Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 133: Lục Dã: Tôi cưng chiều vợ như cưng đứa trẻ lên ba

Cập nhật lúc: 2025-12-09 07:24:12
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

“Đừng sợ, ở đây!”

 

Lục Dã trấn an vợ, sang mắng Từ Doanh trưởng: “Thằng con nhà ông học điều lẽ , vợ tốn công dạy dỗ nó , các cảm ơn thì thôi, còn bắt nạt vợ , cả nhà các còn là nữa ?”

 

Từ Doanh trưởng nhíu mày, cúi đầu hỏi con trai út: “Mày mắng ?”

 

Đứa bé cúi gằm mặt, dám ho he.

 

“Hả? Bố mày hỏi, mắng ?”

 

Từ Doanh trưởng nổi nóng, cao giọng quát.

 

“Ông quát con gì? Cho dù con nó hiểu chuyện, lời , thì cũng thể động thủ đ.á.n.h ? Trẻ con còn nhỏ dại gì, Nguyễn Thất Thất cũng còn bé bỏng nữa, cô bắt nạt quá đáng!”

 

Kỷ Tương Liên ôm con lòng, bất mãn trách móc chồng.

 

“Con nhà ông bà mấy tuổi ?” Lục Dã lạnh lùng hỏi.

 

“6 tuổi.”

 

Từ Doanh trưởng theo bản năng trả lời.

 

Lục Dã khẩy: “6 tuổi mà còn nhỏ á? coi vợ như đứa trẻ lên ba mà cưng chiều, đến nước rửa chân cũng bưng tận nơi, cơm cũng đút tận miệng. Ba tuổi so với 6 tuổi, ai lớn ai nhỏ? Vợ ông già đầu mà già nên nết, bắt nạt vợ tuổi còn nhỏ. Còn Từ Thắng Lợi ông nữa, đầu óc ngu si, mắt mù dở, sớm muộn gì cũng con rắn độc bên gối hại c.h.ế.t!”

 

thế!”

 

Nguyễn Thất Thất gật đầu lia lịa, lời cô tán thành một trăm phần trăm!

 

Không khí bỗng chốc im lặng như tờ.

 

Mọi hẹn mà cùng nổi da gà, xoa xoa cánh tay. Quá sến súa, chịu nổi!

 

Những lời lẽ hổ như , chỉ cặp đôi điên khùng mới , bọn họ nôn.

 

Từ Doanh trưởng cũng tức đến bật . Luận về độ mặt dày, ông đúng là bái phục chịu thua!

 

Đầu đuôi sự việc ông cũng rõ, xét cho cùng là do con trai ông chọc . Tuy Nguyễn Thất Thất đ.á.n.h quá đáng, nhưng thằng bé mắng cũng là sai. Thêm nữa, Kỷ Tương Liên động một tí là lôi mâu thuẫn giai cấp , quả thực quá đà.

 

“Cãi cùn thì . Chuyện hôm nay đúng là con trai sai, các đ.á.n.h cũng đ.á.n.h , chuyện dừng ở đây!”

 

Từ Doanh trưởng lãng phí thời gian những chuyện vặt vãnh , sai là sai, ông nhận.

 

Tuy ông cũng cảm thấy việc Nguyễn Thất Thất đ.á.n.h trẻ con là đúng lắm, nhưng ai bảo cô là " điên" cơ chứ. Người bình thường nên dây dưa với kẻ điên, lát nữa về ông dạy dỗ thằng con, bớt chọc cặp đôi điên khùng .

 

“Lão Từ, em bọn họ bắt nạt, cứ thế mà bỏ qua ?”

 

Kỷ Tương Liên tức đến hét lên. Bà ăn trọn tám cái tát, mặt sưng vù, thể bỏ qua ?

 

“Con nó mắng do dạy ?”

 

Từ Doanh trưởng trừng mắt vợ. Ông bình thường bận rộn công việc, ít khi quản chuyện nhà, nhưng nghĩa là ông gì. Trẻ con cái gì, là do lớn dạy.

