Quân Hôn Thập Niên 70: Mỹ Nhân Hung Tàn Tận Hưởng Cuộc Sống Ở Hải Đảo - Chương 150: Huynh muội tranh tài, Cố Minh Thành thất bại
Cập nhật lúc: 2025-12-03 11:20:06
Lượt xem: 46
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Gia Viễn tự giác, Khương Uyển đặc biệt nấu cơm cho , phụ trách dọn dẹp.
Cái thời đại vẫn thịnh hành dùng bàn chải sắt để cọ nồi, rửa bát vẫn dùng là múi mướp.
Mướp là lúc Chu Thụy trồng trong viện tri thức thanh niên, đặc biệt để mấy quả ăn, treo cây đợi nó già.
Già cắt xuống, bóc vỏ bỏ hạt bên trong , phơi khô, múi mướp thô ráp liền trở thành miếng giẻ lau thiện với môi trường, ô nhiễm.
Khương Uyển bên cạnh quạt mát cho Lục Gia Viễn, đàn ông , bất kể gì, đều là một bộ biểu cảm nghiêm túc, nghiêm nghị như .
Biết thì đang rửa bát, còn tưởng đang thực hiện nhiệm vụ gì đó.
Khương Uyển nhịn cong khóe môi, đôi môi đỏ mở .
"Lục Gia Viễn."
Lục Gia Viễn thấy, nghiêng , ngả về phía Khương Uyển, mắt rời nàng.
"Ừm, chuyện gì ~"
Chuyện Lục Gia Viễn thăng chức, mấy ngày nay Khương Uyển một cũng nghĩ nhiều, nhiều.
Lông mi khẽ run, Khương Uyển gì đó, trong lúc nên bắt đầu từ .
"Cảm ơn ."
Lời cảm ơn đột ngột, khiến động tác rửa bát của Lục Gia Viễn khựng , nhanh khôi phục như cũ, cong khóe miệng.
Hai đều là thông minh, Khương Uyển , Lục Gia Viễn đoán ngay là nàng cảm ơn vì chuyện gì.
Lục Gia Viễn khi ở bên Khương Uyển, nét mặt so với bình thường bớt vài phần sắc bén, thêm vài phần thư thái.
Dù là đang việc nhà, dáng vẫn ngay ngắn.
Lục Gia Viễn dọn xong bát đũa, nhặt lấy một miếng giẻ lau sạch lau vết nước tay.
Thời tiết nóng, kéo kéo cổ áo. Quay Khương Uyển, khóe mắt mang theo ý :
"Không với em, chính là sợ em sẽ suy nghĩ nhiều như bây giờ.
Anh còn trẻ, thăng quá nhanh cũng chắc là chuyện ."
Khương Uyển bĩu môi, đây rõ ràng là để cho nàng yên tâm, đặc biệt lời an ủi nàng.
Nhà họ Lục từ Lục lão gia cho đến đời cháu, đều thành tích hiển hách.
Lục Gia Viễn trẻ tuổi tài cao, từng dựa gia đình, dựa năng lực của bản đến ngày hôm nay, ai dám lên tiếng chê trách.
Khương Uyển đang loạn suy nghĩ, giây tiếp theo, nàng phòng , rơi vòng tay vững chắc của Lục Gia Viễn.
Lục Gia Viễn ôm lấy eo của Khương Uyển, áp sát tai nàng, thanh âm trầm ấm tựa như nụ hôn thầm thì, dịu dàng như lụa.
"Vì em, nguyện ý."
Nhịp tim Khương Uyển ngay lập tức tăng tốc, trong ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc và cảm động.
Nàng xác định, yêu Lục Gia Viễn .
——————————————————
Trong nhà khách huyện Minh Đảo.
Cố Minh Thành khi thấy em gái Cố Minh Trân, suýt nữa tức điên lên.
"Ý em là, em đặc biệt xin nghỉ phép.
Sau đó một từ Kinh Thị xa xôi, tàu mấy ngày mấy đêm, chỉ là để gặp thằng khốn đó!!!"
Vân Vũ
"Ầm——"
Cố Minh Thành giận em gái gì về phía em gái, chau mày, mép xệ xuống, một quyền đ.ấ.m xuống bàn.
"Anh——"
Cố Minh Trân kéo dài giọng, thu dọn quần áo giường, oán trách:
"Anh thể nhỏ giọng một chút, đừng kích động như ?
Đây là bên ngoài, đừng ảnh hưởng đến khác nghỉ ngơi."
Cố Minh Thành gần như sắp sửa nổi điên, thấy giọng điệu như chuyện gì của em gái, bất lực xoa một cái mặt.
"Ái chà——
Đây là lúc nào mà còn quan tâm chuyện ."
Nói Cố Minh Thành liền bắt đầu ở bên cạnh, nhét vứt quần áo của Cố Minh Trân vali.
