Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 194: Đỉa trâu hầm thịt, thất đức về đến tận nhà
Cập nhật lúc: 2025-12-09 08:12:49
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai em hành động lực vẫn , nghĩ là ngay. Vừa lúc ngày hôm bọn họ nghỉ, ngoài mua chút thịt, đường về bắt ít đỉa trâu. Trong bụi cỏ ven đường là đỉa, tùy tiện vơ một cái là cả rổ, hơn nữa con nào con nấy béo múp.
Lục Giải Phóng hỏi thăm hiệu thuốc, đỉa trâu đúng là thể thuốc. Nếu thể t.h.u.ố.c thì chắc chắn ăn c.h.ế.t . Cậu còn thỉnh giáo hiệu t.h.u.ố.c cách sơ chế đỉa, chỉ cần sạch sẽ, nấu chín kỹ ở nhiệt độ cao thì tuyệt đối c.h.ế.t , nhưng thể ghê tởm c.h.ế.t.
Thôi Hùng Vĩ sợ đỉa trâu hơn cả bọn họ, mỗi tuần tra đều bịt kín mít, một tí da cũng lộ ngoài.
Hai em tìm một chỗ kín đáo sơ chế đỉa, đó cầm thịt và đỉa sạch đến chỗ nuôi xin ké lửa để hầm.
"Làm món gì ngon thế? Ngửi lạ lạ mà thơm phết."
Ông Hoàng bếp trưởng tới, tò mò mở nắp nồi xem: "Ái chà, hầm thịt ăn cơ , sang thế."
"Chị dâu em gửi đồ đấy." Lục Viện Triều kiêu ngạo khoe khoang.
"Thằng nhóc đúng là thánh nhân đãi kẻ khù khờ, liệu mà hiếu kính chị cho !" Ông Hoàng hâm mộ cực kỳ, thằng nhóc ngốc phúc khí thật đấy.
"Biết ạ." Hai em đáp lời.
Ông Hoàng định nếm thử miếng thịt, hai em ngăn .
"Bên trong đỉa trâu đấy, nuốt trôi thì ăn."
Ông Hoàng đũa thò trong nồi, xong câu sợ tới mức vội rụt , bọn họ như bệnh nhân tâm thần.
"Bọn mày đói điên ? Đến đỉa trâu cũng dám ăn? Không sống nữa hả?"
"Đỉa trâu là d.ư.ợ.c liệu, đại bổ, ăn một ít cho cơ thể, chả hiểu gì cả, sách học tập kiến thức nhiều !" Lục Giải Phóng ghét bỏ trợn trắng mắt, còn lý sự hùng hồn.
"Cái thứ t.h.u.ố.c thì tao , nhưng đại bổ thật á?" Ông Hoàng chút nóng lòng thử.
"Không tin hiệu t.h.u.ố.c mà hỏi. Bất quá đừng ăn bậy nhé, xử lý sạch sẽ, còn nấu thật lâu đấy." Lục Giải Phóng tiêm phòng , sợ ông Hoàng ăn bậy xảy chuyện.
"Hiểu !"
Ông Hoàng giọng Tứ Xuyên pha tiếng phổ thông, nguyên liệu đang sôi sục trong nồi, nhịn nuốt nước miếng. Ngoan ngoãn, món đỉa hầm lên cũng thơm phết, lát nữa tìm quân y hỏi xem thứ ăn thật .
Hai em sợ g.i.ế.c c.h.ế.t vi khuẩn, hầm hẳn ba tiếng đồng hồ, nguyên liệu nấu ăn đều hầm nhừ tử, một chậu lớn thơm phức.
"Đi, về ký túc xá!"
Hai em ôm chậu thịt lớn, hưng phấn trở về.
Thôi Hùng Vĩ tuần tra về, mệt đói. Mặc dù bọc kỹ nhưng vẫn mấy con đỉa lọt lưới, hút no m.á.u . Hắn cởi quần áo, nhờ chiến hữu rắc muối gỡ xuống.
"Cái nơi quỷ quái ... Ông đây một ngày cũng ở nổi!"
Nhìn từng con đỉa ghê tởm, Thôi Hùng Vĩ rốt cuộc suy sụp, gào t.h.ả.m thiết.
Hắn ở Thượng Hải sống cuộc sống đại thiếu gia, ăn đồ Tây, uống cà phê, xem phim, dạo công viên, cuộc sống thi vị bao, thanh xuân tươi bao. khổ quá, vớ ông bố vô tình vô nghĩa, đóng gói tống biên cương. Đồ Tây của , cà phê của , thanh xuân của , cái mạng của ... đều tong!
Tiếng gào của Thôi Hùng Vĩ đột ngột im bặt khi thấy em Lục Giải Phóng trở về. Hắn mới sẽ mặt hai thằng ngốc !
Hai em thấy mắt sưng đỏ, nước mắt còn treo lông mi. Đổi chắc chắn sẽ châm chọc một phen, nhưng hôm nay thì . Họ nhiệt tình : "Cùng ăn thịt , tay nghề của ông Hoàng đấy, hầm cả một nồi to!"
"Thôi công... Hùng Vĩ, đừng nữa, bọn mời ăn thịt, chúng sống hòa bình nhé!"
Lục Viện Triều suýt chút nữa gọi "Thôi công công", vội vàng sửa miệng, biểu cảm đặc biệt chân thành.
"Trước là bọn đúng, nên đặt biệt danh cho . Sau bọn gọi là Thôi Thái Giám nữa, chậu thịt coi như quà tạ !"
