Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 161: Tin tốt, một kẻ địch bị thương nặng
Cập nhật lúc: 2025-12-09 07:27:31
Lượt xem: 32
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Sư phụ Lý, hũ cá con ớt cay là Chủ nhiệm Tôn ăn mà.” Có nhắc nhỏ.
Tôn Nguyên Vĩ thích món , cất công tìm mua ớt tươi về nhờ sư phụ Lý .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Tiền bối cách mạng còn ăn, dựa cái gì mà đòi ăn!”
Sư phụ Lý trừng mắt, hùng hồn tuyên bố.
Dù Tôn Nguyên Vĩ cũng chẳng dám gì ông , Phó quản đốc nhà máy chính là con rể ông mà.
“Cảm ơn sư phụ Lý, bác đúng là đồng chí của nhân dân!”
Nguyễn Thất Thất chân thành khen ngợi. Sư phụ Lý ngượng ngùng đỏ mặt nhưng vui, toét đến tận mang tai.
Khi Tôn Nguyên Vĩ thì thấy Nguyễn Thất Thất và Mãn Nhãi Con đang tán gẫu rôm rả với đám ở nhà ăn, bàn còn bày đầy hạt dưa bánh kẹo. Cái vẻ thiết đó, còn tưởng quen mười bảy mười tám năm .
“Chủ nhiệm Tôn về kìa. Sư phụ Lý, chị Vương, Chu, chú Ngưu, chuyện nhé!”
Nguyễn Thất Thất bắt tay tạm biệt từng , Mãn Nhãi Con cũng bắt tay theo. Chiếc cặp sách nhỏ của bé căng phồng, là đồ ăn nhét cho.
“Lần đến nhé. Mãn Nhãi Con lời em gái, ngoan nhé.”
Mọi đều lưu luyến, Mãn Nhãi Con với ánh mắt thương xót. Đứa bé như , lũ giặc khốn kiếp!
Tôn Nguyên Vĩ dụi mắt, cuối cùng cũng xác nhận cảnh tượng mắt là thật. Mẹ kiếp, lãnh đạo đám bao nhiêu năm nay mà họ từng nhiệt tình với như .
Về đến văn phòng, Tôn Nguyên Vĩ lấy từ trong túi mấy cọc tiền, đều là tờ "đại đoàn kết" (10 đồng) mới cứng, chất đống bàn như núi nhỏ, tỏa ánh sáng mê .
“Tiền ở đây cả, thiếu một xu. Một ngàn là quà gặp mặt biếu hai vị. Giữa biển mênh mông, chúng quen là duyên phận tu luyện trăm năm mới . Số tiền là chút lòng thành của , xin hai vị vui lòng nhận cho!”
Tôn Nguyên Vĩ cách , hai tay cầm một ngàn đồng, cung kính đưa cho Nguyễn Thất Thất.
Chỉ cầu mong bà cô điên đừng tung hê chuyện của ngoài.
“Công là công, tư là tư, Chủ nhiệm Tôn coi là loại nào!”
Nguyễn Thất Thất dựng ngược lông mày, nghiêm nghị giáo huấn một trận, trong lòng đau như cắt.
Nếu mấy cái đuôi bám theo, cô chắc chắn nhận tiền , còn tịch thu luôn quỹ đen của Chủ nhiệm Tôn nữa.
Đáng tiếc!
Nguyễn Thất Thất chỉ lấy hơn 8000 tiền nợ, Mãn Nhãi Con ôm hũ cá, hai nghênh ngang bỏ , để Tôn Nguyên Vĩ mặt cắt còn giọt máu.
Một ngàn đồng cũng nhận, chẳng lẽ định tố cáo ?
Hắn cũng băn khoăn lâu, bởi vì Nguyễn Thất Thất đầy một giờ, hai đàn ông mặt mũi nghiêm nghị tìm đến tận cửa, đưa thẻ công tác. Tôn Nguyên Vĩ ngã vật ghế, đầu óc trống rỗng.
Chuyện bốn cô nhân tình và tham ô, quả nhiên cấp !
Hắn xong đời !
Nguyễn Thất Thất và Mãn Nhãi Con cũng xa, nấp cây ngô đồng cửa nhà khách. Quả nhiên thấy mặc đồng phục đến cửa, giải Tôn Nguyên Vĩ mặt mày trắng bệch.
“Thất Thất, theo dõi chúng !”
Vẻ mặt Mãn Nhãi Con nghiêm túc, khí chất cũng đổi, tràn đầy tính tấn công.
“Họ kẻ địch , cả!”
Nguyễn Thất Thất nhẹ giọng trấn an. Mãn Nhãi Con lập tức buông lỏng cảnh giác, trở về dáng vẻ ngây ngô, mắt hau háu hũ cá trong tay, nuốt nước miếng ừng ực, hỏi: “Thất Thất, bây giờ ăn ?”
“Chưa , chiên chín mới ăn .”
Đầu bếp Lý bảo chiên dầu, thể thức ăn, cũng thể ăn như món chính, ngon.
“Về nhà chiên, ăn cùng bố và ông nội.”
Mãn Nhãi Con sắp xếp phần cho tất cả những quan trọng trong lòng .
“Được, em!”
Nguyễn Thất Thất đồng ý, đưa Mãn Nhãi Con xuống cây, về xưởng rượu nộp tiền.
Quản đốc Lâm khép miệng. Chưa đầy một tuần đòi hai vạn tiền nợ, Nguyễn Thất Thất giỏi thật đấy!
“Tôn Nguyên Vĩ cái tên ch.ó c.h.ế.t đó dễ chuyện thế?”
