Quân Hôn Thập Niên 70: Mỹ Nhân Hung Tàn Tận Hưởng Cuộc Sống Ở Hải Đảo - Chương 156: Thảm Thiết Lên Cơn
Cập nhật lúc: 2025-12-03 11:20:12
Lượt xem: 34
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vừa ăn cơm xong, Lục Gia Viễn cùng vài như Lão La, để tiết kiệm thời gian, đặt bát đũa xuống sân ngoài sân "rầm rầm rập rập" đập búa đóng đinh một trận.
"Mồm em mở ."
Chu Thụy đang dọn bàn, Khương Uyển bóc cho cô một quả chôm chôm đỏ tươi nhét miệng.
Chu Thụy nhả một cái hạt, ngay giây tiếp theo, Khương Uyển nhét thêm một quả nữa miệng cô.
"Đừng chỉ cho ăn, cô cũng tự ăn chứ."
"Ăn , ăn ."
Lúc nóng, chiếc áo sơ mi ngắn tay Lục Gia Viễn ướt đẫm mồ hôi, lờ mờ in hình chiếc áo ba lỗ và những đường nét cơ thể bên trong.
Hắn một tay cầm que sắt, một tay giơ búa, cùng Lão La mấy khoan giếng.
Lục Gia Viễn ngẩng đầu lên, một câu:
"Sao vẫn ?"
"Được , , ghét ở đây vướng víu .
, còn ."
Nói xong, Cố Minh Thành thở dài một .
Chào hỏi vài trong sân, hướng về phía huyện lỵ mà .
Suốt chặng đường , trong lòng Cố Minh Thành thấp thỏm yên.
Cố Minh Thành đến nhà khách, dựng chiếc xe đạp sát cửa.
Vân Vũ
Hít một , mới nhấc một chân bước cửa, lập tức rụt như điện giật.
Lặp lặp mấy như , đến cả nhân viên tiếp đón của nhà khách cũng nhịn .
Ngồi ghế ở quầy lễ tân, hướng cửa gọi một tiếng:
" đồng chí đầu đinh , cửa cái gì ?"
"Là đến tìm , là ở trọ?"
Cố Minh Thành phát hiện, sắc mặt lập tức trở nên ngượng ngùng.
Gương mặt ửng đỏ, chút ngại ngùng ngẩng đầu nhân viên tiếp đón .
"Cái , đến tìm ."
"Anh trai, bây giờ mới tới!"
Vừa dứt lời, giọng của Cố Minh Trân vang lên, trong tay còn cầm theo hộp hương muỗi mua ở cửa hàng mậu dịch.
Nghe thấy tiếng em gái , trong lòng Cố Minh Thành thót .
Cố Minh Trân ở nhà khách chờ Cố Minh Thành và Lục Gia Viễn, đợi mãi đến bốn ngày.
"Sao chỉ , Gia Viễn ?"
Tâm trạng Cố Minh Trân lập tức rơi xuống vực sâu, sắc mặt khó coi vô cùng.
Cố Minh Thành liếc mắt thấy ánh mắt của nhân viên tiếp tân vẫn ngừng liếc về phía hai , vội vàng nắm lấy tay Cố Minh Trân.
"Về phòng tiếp."
Cố Minh Trân Cố Minh Thành kéo lôi về phòng, vẫn ngoan cố ngoảnh cổ phía , cố gắng thấy Lục Gia Viễn xuất hiện đột ngột.
"Chìa khóa!"
"Anh kéo đau tay em , Cố Minh Thành!"
Cố Minh Thành , cúi đầu thấy cánh tay nắm chặt của Cố Minh Trân đỏ ửng lên một mảng.
"Xin ."
Hai bước phòng, Cố Minh Thành dùng sức đóng sầm cửa .
"Rầm—"
"Anh trai, tại Gia Viễn cùng đến gặp em?
Anh hứa với em, sẽ đưa đến gặp em !"
Cửa đóng, Cố Minh Trân sốt sắng chất vấn Cố Minh Thành.
Giọng cô đầy nức nở, nước mắt lăn tròn trong khóe mắt.
Hai mắt đờ đẫn Cố Minh Thành, hai tay nắm chặt thành quả đấm.
Thân thể run nhẹ, gắng sức kìm nén cảm xúc của .
"Có là...
Có là Gia Viễn quá bận, nên thời gian đến gặp em?"
Cố Minh Trân chấp nhận hiện thực, tự lừa dối bản , lẩm bẩm một .
" , nhất định là như , trai."
Nước mắt cuối cùng vẫn nhịn , từ khóe mắt Cố Minh Trân lăn xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-my-nhan-hung-tan-tan-huong-cuoc-song-o-hai-dao/chuong-156-tham-thiet-len-con.html.]