Lục Giải Phóng càng chân thành hơn. Hai em từ nhỏ liên thủ lừa tiền tiêu vặt của Lâm Mạn Vân, kỹ năng diễn xuất vẫn .
Thịt trong chậu hầm nhừ, thêm ít gia vị, sắc hương vị đều câu dẫn. Thôi Hùng Vĩ vốn đang đói c.h.ế.t, nào chịu nổi sự cám dỗ , nuốt nước miếng ừng ực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-194-dia-trau-ham-thit-that-duc-ve-den-tan-nha.html.]
Hơn nữa hai em xin thành khẩn như , trong lòng cũng áy náy, ngượng ngùng : "Các gọi là thái giám nên mới gọi các là đồ ngốc. Sau cũng gọi các là đồ ngốc nữa. cũng ăn thịt của các , chờ gửi tiền, sẽ mời !"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Không cần cần, chút thịt thôi mà, tới tới tới, cùng ăn!"
Lục Giải Phóng ha hả mời những khác, đều là đàn em của Thôi Hùng Vĩ, giúp Thôi Hùng Vĩ đ.á.n.h với họ.
Mọi ban đầu còn ngại, nhưng ăn vài miếng thịt xong liền thoải mái hẳn, .
"Giải Phóng, Viện Triều, hai ăn?" Có phát hiện hai em ăn miếng nào.
"Bọn ăn ở nhà ăn no , cố ý để phần cho các đấy."
Hai em cố nén xúc động ăn, vẻ đạo mạo. Mẹ kiếp, ngờ đỉa trâu hầm thịt cũng thơm phết, chị dâu lừa !
"Cảm ơn các nhé!"
Mọi càng cảm động, trong lòng coi họ là em thể giao phó lưng.
"Không cần cảm ơn, các tranh thủ ăn nóng ."
Hai em tủm tỉm bọn họ ăn uống thỏa thích, đặc biệt là Thôi Hùng Vĩ, hình như đặc biệt thích khẩu vị của đỉa trâu, chuyên chọn cái thứ đó mà ăn.
"Cái là thịt gì thế? Cảm giác đặc biệt, ăn khá ngon." Thôi Hùng Vĩ cũng phát hiện chất thịt khác lạ, hình như là loại thịt từng ăn.
"Thịt thú rừng, bọn bắt núi đấy, ngon ?"
"Ngon, giống thỏ, cũng giống rắn, rốt cuộc là con gì?"
Mọi hứng thú bừng bừng đoán già đoán non, chẳng ai đoán trúng.
Họ ăn gần xong, chậu thịt lớn nhanh thấy đáy, chỉ còn chút nước canh. Thôi Hùng Vĩ còn định nhà ăn lấy màn thầu chấm nước sốt ăn nốt.
"Các đều đoán sai . Là đỉa trâu hầm thịt ba chỉ đấy. Thôi Hùng Vĩ, cái thích ăn , chính là con đỉa hút m.á.u chúng đấy. và Viện Triều cất công bắt, sơ chế cả buổi đấy. Yên tâm , thứ đại bổ, tráng dương. Thôi Hùng Vĩ ẻo lả như đàn bà, ăn nhiều một chút để thể thực sự hùng vĩ lên!"
Lục Giải Phóng bày bộ dạng "ông đây đều là cho các ", chân tướng.
"Chị dâu học rộng tài cao, thông thiên văn tường địa lý, chị bảo đỉa trâu đại bổ, thể tráng dương, tuyệt đối sai . Thôi Hùng Vĩ cứ trộm vui !"
Lục Viện Triều phóng đại sự thật một chút, thổi phồng Nguyễn Thất Thất thành Nguyễn Bán Tiên, còn dùng giọng điệu ban ơn huệ.
Mấy nãy còn đang cao hứng phấn chấn ăn tiệc, nháy mắt dại , giống như ấn nút tạm dừng, mắt cũng chớp.
Không khí yên tĩnh ít nhất ba phút. Thôi Hùng Vĩ là phản ứng đầu tiên.
Hắn bịt miệng lao ngoài, còn chạy tới nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo. Không chỉ nôn sạch bữa tiệc ăn, ngay cả cơm sáng cũng nôn hết, nôn đến cuối cùng mật xanh mật vàng đều cả, mạng mất nửa cái.
Những khác còn đỡ, tuy rằng thấy ghê tởm nhưng ăn cũng ăn , cũng đến mức chấp nhận nổi.
"Ông đây... đội trời chung với chúng mày!"
Thôi Hùng Vĩ dìu , hai chân mềm nhũn, vững, chứ đừng đến báo thù.
"Chậc... Nói to lên chút, ông đây rõ!" Lục Giải Phóng khinh thường xì một tiếng.
"Mày ăn cơm ? Đàn bà hét lên còn lực hơn mày. Thôi Hùng Vĩ, cha mày đặt tên cho mày nhỉ, gọi là Thôi Thật Nhỏ ?"
Lục Viện Triều mồm miệng càng độc, trực tiếp đổi tên cho .
"Tao g.i.ế.c c.h.ế.t chúng mày!"
Thôi Hùng Vĩ tức đến sống , nhảy từ giường xuống, lao đ.á.n.h với hai em.
Những khác tuy can ngăn nhưng đều kéo thiên lệch, ngấm ngầm giúp Thôi Hùng Vĩ. em Lục Giải Phóng thời gian ăn uống , tẩm bổ sữa mạch nha và thịt hộp, sức lực đặc biệt lớn, cho dù lấy ít địch nhiều vẫn đ.á.n.h ngang tay.
Kết quả là tiểu đội trưởng , phạt tất cả cấm túc, một đứa cũng tha!