Quản đốc Lâm tò mò c.h.ế.t. Ông từng giao thiệp với Tôn Nguyên Vĩ, chính là một con hổ mặt , miệng lời ý nhưng thực tế vắt cổ chày nước, chẳng sảng khoái tí nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-161-tin-tot-mot-ke-dich-bi-thuong-nang.html.]
“Cháu dùng sức hút cá nhân quyến rũ chinh phục Chủ nhiệm Tôn đấy.”
Nguyễn Thất Thất trả lời một cách nghiêm túc. Quản đốc Lâm một chữ cũng tin, ông tin là Nguyễn Thất Thất dùng sự điên cuồng chinh phục Tôn Nguyên Vĩ hơn.
“Chú Lâm, thưởng bao nhiêu tiền ạ?”
Nguyễn Thất Thất quan tâm hỏi. Cá nhân cô để ý tiền thưởng, nhưng giờ cô đàn em , chắc chắn thể để theo đói.
“ họp bàn bạc , thưởng cho cô 3%, ?” Quản đốc Lâm .
Số tiền ông vốn định đòi , Nguyễn Thất Thất đòi coi như của trời cho, thưởng 3% là xứng đáng.
“Được ạ!”
Nguyễn Thất Thất cũng khá hài lòng. Tổng nợ của xưởng là mười mấy vạn, tính 3% cũng 3000 đồng tiền thưởng.
Đến lúc đó cô chia một nửa cho Mãn Nhãi Con.
Đến phòng tài vụ nộp tiền xong, Nguyễn Thất Thất và Mãn Nhãi Con kết thúc công việc. Con nợ chầy bửa thứ ba để hai hôm nữa đòi.
Hôm nay xong việc sớm, về đến đại viện mới hơn hai giờ. Nguyễn Thất Thất vẫn cho Mãn Nhãi Con một đồng, đưa bé về tận nhà, còn chia một nửa hũ cá con ớt cay cho bé mới về khu gia đình.
Buổi tối ăn cá con ớt cay, thêm gà hấp giấm, bánh tiết lợn xào, lạp xưởng hấp, nấu bát canh rau chân vịt đậu phụ.
“Em Nguyễn hôm nay tan sớm thế!”
Dưới lầu khu gia đình lúc nào cũng náo nhiệt, trừ giờ ăn cơm và giờ ngủ, lúc nào cũng tán gẫu.
Mọi đều ân cần chào hỏi Nguyễn Thất Thất.
“Hôm nay việc gì mấy.”
Nguyễn Thất Thất , trông như một cô em gái văn tĩnh, ngây thơ, xinh .
đều học cách thấu bản chất qua vẻ bề ngoài. Dưới lớp vỏ văn tĩnh ngây thơ là một bà điên tàn nhẫn độc địa.
“Em Nguyễn còn đúng , Từ Doanh trưởng cưới vợ mới .”
Vương Thúy Hoa sán gần, đặc biệt ân cần chia sẻ tin bát quái mới nhất.
“Biết chứ, trong khu gia đình chuyện gì là em cả.”
Vẻ mặt Nguyễn Thất Thất thâm sâu khó lường. Mọi đều im lặng, trong lòng càng thêm kiêng kị.
Họ suýt quên mất, bà điên thiên lý nhãn thuận phong nhĩ, thể ?
Không lẽ chuyện vợ chồng họ ban đêm bà điên cũng hết chứ?
Xấu hổ c.h.ế.t mất!
Vương Thúy Hoa nghẹn lời, vẻ mặt ngượng ngùng.
“Chị Vương, lát nữa em đưa chị hai mươi cân gạo nếp, chị giúp em ủ hết thành rượu nhé. Phải sạch sẽ đấy, em trả riêng cho chị năm đồng tiền công.”
Nguyễn Thất Thất nghiện uống rượu nếp, ngày nào cũng mấy bát. Lục Dã cũng thích uống, mười cân rượu nếp sắp hết .
“Được, chị đảm bảo sạch sẽ, một hạt bụi cũng rơi .”
Vương Thúy Hoa lập tức hớn hở mặt. Năm đồng tiền công lận, mua bao nhiêu là đồ.
Chắc chắn là hôm đó bà khen Nguyễn Thất Thất nên cô thấy. Lần những bỏ gạo mà còn trả tiền công, chỉ cần ôm chặt đùi bà điên , chắc chắn tài lộc cuồn cuộn!
Những khác đều ghen tị. Năm đồng bạc đấy, tiền trợ cấp một tháng của họ cũng chỉ năm đồng, Nguyễn Thất Thất tay rộng quá.
“Em Nguyễn, chị cũng ủ rượu, chỉ lấy bốn đồng tiền công thôi.”
Dưới sức hút của đồng tiền, ắt kẻ phá giá. Có lập tức nhảy tranh mối ăn của Vương Thúy Hoa.
“Tiên sư nhà mày, mày mà cũng ủ rượu á? Uống rượu mày ủ thà uống nước giải còn hơn. Cút sang một bên cho bà, đồ hổ!”
Vương Thúy Hoa biến sắc, chổng m.ô.n.g húc bay kẻ phá giá xa ba mét.
Dám cướp tiền của bà, kiếp chán sống !
Nguyễn Thất Thất mặc kệ họ, tự lên lầu, gian nghỉ ngơi một lát. Cô phòng nước rửa rau thì gặp Âm Lệ Nhã.
“Báo cho cô một tin , tối qua một tên địch thương nặng đưa , chắc qua khỏi ngày mai . xin cấp lấy thây, đầu xử lý xong, sọ não, xương sống, xương ống đều để dành cho cô hết.”
Gương mặt lạnh lùng của Âm Lệ Nhã hiếm khi nở nụ . Gần đây ăn chực đồ ăn của Nguyễn Thất Thất mà đưa khúc xương nào, ngại quá mất.
Cuối cùng cũng một tên địch điều, cô ăn nữa .