Quân Hôn Thập Niên 70: Mỹ Nhân Hung Tàn Tận Hưởng Cuộc Sống Ở Hải Đảo - Chương 188: Yêu Cầu Gặp Mặt

Cập nhật lúc: 2025-12-07 09:42:34
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dì giúp việc suy nghĩ một chút: "Họ là họ Tống."

"Họ Tống?"

Khương Uyển nhíu mày, suy nghĩ một lúc, tạm thời nghĩ là ai:

"Còn gì khác nữa ?"

Dì giúp việc lắc đầu: "Không , ở nhà, thì đợi tối chút nữa gọi ."

Khương Uyển : "Biết , cảm ơn dì."

Dì giúp việc cũng , về phía nhà bếp, bếp còn đang hầm canh.

Khoảng hơn bảy giờ tối, chuông điện thoại trong phòng khách reo.

Lần là Khương Uyển bắt máy:

"Alo, là Khương Uyển."

Đầu dây bên , Tống Vân Chu thấy là giọng của Khương Uyển, giọng điệu phấn khích:

"Chào đồng chí Khương, là Tống Vân Chu, cô còn nhớ ?

Chúng tàu, cùng một toa."

Nghe thấy ba chữ Tống Vân Chu, Khương Uyển lập tức nhớ đối phương là ai .

"Chào đồng chí Tống, nhớ .

Xin hỏi tìm việc gì thế?"

Trong lòng Khương Uyển thắc mắc, lúc đó cô đưa điện thoại cho đối phương.

Nếu là hỏi về việc khám chữa bệnh, lẽ cũng nên tìm Lục Gia Viễn mới , bây giờ gọi điện thoại tìm cô chứ?

Tống Vân Chu hỏi , ngược ngại ngùng, ở đầu dây bên , đại khái lý do vì gọi điện.

Vốn dĩ Tống Vân Chu từ Quảng Thị trở về Kinh Thị , lập tức lao ngay công việc.

Chiều nay, mới chút thời gian rảnh, lật cuốn sách xong tàu .

Kết quả là lật , Tống Vân Chu liền chú ý thấy, dòng chữ mà đ.á.n.h dấu nghi vấn trong sách, thêm một hàng chữ thanh mảnh, xinh xắn.

"Công nghệ cảm biến? Vi điều khiển?"

Nhìn thấy mấy chữ , Tống Vân Chu lập tức trong lòng dâng lên một nỗi chấn động khó tả.

Bởi vì những công nghệ , chính là một trong những hướng nghiên cứu của Viện nghiên cứu Kinh Đô và Cục Cơ khí Công nghiệp nơi công tác.

Không ngờ rằng, ai đó tùy tiện lên một cuốn sách bình thường.

Những công nghệ tuy ở nước ngoài phát triển, nhưng đây là trong nước, đừng , ngay cả qua cũng mấy.

Nếu là nhân viên nghiên cứu việc trong lĩnh vực , thể tùy tiện những thuật ngữ chứ?

Tống Vân Chu lập tức lướt nhanh trong đầu, ngoài , khi về Kinh Thị, còn ai tiếp xúc với cuốn sách .

Sau khi loại trừ tất cả các khả năng thể, Tống Vân Chu nghĩ đến đôi vợ chồng trẻ cùng toa với .

Đồng chí quân nhân để mảnh giấy cho , khi đối chiếu nét chữ, là đồng chí nam đó.

Vậy thì chỉ thể là yêu của đồng chí quân nhân, đồng chí Khương Uyển đó.

Mặc dù Tống Vân Chu cũng nghi ngờ, đồng chí Khương tuổi lớn lắm, thế nào cũng giống là do đối phương .

Cuối cùng, Tống Vân Chu vẫn quyết định gọi điện thoại hỏi thử một chút.

Nếu , thì cũng chỉ là chuyện gọi một cuộc điện thoại.

Vân Vũ

nếu là thật, thì khả năng chiêu mộ một nhân tài ưu tú cho viện nghiên cứu!

Khương Uyển suy nghĩ một chút, cũng gì, liền lớn tiếng thừa nhận.

" , đồng chí Tống."

Lúc đó Khương Uyển nhặt sách, thấy ở trang về cơ khí tự động hóa đ.á.n.h dấu một hàng "????", cô tùy tiện mấy chữ đó.

Bây giờ nghĩ , dù sách cũng là của khác, hành động của cô quả thật tùy tiện.

Đồng chí Tống đặc biệt gọi điện thoại hỏi chuyện , e là thích cuốn sách đó.

Hay là, cô mua một cuốn mới cho đồng chí Tống?

Đầu dây bên , Khương Uyển chân thành xin :

"Thật ý, đồng chí Tống, lúc đó là quá tùy tiện ."

