Khương Uyển nheo mắt , cố ý trêu chọc, đặt hai tay lên vai Lục Gia Viễn.
Khóe miệng nhếch lên, giọng ngọt ngào, mê hoặc:
"Mấy ngày nay... nhớ em ?"
Khương Uyển cảm nhận rõ bàn tay lớn vòng eo siết chặt hơn.
Lục Gia Viễn khẽ mở đôi môi mỏng, giọng khàn đục:
"Nhớ."
Hắn trả lời dứt khoát.
Phía đầu là thở thô nặng, vòng eo truyền đến sự nóng bỏng.
Khương Uyển khúc khích, định dễ dàng buông tha Lục Gia Viễn như .
Bởi vì đỏ mặt, thật sự quá dễ thương.
"Nhớ như thế nào?"
Ánh mắt Lục Gia Viễn tối , hít một thật sâu.
"Thôi , thôi , trêu nữa."
Nhìn thấy như , Khương Uyển nỡ lòng.
Cô lên xuống dò xét Lục Gia Viễn:
"Trên thương ?"
Khương Uyển , những vết thương thể ở thể.
Lục Gia Viễn nghĩ đến nhiệm vụ , một viên đạn khẽ lao qua chân .
May mắn chỉ sượt qua một vết, tổn thương đến xương.
Đáng lẽ thể nghỉ ngơi vài ngày tại chỗ mới về, nhưng nôn nóng gặp Khương Uyển.
Về nuôi thương cũng , nên cùng trở về.
"Không ."
"Thật ? Không lừa em ."
"Thật."
Giọng Lục Gia Viễn dịu dàng, lấy từ trong túi một thứ đưa cho Khương Uyển.
"Đây là gì ?"
Khương Uyển phong bì chút quen thuộc, lông mày nhíu .
Lục Gia Viễn chiều chuộng : "Mở xem , em sẽ thích đó."
Quả nhiên, Khương Uyển mở xem, là một tờ giấy ghi nhận chuyển tiền.
Trên đó tới 3002 tệ.
Lục Gia Viễn để ý thấy khóe miệng Khương Uyển giương lên, bản cũng nhoẻn miệng theo.
"Đây là gọi điện về báo với họ khi chúng yêu , gửi cho."
"Tất cả đều là cho em ?"
"Ừ, trong đó hai phần một ngàn lẻ một tệ, là tiền lì xì của và bố cho em. Số một ngàn tệ còn , bảo đưa cho em, là để khi kết hôn mua sắm đồ đạc cho em."
Khương Uyển lè lưỡi, trong lòng thêm mấy phần thiện cảm với vị bố chồng tương lai từng gặp mặt .
Nhà ai mà bà chồng mặt còn thấy, trực tiếp tặng nhiều tiền lì xì gặp mặt như .
Lại còn là trong thời đại .
"Lục Gia Viễn, em cảm ơn dì và chú thật nhiều nhé."
"Em tự đến cảm ơn, họ sẽ còn vui hơn."
Thấy Khương Uyển thật sự vui, Lục Gia Viễn trong lòng thở phào nhẹ nhõm.
Hắn vốn lo lắng cho ít.
Khương Uyển cất phong bì túi của , hai chuyện lâu như , cô mới chợt nhớ hỏi Lục Gia Viễn tại tìm muộn thế , ăn cơm .
"Anh ăn cơm ?"
Lục Gia Viễn cố ý xoa xoa bụng, ánh mắt mong đợi Khương Uyển, như một chú ch.ó sói lớn đang chờ chủ cho ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-my-nhan-hung-tan-tan-huong-cuoc-song-o-hai-dao/chuong-149-le-vat-gap-mat-cua-bo-me-chong-tuong-lai.html.]
Khương Uyển thấy như , liền là vẫn ăn.
"Đi, theo em, em chút đồ ăn cho ."
Khương Uyển kéo tay Lục Gia Viễn sân, Chu Thụy từ trong phòng .