 

Nguyễn Thất Thất một điểm sai, Kỷ Tương Liên quả thực dã tâm đen tối, dạy trẻ con c.h.ử.i bới khác, quá đê tiện.

 

Ông cảm thấy vợ dạo càng ngày càng xa lạ, còn vẻ hiền thục độ lượng ngày xưa, trở nên chua ngoa đanh đá. Tám cái tát để bà tỉnh ngộ cũng .

 

Nguyễn Thất Thất liếc ông đầy ngạc nhiên, ngờ Từ Doanh trưởng cũng khá hiểu lý lẽ.

 

“Em dạy con cái gì? Từ Thắng Lợi, ông còn là đàn ông ? Vợ con bắt nạt mà ông đến cái rắm cũng dám thả, vớ thằng rùa đen rụt đầu như ông chứ!”

 

Kỷ Tương Liên giận quá mất khôn, tuôn hết những lời trong lòng.

 

Gần đây bà liên tiếp đánh, răng cửa gãy mất hai cái, nhưng chồng bênh vực, ngược còn chỉ trích bà , bà quá uất ức .

 

Từ Doanh trưởng đen mặt, quát khẽ: “Ở bên ngoài loạn cái gì, chuyện gì về nhà !”

 

cứ ở đây đấy! Nguyễn Thất Thất và Lục Dã ỷ thế h.i.ế.p , đ.á.n.h nông nỗi . Bọn chúng chính là tác phong của bọn quân phiệt địa chủ, sai!”

 

Kỷ Tương Liên gào to, bắt đầu chia rẽ giai cấp.

 

Mặt Từ Doanh trưởng đen như than, định lao tới bịt miệng vợ. Loại lời mà truyền ngoài, Tư lệnh Lục ở trường cán bộ khổ thêm. Mụ đàn bà c.h.ế.t tiệt , ông nhận mụ là cái loa phóng thanh thế nhỉ!

 

“Bọn họ chính là tác phong cường hào ác bá, Lục Dã đ.á.n.h gãy răng , Nguyễn Thất Thất tát . Bọn họ coi quân khu như nhà , g.i.ế.c phóng hỏa cũng dám , ưm ưm ưm...”

 

Miệng Kỷ Tương Liên bịt chặt, Từ Doanh trưởng nghiến răng nghiến lợi gầm nhẹ tai bà : “Đủ ! Còn hươu vượn nữa ông ly hôn với mày đấy!”

 

Nguyễn Thất Thất và Lục Dã đều ung dung tự tại, chẳng mảy may để ý đến những lời cáo buộc đó, nhưng trong lòng cả hai đều nổi lên sát tâm với Kỷ Tương Liên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-133-luc-da-toi-cung-chieu-vo-nhu-cung-dua-tre-len-ba.html.]

 

Quay đầu điều tra chuyện của mụ đàn bà , diệt thì diệt luôn!

 

Hai vợ chồng đều nghĩ như .

 

“Náo nhiệt quá nhỉ, đang tập kịch ?”

 

Một giọng nam trong trẻo vang lên, giọng điệu trêu chọc, lập tức phá vỡ bầu khí nặng nề, lúng túng.

 

Mọi đều thở phào nhẹ nhõm. Vừa nãy dọa c.h.ế.t bọn họ , Kỷ Tương Liên cũng quá dám bậy, cái mũ nào cũng dám chụp lên đầu , thật ngờ bà là loại , cẩn thận hơn mới !

 

“Thì đúng là đang tập kịch chứ còn gì nữa, để biểu diễn trong tiệc tối Tết Đoan Ngọ đấy, vở kịch tên là Đả đảo quân phiệt!”

 

Vương Thục Hoa phản ứng nhanh, tiếp lời.

 

Mỗi năm Tết Đoan Ngọ quân khu đều tiệc tối, các quân tẩu cũng nhiệm vụ đóng góp tiết mục, Vương Thục Hoa như cũng hợp lý.

