.

"Vâng ạ chú Ngụy, con về sẽ chuẩn ngay."

"Vậy bên chúng cũng cần phòng ngừa chứ?"

Khương Kiến Hoa Ngụy Thời Quân, Ngụy Thời Quân gật đầu.

"Cửa sổ và cửa nhất nên dùng đồ vật buộc chặt ."

Khương Uyển thấy bát của Ngụy Thời Quân hết, múc cho ông một thìa canh cà chua trứng.

"Đủ , đủ , múc nhiều cho bố con chút ."

"Không bác Ngụy, bác cứ yên tâm ăn , còn nhiều lắm."

Lán trâu 1 bên cạnh, một nhà ba , hai lớn một đứa trẻ. Mỗi cầm trong tay bát cháo loãng gần thể gương, từng ngụm nhỏ uống.

Mưa hết đêm mới tạnh, đột nhiên nổi gió. Lúc đầu chỉ từng cơn từng cơn, về càng lúc càng lớn. Khương Uyển ngủ nông, tiếng gió "vu vu" bên ngoài cho ngủ . Thà rằng thức khuya chủ động còn hơn là mất ngủ động. Khương Uyển định gian lấy điện thoại chơi game thâu đêm. Trong gian mấy chiếc điện thoại, đó game offline thể chơi, chỉ cần giữ cho điện là . Trước khi gian, Khương Uyển kiểm tra một nữa cửa sổ cửa trong nhà. Tối hôm qua khi ngủ, Khương Uyển và Chu Thụy đặc biệt tìm dây thép và dây thừng, theo lời dặn của Ngụy Thời Quân, buộc chặt tất cả cửa sổ các phòng trong nhà. Chu Thụy khi đến Minh Đảo trải qua hai thời tiết bão, nên xử lý kinh nghiệm hơn Khương Uyển nhiều. Tối hôm qua nhân lúc Khương Uyển đến lán trâu, bà lội mưa, mảnh đất tự canh bên cạnh hái hết rau chín về. Sau khi Khương Uyển về, hai chuyển đàn gà con trong sân, cùng một cái chum nước lớn, cùng củi các thứ đều dời đến nhà kho. Thu dọn xong tất cả đồ đạc bên ngoài, Khương Uyển vẫn thấy đủ. Ra ngoài khiêng thêm mấy tảng đá lớn, chặn ở phía cửa. Hai bận rộn một lúc, mới lên giường ngủ.

Nhân lúc trời sáng hẳn, Khương Uyển ngáp từ trong gian . Ra ngoài xong, liếc một cái, đêm qua quả nhiên bão. May là tối hôm qua hai chuẩn , cô kiểm tra một vòng, phát hiện kính cửa sổ phòng ngủ phụ vỡ, đất là mảnh kính vỡ. Cả căn phòng ướt sũng, may là trong phòng chỉ mấy cái ghế, thứ gì khác.

Chu Thụy cũng tỉnh, gió thổi một đêm, cũng nghỉ ngơi lắm. So với trong nhà, bên ngoài hiện một cảnh tượng tan hoang.

 

Loading...