Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 105: Lấy 200 đồng câu con cá lớn
Cập nhật lúc: 2025-12-09 07:19:22
Lượt xem: 33
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hôm nay bữa tối hai bọn họ ăn sớm, Lục Dã rửa bát, cả hai tích cực về nhà xem kịch.
Nhà họ Lục lúc khí trầm lắng đến đáng sợ, cơm còn nấu. Lâm Mạn Vân lau nước mắt, trông tủi .
Lục Đắc Thắng cũng đó, mặt đen như g.i.ế.c .
Ông giải quyết xong việc công, về nhà bảo Lâm Mạn Vân lấy tiền tiết kiệm trong nhà để bù lỗ hổng cho Lục Xuân Thảo. Hơn 3000 đồng tuy là tiền nhỏ, nhưng mỗi tháng ông đều đưa cho Lâm Mạn Vân 250 đồng tiền lương, đưa bao nhiêu năm nay, tiền tiết kiệm chắc chắn chỉ hơn 3000 đồng.
Ai ngờ Lâm Mạn Vân trong nhà chỉ 300 đồng tiền tiết kiệm, còn lấy sổ tiết kiệm cho ông xem, quả thực chỉ 300 đồng.
Ông đường đường là một Tư lệnh quân khu, mà chỉ 300 đồng tiền tiết kiệm, kiếp, ông sắp cho thối mũi !
Ông chất vấn tiền tiêu , Lâm Mạn Vân là tiêu chuyện ăn uống, ông càng tức giận hơn.
Trong nhà cũng ngày nào cũng ăn cá thịt, ông ăn cơm ở nhà cũng hạn, Lục Dã cũng ăn mấy năm, còn thường xuyên đói, thể mỗi tháng đều ăn hết 250 đồng?
Lâm Mạn Vân căn bản thật, Lục Đắc Thắng nghi ngờ bà đưa tiền cho nhà đẻ.
“Bà đưa tiền cho nhà đẻ ý kiến, nhưng bà cũng phân biệt rõ chủ thứ chứ. Con trai ở chỗ bà ăn đủ no, bà vỗ béo cho nhà đẻ bà. Lâm Mạn Vân, bà thật sự bằng con mắt khác đấy!”
Lục Đắc Thắng tức giận đến mức học cả cách dùng thành ngữ, hơn nữa hiện tại ông tin những lời Lục Dã .
Thằng nhóc gây gổ với Lục Xuân Thảo là vì Lục Xuân Thảo bỏ t.h.u.ố.c độc hại nó.
Đứa con nghịch t.ử vẫn là ân oán phân minh, sẽ vô duyên vô cớ nổi điên. Hiển nhiên Lâm Mạn Vân thực sự ngược đãi Tiểu Dã. Mẹ kiếp, phụ nữ dám thế!
“Lão Lục, ông Lục Dã bậy bạ ? bỏ đói nó bao giờ? Trong nhà nhiều ăn uống như , còn chuyện quà cáp qua , ông đưa 250 đồng cũng là vàng, gì mà tiêu xài lâu thế. Nhà đẻ tiêu tiền của , đôi khi kẹt tiền còn hỏi xin nhà đẻ đấy!”
Lâm Mạn Vân đến hoa lê đẫm mưa, tủi vô cùng.
Chiêu trăm thử trăm linh nghiệm, nhưng hôm nay Lục Đắc Thắng đến mức chút ghê tởm. Lúc ông Lâm Mạn Vân, đột nhiên nghĩ tới Bạch Cốt Tinh, rõ ràng là yêu tinh hút m.á.u , giả bộ vô tội để lừa gạt Đường Tăng, còn khiến Đường Tăng và Tôn Ngộ Không ly tâm, đuổi Tôn Ngộ Không .
Cuối cùng Đường Tăng Bạch Cốt Tinh bắt , suýt nữa mất mạng, may mắn Tôn Ngộ Không so đo hiềm khích đây tới cứu, lúc mới truyền thuyết ba đ.á.n.h Bạch Cốt Tinh.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Lục Đắc Thắng càng nghĩ càng thấy Lâm Mạn Vân chính là Bạch Cốt Tinh, hút m.á.u ông bao nhiêu năm nay, tiền cũng còn.
“Bà bỏ đói con trai , trong lòng bà tự rõ, đừng ở mặt mà rớt mấy giọt nước mắt cá sấu. Lâm Mạn Vân, bà bây giờ ngay về nhà đẻ bà, bất kể bà là vay mượn là lấy về, đều gom đủ cho 3700 đồng, tối nay ngay!”
Ánh mắt Lục Đắc Thắng chán ghét, chuyện cũng khách khí.
Ông chắc chắn tiền đang ở chỗ nhà đẻ Lâm Mạn Vân, nhiều tiền như thể nào tiêu hết , chắc chắn vẫn còn.
“Lão Lục, ông là bức c.h.ế.t , tiền thật sự tiêu hết , ông bảo mà biến nhiều tiền như !”
Lâm Mạn Vân càng thêm thương tâm, trong lòng thấp thỏm lo âu.
Hôm nay Lục Đắc Thắng thật khó dỗ dành, chẳng lẽ là con tiện nhân Nguyễn Thất Thất giở trò quỷ?
Lâm Mạn Vân kìm nén nỗi sợ hãi trong lòng, c.ắ.n c.h.ế.t là tiền. Mấy năm nay bà tích cóp hai vạn đồng tiền riêng, bà sớm coi đó là tiền của , thể lấy để bù lỗ hổng cho Lục Xuân Thảo?
Mặt Lục Đắc Thắng càng đen hơn, kìm nén sự bực bội trong lòng. Mấy ngày nữa ông Giang Thành họp, ông khi họp xử lý xong chuyện của gia đình Lục Xuân Thảo, đó sẽ xin từ chức với Tổng quân khu.