Tống Vân Chu căn bản để tâm chuyện , ngược đặc biệt cao hứng: "Đồng chí Khương, tiện hẹn gặp cô một chút !!!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-my-nhan-hung-tan-tan-huong-cuoc-song-o-hai-dao/chuong-188-yeu-cau-gap-mat.html.]

Khương Uyển: "???"

Nói xong, Tống Vân Chu vẫn còn phấn khích cảm thấy chút , vội vàng bổ sung một câu:

"Có thể gọi cả chồng cô, chính là đồng chí Lục đó, cùng .

một vấn đề quan trọng, thỉnh giáo cô trực tiếp, cô gần đây thời gian ?"

Khương Uyển do dự một chút, mặc dù Tống Vân Chu là nhân viên viện nghiên cứu, cũng , nhưng dù cũng chỉ mới gặp một .

"Đồng chí Tống, điện thoại tiện ?"

Tống Vân Chu chút bất đắc dĩ: "Trên điện thoại đúng là chút tiện."

Nói chuyện điện thoại, an .

Khương Uyển cũng bọn gián điệp lúc hoành hành đến mức nào, cân nhắc đối phương của viện nghiên cứu.

"Được, chiều mai ba giờ thời gian."

"Tốt , cô cho một địa chỉ, chiều mai qua đón cô."

Khương Uyển nghĩ cũng , thế là đưa địa chỉ cho Tống Vân Chu.

Lục Gia Viễn ngay bên cạnh đang gọt vỏ trái cây, thấy Khương Uyển đặt ống xuống, liền đưa quả táo cho cô.

"Thân phận của đồng chí Tống vấn đề."

Lục Gia Viễn lúc tàu, thấy tên Tống Vân Chu, nhận đối phương là Phó viện trưởng Viện nghiên cứu Cơ khí Kinh Đô.

Trước đây ở quân khu, từng thấy từ xa một .

Bằng cũng sẽ tùy tiện đưa điện thoại nhà cho lạ.

Ngày mai gặp mặt phần lớn cũng là vì chuyện công việc, dù , vợ về mặt cơ khí quả thật thiên phú phi thường.

"Anh đều vấn đề , thì chắc chắn vấn đề."

Khương Uyển nhíu mày, đón lấy quả táo, c.ắ.n một miếng, giòn tan nhiều nước.

Sau đó dịch về phía Lục Gia Viễn, uể oải dựa , một chân còn gác lên đùi đối phương.

Lục Gia Viễn đặc biệt thích vợ ở dạng con mèo lười biếng , chỉnh sửa tư thế , để cô thể dựa thoải mái hơn.

"Ăn nhiều một chút."

Lục Gia Viễn đưa tay ôm lấy eo cô, cảm giác một tay thể ôm hết.

Anh nhíu mày, cũng quá gầy .

Trong lòng thầm nghĩ, nhiều đồ ăn ngon cho vợ mới .

Khương Uyển nhăn mũi, biểu thị phản đối: "Không , ăn nữa thật sự thành heo mất."

Kỳ thực Khương Uyển ăn ít, mỗi bữa ăn cũng nhiều.

Giống như tối nay, cô ăn hai bát cơm, còn uống ba bát canh xương lớn.

Bây giờ Lục Gia Viễn đưa cho cô một trái cây tráng miệng.

Chỉ là thể chất cô đặc biệt, bây giờ ăn thế nào cũng béo, mà thịt còn đều mọc đúng chỗ cần mọc.

Xuyên qua lớp áo, Lục Gia Viễn véo véo chỗ thịt mềm ở eo Khương Uyển.

Khương Uyển sợ nhột, co về phía bên, bắt đầu chuyện để chuyển hướng chú ý của Lục Gia Viễn.

"À, , em dự định khi trở về Minh Đảo sẽ tụ tập với mấy bạn cũ, cùng ?"

Người bạn mà Khương Uyển , kỳ thực chính là hai chị em Vu Dương và Vu Nam.

Lần trở về, chính là Vu Dương giúp cô tìm , điều tra tình hình nhà bác.

Bây giờ cô bác nhân nghĩa , lý nào bỏ qua chuyện .

Chuyện , cô và Lục Gia Viễn hiện tại đều tiện mặt.

Còn nữa, đúng là lâu gặp, lúc đó sẽ gọi cả trai, mấy cùng tụ tập vui vẻ.

Lục Gia Viễn ôm cô, giọng nhẹ nhàng, chút do dự:

"Đương nhiên là cùng em."

Sao thể chứ, cũng quen với bạn của vợ, còn thể nhân cơ hội hiểu thêm về quá khứ của vợ.

Khương Uyển ngẩng đầu, liền thấy nụ hiện lên trong đôi mắt Lục Gia Viễn.

"Vậy em bây giờ gọi điện cho chị Nam Nam bọn họ hẹn thời gian ."

 

Loading...