Vừa nhét nghiến răng nghiến lợi.
"Bố chúng em loạn như !"
Cố Minh Trân thấy cả đem bố , lập tức hoảng hốt.
"Anh, chuyện thể với bố .
Em là tới đây giúp họ xem con trai bảo bối của họ là đó."
Cố Minh Trân càng càng hư hỏng, ngoài chuyện , nàng còn mè nheo khẩn khoản mấy ngày.
Thông qua tuyệt thực phản đối, cuối cùng mới khiến bố giúp nàng xin nghỉ phép dài trong xưởng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-my-nhan-hung-tan-tan-huong-cuoc-song-o-hai-dao/chuong-150-huynh-muoi-tranh-tai-co-minh-thanh-that-bai.html.]
Nhờ quan hệ mua vé tàu, đó một mạch tới Minh Đảo.
"Không cũng ."
Cố Minh Thành như tìm thấy điểm đột phá, đ.á.n.h cờ với em gái.
"Đưa giấy giới thiệu trong túi cho , ngày mai mua cho em một vé tàu về Kinh Thị.
Em tới thế nào, bây giờ cứ thế mà về cho ."
Từ Kinh Thị đến Minh Đảo, tàu hỏa bình thường ít nhất cũng năm ngày.
Trật tự tàu hỏa hỗn loạn, nguy hiểm thế nào, khác , Cố Minh Thành thể rõ chứ.
Hắn thực sự nghĩ tới, em gái , vì Lục Gia Viễn mà lừa bố , chạy xa xôi tới đây!
Cố Minh Trân thấy cả ngày mai liền đưa nàng về, kiên quyết đồng ý.
"Cố Minh Thành, đừng quên!
Năm mười lăm tuổi, là ai giúp thư tình cho chị Na Na nhà bên.
Còn nữa, đái dầm năm mười ba tuổi.
Có cũng là bắt em chịu tội , với bố là em đái đó .
Còn nữa......"
Cố Minh Trân như học sinh tiểu học thuộc lòng bài văn, đến chuyện hổ của cả, một chút cũng vấp váp.
Cố Minh Thành xong chỉ thể "giơ tay đầu hàng."
Nếu Cố Minh Thành thể , một ngày em gái thể lấy loại chuyện "uy h.i.ế.p ".
Chi bằng năm đó cứ hổ một , thừa nhận giường là đái còn hơn.
"Suỵt——"
Cố Minh Thành hai tay giơ qua đầu, vẻ mặt phục em .
"Bây giờ bắt đầu, em là chị, là em!
Nếu em vẫn hài lòng, gọi em là cô cũng ."
Cố Minh Thành đành giúp thu dọn nữa, nghiêng dựa tường.
Quần áo nhàu nát, xệ xuống.
Như bản bây giờ , lỏng lẻo, mặt đầy vẻ bất đắc dĩ.
Cố Minh Trân thấy tạm thời mua vé đuổi , vội vàng thấy thì thu, khép miệng .
Nàng từ ngăn kín của vali mò a, mò a.
Cuối cùng lôi một túi đồ gói bằng giấy da bò.
"Cho , đặc biệt bảo em mang cho ."
Chưa mở , chỉ ngửi mùi, Cố Minh Thành bên trong là thứ gì .
Là một túi thịt bò khô cay thơm ngon.
Cố Minh Thành lúc nhỏ miệng kén chọn, con nhà cho gì ăn nấy.
Hắn thì , ăn cái ăn cái .
Lúc đầu ngay cả thịt lợn cũng ăn, ăn là đau bụng.
Cố mẫu con trai cưng của ngày càng gầy , ?
Thế là dốc hết tâm trí, món khác cho Cố Minh Thành ăn.
Có một ai tặng nửa cân thịt bò, lúc đó bò là công cụ cày cấy và giao thông, quý giá.
Cố mẫu nghĩ đồ như , ăn từ từ mới .
Nghĩ nghĩ , cuối cùng quyết định thành bò khô.
Bò khô cứng, một cây thể gặm lâu, lâu.
Không ngờ, tình cờ phát hiện đứa con kén ăn thích ăn thịt bò.
Từ đó về , Cố mẫu dốc hết tâm trí nghiên cứu các cách ăn khác của thịt bò.
Cố Minh Thành từ khi nhập ngũ, là vì lớn lên, là liên quan đến huấn luyện cường độ cao trong quân đội.
Từ đó về , tật kén ăn của cơ bản sửa.
"Ngon ."
Cố Minh Trân bên cạnh, Cố Minh Thành một cây một cây nhét thịt bò miệng.
"Hừ, nếu em tới, thể ăn bò khô ?
Anh nên cảm ơn em mới ."
Cố Minh Trân một mặt kiêu ngạo Cố Minh Thành, khóe miệng nhếch lên, chớp chớp mắt.
Cố Minh Thành bên cạnh trầm mặc, , con nhóc khống chế .