Cả nhà Lục Xuân Thảo phạm lớn như đều là ỷ thế lực của ông, ông trách nhiệm thể chối bỏ, còn mặt mũi nào Tư lệnh nữa. Sau khi từ chức, ông sẽ trường cán bộ để cải tạo lao động, nâng cao giác ngộ.
“Chúng con về đây!”
Trong sân vang lên giọng nhẹ nhàng của Nguyễn Thất Thất.
Trước thấy giọng , Lâm Mạn Vân đều sẽ thấy đau ngực, nhưng giờ phút bà cảm thấy như âm thanh của tự nhiên, chỉ mong Nguyễn Thất Thất nổi điên lên, dời sự chú ý của Lục Đắc Thắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-105-lay-200-dong-cau-con-ca-lon.html.]
“Tiểu Dã, Thất Thất về đấy , ăn cơm ? Để dì nấu cơm!”
Lâm Mạn Vân tỏ đặc biệt nhiệt tình.
“Chuyện lạ nha, mặt trời mọc đằng tây ?”
Lục Dã tới cửa, liền bộ kinh ngạc chạy ngoài trời lặn, chạy về, âm dương quái khí : “Mặt trời vẫn lặn ở đằng tây mà, nhưng kế nhà chúng chủ động nấu cơm cho , chậc chậc chậc… Thật là chuyện lạ đời!”
“Tiểu Dã, con gì , dì cũng nấu cho con ăn mà, nếu thì con ở cái nhà uống gió Tây Bắc mà sống !”
Lâm Mạn Vân nổi, nghiến răng hàm, mềm cứng mà đáp trả.
“Gió Tây Bắc thì uống, nhưng mà đói đến mức gặm cỏ ăn thì đấy. Vẫn là Quản thương , thường xuyên gọi sang nhà ăn cơm, nếu sớm c.h.ế.t đói !”
Lục Dã hừ lạnh một tiếng, kể lể hết những khổ cực hồi nhỏ.
Bởi vì Thất Thất với , hiện tại ông già bắt đầu nghi ngờ Lâm Mạn Vân, là cơ hội để cáo trạng.
Trong lòng Lục Đắc Thắng khó chịu một trận, ông hiểu một chuyện, thảo nào Tiểu Dã gọi chị Quản là , quan hệ với Mãn Nhãi Con cũng , hóa còn nguyên nhân .
Ông còn nhớ một chuyện, chị Quản vài chuyện thấm thía với ông, bảo ông quan tâm Tiểu Dã nhiều hơn, đừng buông tay mặc kệ, giao hết cho Lâm Mạn Vân.
Lúc ông bận đến mức chân chạm đất, căn bản lo cho gia đình, cũng tâm trạng suy nghĩ ý tứ sâu xa trong lời của chị Quản. Hiện tại nhớ , hóa chị Quản là đang nhắc nhở ông!
Ánh mắt Lục Đắc Thắng trở nên áy náy, về phía Lục Dã.
Lục Dã hừ một tiếng, đầu chỗ khác.
Thất Thất đúng, sự áy náy muộn màng còn rẻ mạt hơn cỏ rác!
Hắn mới thèm!
“Thôi bỏ , dì tranh cãi với con nữa, dù dì cũng là kế, gì cũng là sai, tùy con thế nào thì , dì nấu cơm đây!”
Lâm Mạn Vân tự giễu, đeo tạp dề bếp.
đến bếp, vẻ mặt bà lập tức trở nên âm độc. Khi thái rau, bà hận thể coi rau trong tay là Lục Dã và Nguyễn Thất Thất, băm vằm bọn họ trăm mảnh!
“Ba, khoản lỗ hổng của chị cả còn thiếu nhiều ạ? Con và Lục Dã nhiều tiền, con , tiền lương của Lục Dã cũng tiêu hết , may mắn mấy hôm nhận chút tiền lì xì, tiếc là con mua chiếc xe đạp, còn thừa 200 đồng, ba cầm lấy bù lỗ hổng ạ!”
Nguyễn Thất Thất từ trong túi lấy hai mươi tờ "đại đoàn kết" (tờ 10 đồng), hai tay đưa cho Lục Đắc Thắng.
“200 đồng đủ cho ăn bao nhiêu là thịt, ở nhà Lục Xuân Thảo ăn thịt, bây giờ còn bù lỗ hổng cho chị , thật là xui xẻo.”
Lục Dã mát.
Lục Đắc Thắng nhận tiền, thằng con đúng, Lục Xuân Thảo bỏ t.h.u.ố.c độc hại nó, quả thực nên bắt con trai bỏ tiền .
“Ba, nhận lấy ạ, chúng là một nhà, lẽ đồng cam cộng khổ, chia sẻ hoạn nạn. 200 đồng tuy nhiều, nhưng cũng là chút tấm lòng của con và Lục Dã.”
Nguyễn Thất Thất nhét tiền tay Lục Đắc Thắng, năng vô cùng tình cảm chân thành, chắc chắn thể khiến ông già cảm động đến c.h.ế.t, đến lúc đó sẽ câu càng nhiều tiền hơn.
Không sai, 200 đồng là mồi nhử, cô câu con cá lớn!
Lục Đắc Thắng quả thực cảm động, cổ họng cũng chút nghẹn ngào, hoạn nạn mới lòng a.
So sánh , Lâm Mạn Vân càng vẻ đáng ghét!
(Không dám hẹn giờ, chương thứ ba tự tay đăng, ngày mai về nhà , về nhà sẽ nỗ lực gõ chữ, ngủ ngon nhé các bảo bối).