Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 235: Nguyễn Thất Thất tham ăn lười làm, tính khí lớn, không hòa đồng

Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:12:12
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nguyễn Thất Thất hỏi kỹ càng. Trịnh Tĩnh Vân thương ở cả hai vai, tắm rửa và bôi t.h.u.ố.c đều lén lút, sợ khác thấy.

 

Rất rõ ràng, Trịnh Tĩnh Vân thương trong buổi lao động ở nông thôn hôm thứ Bảy. Cô phụ trách gánh phân, thời gian dài nên vai trầy xước.

 

Nguyễn Thất Thất sang giường của Trịnh Tĩnh Vân, cô đang đó.

 

Một "Thiết nương tử" (cô gái thép) từng việc ở Bắc Đại Hoang nhiều năm, chỉ tham gia lao động một ngày mà trầy da, thế thì giống "Thiết nương tử". Ví dụ như Từ Nhị Phượng, cô từ nông thôn lên, việc cả ngày chẳng hề hấn gì, vẫn sinh long hoạt hổ.

 

Trịnh Tĩnh Vân rõ ràng dối.

 

Cảm giác của Mãn Nhãi Con hôm đó sai. Người phụ nữ cho dù Nhật lùn thì cũng liên quan đến Nhật lùn, mục đích học đơn thuần.

 

"Bạn Trịnh, quần áo rơi kìa!"

 

Nguyễn Thất Thất cố ý ném quần áo của Trịnh Tĩnh Vân xuống đất la toáng lên.

 

Trịnh Tĩnh Vân đang giường ngủ nữa, đành dậy. Cô chút vui : "Phơi cẩn thận thế rơi , gió !"

 

"Tớ cũng , nó tự rơi xuống đấy chứ!"

 

Nguyễn Thất Thất nhún vai vô tội, về giường . Cô cố ý ngang qua Trịnh Tĩnh Vân, còn "vô tình" va một cái, trúng ngay vai của cô .

 

"Ái ui..."

 

Trịnh Tĩnh Vân kêu đau một tiếng, mặt trắng bệch.

 

"Xin , để tớ xoa cho !"

 

Nguyễn Thất Thất giả vờ quan tâm, ấn tay lên vai cô xoa mạnh.

 

"Không cần... tớ ..."

 

Sắc mặt Trịnh Tĩnh Vân càng thêm trắng bệch, đau đến mức toát mồ hôi lạnh trán. Cô dùng sức đẩy Nguyễn Thất Thất , vẻ thất thố.

 

Thượng Quan Thanh đang sách ngước lên thật sâu, hỏi: "Vai thương ?"

 

"Không , bạn Nguyễn va đau thôi!"

 

Trịnh Tĩnh Vân liên tục phủ nhận, gượng gạo vội vã ngoài.

 

Ra khỏi cửa, ánh mắt cô trở nên âm hiểm. Đáng c.h.ế.t Nguyễn Thất Thất, suýt chút nữa thì cô lộ tẩy! Cô đưa tay xoa nhẹ vai . Hôm đó gánh phân ở nông thôn, cả hai vai cô đều trầy da. Nghĩ đến việc cuối tuần lao động, lòng cô nặng trĩu.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Sớm học đại học còn lao động khổ sai thế thì cô hà tất lên chiếc thuyền giặc , cho bây giờ cưỡi hổ khó xuống, tiến thoái lưỡng nan.

 

"Ngọc Cầm, đôi giày da của mua bao nhiêu tiền thế?"

 

Lý Ngọc Cầm bê chậu quần áo giặt sạch từ phòng nước , cũng vội về phòng, ở hành lang tán gẫu với mấy bạn nữ khác. Có hỏi thăm.

 

"Là chồng tớ mua đấy, tớ cũng bao nhiêu tiền, để tớ về hỏi xem!"

 

Nhắc đến chồng, mặt Lý Ngọc Cầm nở nụ hạnh phúc.

 

"Vợ chồng tình cảm thật đấy. Cậu học thế , chồng ở nhà chắc bệnh tương tư mất!"

 

"Dù Hành Châu cách Đàm Châu cũng xa, nhớ vợ thì tàu hỏa sang thăm thôi. Trong trường cũng nhà khách, lo chỗ ở!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-235-nguyen-that-that-tham-an-luoi-lam-tinh-khi-lon-khong-hoa-dong.html.]

"Lại còn trải nghiệm cảm giác tiểu biệt thắng tân hôn, thú vị phết đấy chứ!"

 

Mấy phụ nữ càng càng xa, bắt đầu trêu chọc Lý Ngọc Cầm.

 

Lý Ngọc Cầm hào phóng theo, hề hổ chút nào, còn : "Đến lúc đó chồng tớ tới, tiền ở nhà khách các trả nhé!"

 

"Xì, mơ cưng! Cậu với chồng tiểu biệt thắng tân hôn, bọn tớ còn đang hạn hán đây !"