 

“Vở kịch đấy, tối Tết Đoan Ngọ sẽ đến xem trực tiếp!”

 

Mạc Kính Tùng bước tới, nụ thanh nhã ôn hòa, tựa như gió xuân tháng tư, khiến cảm thấy thoải mái cả thể xác lẫn tinh thần.

 

Hai tay xách đầy đồ: một túi lưới trái cây, một túi điểm tâm và sữa mạch nha. Bên cạnh một phụ nữ xinh , dáng mảnh khảnh cùng, cũng mặc quân phục, nhưng trông yếu ớt như liễu rủ gió, nét giống Lâm Đại Ngọc.

 

Lục Dã trầm mặt, tỏa khí lạnh.

 

Nguyễn Thất Thất tuy gặp Mạc Kính Tùng bao giờ, nhưng gã giống Mạc Gió Thu y hệt, cái là nhận ngay.

 

“Mạc Kính Tùng?”

 

Cô hỏi nhỏ.

 

“Ừ, còn cả vợ nữa!”

 

“Vợ thế nào?” Nguyễn Thất Thất tò mò hỏi.

 

ấn tượng tệ với phụ nữ giống Lâm Đại Ngọc , ánh mắt cô trong veo giống hệt Lục Viện Triều.

 

“Cũng tàm tạm, đầu óc thông minh lắm, Mạc Kính Tùng dắt mũi xoay vòng vòng.”

 

Lục Dã ý kiến gì với vợ Mạc Kính Tùng, oan đầu nợ chủ, chỉ ghét Mạc Kính Tùng.

 

Mạc Kính Tùng đến mặt họ, chủ động chào hỏi: “Tiểu Dã, lâu gặp. Nghe kết hôn, cố ý đến xin ly rượu mừng.”

 

“Trong nhà rượu.”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Lục Dã từ chối thẳng thừng, chẳng giữ gã ăn cơm chút nào.

 

“Khéo quá, mua rượu đây.”

 

Mạc Kính Tùng lấy một chai rượu từ trong túi lưới , như một con hồ ly.

 

“Không đồ nhắm.”

 

Lục Dã đen mặt, bịa một lý do.

 

“Không , mang theo điểm tâm, còn gói đậu hoa lan, nhắm rượu là chuẩn.”

 

Mạc Kính Tùng sự chuẩn , cho Lục Dã cơ hội từ chối.

 

(Đậu hoa lan)

 

“Ông đây chính là ăn cơm cùng mày, mày hiểu tiếng ?”

 

Lục Dã quát lên đầy bực dọc, cảm thấy Mạc Kính Tùng càng lớn da mặt càng dày, càng ngày càng đáng ghét.

 

“Tiếc thật, cái phong bao lì xì của , bằng nửa tháng lương đấy. Nếu uống rượu với thì thôi !”

 

Trong tay Mạc Kính Tùng xuất hiện thêm một phong bao lì xì, lắc lư vài cái mặt Lục Dã, xoay định .

 

Hùng Kiều Kiều phu xướng phụ tùy, dứt khoát theo chồng.

 

“Lục Dã, thế là hiểu chuyện . Khách đến nhà, ai đuổi bao giờ. Anh chị, Lục Dã hiểu chuyện, em mặt xin , mời chị nhà !”

 

Nguyễn Thất Thất tươi rạng rỡ, nhiệt tình giữ khách .

 

Mạc Kính Tùng là Chính ủy đoàn, hưởng lương bậc 13, ít nhất cũng một trăm bảy mươi đồng, nửa tháng lương cũng tám chín chục đồng chứ ít gì!

 

Lục Dã cũng phản ứng , nhanh chóng bước tới một bước, kéo tay Mạc Kính Tùng lôi lên lầu. Gã tuy đáng ghét nhưng tiền thì thơm thật, nhịn!

 

 

Loading...