Từng giọt từng giọt rơi xuống đất, tựa như trái tim cô cũng theo đó vỡ vụn.
Cố Minh Thành đầu sang một bên, nỡ thấy cô như , gắng sức chỉnh đốn cảm xúc của .
"Minh Trân, những lời sắp thể sẽ khiến em buồn."
Cố Minh Thành mở miệng, tiếp tục :
"Lục Gia Viễn thời gian, cũng đang bận, chỉ đơn giản là thấy cần thiết đến gặp em thôi."
Nghe thấy lời của Cố Minh Thành, lòng Minh Trân c.h.ế.t lặng.
Sắc mặt cô tái nhợt, ôm đầu xổm xuống đất.
Cô từng nghĩ tới, Lục Gia Viễn sẽ từ chối .
cô ngờ rằng, đàn ông thầm thương trộm nhớ bấy lâu, thể dứt khoát đến .
Đến gặp mặt cô một , cũng .
Cố Minh Trân càng nghĩ càng thương tâm, càng nghĩ càng đau lòng.
Ban đầu chỉ là run rẩy , nghẹn ngào thành tiếng,
"Minh Trân, em đừng như ."
Nghe thấy câu , Cố Minh Trân vỡ òa, bật nức nở.
"Hu hu hu—"
"Anh trai, xem rốt cuộc em kém ở chỗ nào, tại Gia Viễn thể thích em."
"Em quan tâm, em tìm hỏi cho rõ."
Nói Cố Minh Trân đột nhiên phắt dậy từ đất, định xông ngoài cửa, may mà Cố Minh Thành chặn .
"Hu hu hu—
Anh trai đừng ngăn em, em hỏi cho rõ."
Cố Minh Thành thấy em gái bắt đầu hồ đồ, lớn tiếng : "Chuyện rõ rành rành như , lẽ nào em còn tiếp tục tự lừa dối !
Em cho kỹ, Lục Gia Viễn căn bản thích em.
Hôm nay chỉ cần còn ở đây, thì em đừng hòng bước khỏi cửa để tìm Lục Gia Viễn!"
Cố Minh Thành dùng chặn chặt cửa, giữ Cố Minh Trân .
Hắn xoay Cố Minh Trân : "Nhìn , Minh Trân, em ."
Cố Minh Trân t.h.ả.m thiết, mặt đầy nước mắt.
"Hu hu hu—"
"Em , thích khác gì hổ, khác từ chối cũng gì hổ.
Thiên hạ bao nhiêu trai , chỉ mỗi ."
" thế giới, chỉ một Lục Gia Viễn thôi mà~"
Cố Minh Trân t.h.ả.m thiết lên cơn, thành đầm đìa nước mắt.
Cố Minh Thành sốt ruột đến mức toát mồ hôi, mấy câu an ủi lặp lặp chỉ .
"Anh đảm bảo, chắc chắn sẽ giới thiệu cho em trai hơn , ?
Minh Trân lời , nào, xuống ."
Nói , ấn Cố Minh Trân xuống ghế.
Cố Minh Trân liền tù tì hơn một tiếng đồng hồ, mới bình tĩnh .
"Đừng nữa bà cô ơi, lấy chậu nước cho em rửa mặt."
Nói , Cố Minh Thành cầm lấy cái chậu sành hoa, xách nước .
Sau khi lấy nước xong, Cố Minh Thành nhúng ướt một chiếc khăn mặt vắt khô, đưa cho Cố Minh Trân bên cạnh, giọng điệu bất đắc dĩ.
Trong lòng thầm c.h.ử.i Lục Gia Viễn, thằng nhóc thật là tạo nghiệp.
Bởi vì chính từng tận mắt chứng kiến, những cô gái Lục Gia Viễn từ chối trực tiếp, ai thể rời với nụ môi.
"Nào, bà cô, lau mặt ."
Mắt Cố Minh Trân đỏ hơn cả mắt thỏ, tiếp nhận chiếc khăn: "Đừng gọi em là bà cô, gọi thế già cả lắm."
Mặc dù vẫn còn thút thít, nhưng Cố Minh Thành tâm trạng cô, rõ ràng hơn lúc nãy.
Thấy , trong lòng cũng thầm thở phào nhẹ nhõm.
" lúc chiều nay xin nghỉ nửa ngày, một lúc nữa mua vé xong, đèo em loanh quanh đây đó, giải khuây.
Em ngoài những ngày , ở nhà chắc bố cũng nhớ em ."
Khi những lời , Cố Minh Thành , liếc mắt quan sát biểu cảm của em gái, sợ cô nổi cơn chịu về.
cũng quyết tâm, bất kể Cố Minh Trân đồng ý , cũng đưa về cho bằng !