Buổi tối cô sắp xếp xong, Lưu A Bà dẫn Quân Đản và Cẩu Đản ở một phòng, cô tự và Đậu Hoa ngủ một phòng.
Nhìn thấy hai nắm tay , Chu Thụy lộ nụ dượng bà.
"Đồng chí Lục tới , muộn thế ăn cơm ?"
"Vẫn , em nấu cơm cho đây."
Khương Uyển trả lời.
Nghe thấy Khương Uyển nấu cơm, Chu Thụy vội vàng phòng lấy một cây đèn dầu nữa đặt tay Lục Gia Viễn.
"Trong bếp lắp bóng đèn, thắp hai ngọn đèn, sẽ rõ hơn."
Đưa đèn xong, Chu Thụy hưng phấn chạy về phòng , phiền hai hưởng thụ thế giới riêng.
Lục Gia Viễn xách đèn dầu, cũng theo Khương Uyển bếp phụ giúp.
"Em nấu mì trứng cho ăn."
Vân Vũ
Bột mì mua hôm nay, dùng đến.
"Em nấu gì cũng thích."
Lục Gia Viễn xắn tay áo, bên cạnh hỏi Khương Uyển xem gì thể giúp .
"Không cần, nhanh lắm."
"Không thì như thế ."
Khương Uyển từ đống củi bên cạnh lấy một cái quạt mo trao tay Lục Gia Viễn.
"Anh bên cạnh đuổi muỗi cho em ."
Khương Uyển chứng kiến qua khẩu vị của Lục Gia Viễn, nên khi thêm bột mì tô, cô đặc biệt cho nhiều hơn.
Nhào bột, nhồi bột, cán mì, động tác nhất khí hạ thành, lưu loát.
Động tác thuần thục, khiến Lục Gia Viễn đang đuổi muỗi một bên cũng chằm chằm, sửng sốt.
Ở nhà họ Lục, vì Ôn Bích Quân là phương Nam, thích ăn cơm.
Nên hai cha con họ Lục, dù thích ăn đồ bột mì, nhưng cũng chỉ thể theo Ôn Bích Quân mà ăn cơm.
Thêm nữa, Ôn Bích Quân nấu ăn, công việc bình thường bận.
Nên từ khi còn nhỏ, Lục Gia Viễn ăn cơm tập thể, bình thường hiếm khi ăn cơm nhà.
Lớn lên, mười mấy tuổi Lục Gia Viễn nhập ngũ.
Vì , về cơ bản, Lục Gia Viễn bằng như là ăn cơm tập thể của quân đội lớn lên.
Lúc thấy muộn như , Khương Uyển còn đặc biệt xuống bếp nấu cơm cho , Lục Gia Viễn thấy ấm lòng.
Khương Uyển bên đang bận nấu ăn, rảnh để ý đến Lục Gia Viễn.
Nếu cô ngẩng đầu lên, chắc chắn sẽ thấy sự dịu dàng trong lòng Lục Gia Viễn lúc sắp trào từ ánh mắt.
Khương Uyển cho hẳn bốn quả trứng tô mì.
Rất nhanh, một bát mì trứng nóng hổi xong.
Trong phòng khách, Lục Gia Viễn cầm đũa lên, nhẹ nhàng gắp một sợi mì, cho miệng.
Sợi mì mềm mại, nước dùng đậm đà, mỗi một miếng đều khiến cảm nhận sự dụng tâm của Khương Uyển.
Khương Uyển chống cằm, lặng lẽ một bên.
Lục Gia Viễn ăn cơm mắt, dù mỗi đều ăn từng miếng to, nhưng bao giờ nhai tóp tép.
Mặt khác, một giờ , tại ký túc xá, Cố Minh Thành nhận điện thoại.
Cúp máy, vội vã lái xe đến huyện.
Bởi vì trong điện thoại, cô em gái họ Cố Minh Trân của với , hiện giờ cô ở nhà khách Minh Đảo.
Bảo lập tức qua đó đón cô !!!