 

Cô bạn câu to gan đanh đá, phụ nữ gia đình.

 

thấy Trịnh Tĩnh Vân, gọi: "Tĩnh Vân, trưa mai dạo Cửa hàng Bách hóa ? Cậu bảo mua giày da còn gì?"

 

"Được thôi, mai các gọi tớ với nhé!"

 

Trịnh Tĩnh Vân vui vẻ nhận lời. Cô cũng mua đôi giày da giống kiểu Lý Ngọc Cầm đang .

 

Hiện tại cô tiền, mua gì thì mua, cần như mua cái kẹp tóc cũng đắn đo mãi, đôi tất rách vá cũng nỡ vứt. Sau cần sống khổ sở nữa, cô còn cơ hội nước ngoài, sống cuộc sống ngày ngày ăn bánh mì uống sữa bò.

 

Tâm tư chút d.a.o động của Trịnh Tĩnh Vân trở nên kiên định. Cô cũng chẳng gì nhiều, chỉ báo cáo tình hình sinh hoạt hàng ngày của Nguyễn Thất Thất là thể rời khỏi nơi khổ hàn Bắc Đại Hoang, còn học Đại học Công Nông Binh, mỗi tháng còn nhận một khoản tiền xa xỉ. Bánh bao nhân thịt từ trời rơi xuống to như , kẻ ngốc cũng há miệng mà hứng. Hơn nữa đối phương còn hứa hẹn, chỉ cần cô , sẽ đưa cô nước ngoài. Trịnh Tĩnh Vân chút do dự đồng ý.

 

thò tay túi vân vê mảnh giấy nhỏ, nghĩ đến quần áo và giày da thời thượng, bước chân kiên định nhanh xuống lầu.

 

Trịnh Tĩnh Vân núi. Đại học Hồ Nam xây dựa núi, lưng chừng núi còn Thư viện Nhạc Lộc và Ái Vãn Đình nổi tiếng thiên hạ, ngày nào cũng ít sinh viên lên núi tự học.

 

Buổi trưa sinh viên lên tự học cũng ít, trong Ái Vãn Đình khá đông, đều tự giác giữ yên lặng. Trên núi ngoài tiếng gió thổi xào xạc thì chỉ tiếng lật sách của sinh viên.

 

Trịnh Tĩnh Vân giả vờ dạo, chậm rãi rừng cây thưa thớt , nơi một ngôi mộ cổ lâu đời. Bên cạnh mộ một cây tùng to lớn. Cô quanh, xác định ai mới lấy mảnh giấy nhỏ .

 

Trên giấy : "Nguyễn Thất Thất tham ăn lười , tính khí lớn, hòa đồng, chồng là sĩ quan cao cấp, gia cảnh , cha cưng chiều..."

 

ba bốn trăm chữ, đều là về cuộc sống của Nguyễn Thất Thất trong thời gian qua, kể cả chuyện Mãn Nhãi Con đến đưa đồ ăn và tiền cũng .

 

Người sắp xếp cho cô học rằng, chỉ cần báo cáo đúng hạn động thái sinh hoạt của Nguyễn Thất Thất là thể nhận tiền.

 

Hốc cây lớn, chỉ đút lọt một ngón tay. Trịnh Tĩnh Vân nhặt một cành cây nhỏ chọc hốc cây, khều một tờ 5 đồng. Cô mừng rỡ, quả nhiên lừa cô . Mấy ngày nhét một mảnh giấy , đối phương liền để 5 đồng, hào phóng quá .

 

Niềm vui sướng lộ rõ mặt Trịnh Tĩnh Vân, sự hoảng loạn và bất an lúc tan biến sạch sẽ. Cô nhét mảnh giấy hốc cây, dùng cành cây ấn sâu trong mới xuống núi.

 

Sau khi cô , Nguyễn Thất Thất từ cây phong gần đó linh hoạt trèo xuống, móc mảnh giấy trong hốc cây .

 

Nhìn những dòng chữ giấy, Nguyễn Thất Thất tức đến bật .

 

Cái gì mà tham ăn lười chứ!

 

Trịnh Tĩnh Vân mà ở mặt, cô nhất định tát cho mấy cái bạt tai. Thăm dò tình báo mà cũng rõ ràng, đầu tiên thấy đặc vụ địch ngu ngốc thế .

 

Còn cả câu " cha cưng chiều" nữa chứ, chọc cô c.h.ế.t.

 

Nguyễn Thất Thất vốn định g.i.ế.c c.h.ế.t Trịnh Tĩnh Vân, nhưng giờ đổi ý. Người phụ nữ ngu ai bằng, giữ cái mạng cho cô tiếp tục cung cấp tình báo (sai lệch) cho Nhật lùn !

 

Cô nhét mảnh giấy hốc cây, dặn dò đám cây cối xung quanh canh chừng thong thả xuống núi.

 

Học xong buổi chiều trời tối. Nguyễn Thất Thất xoay cổ, thở dài. Cuộc sống đại học vất vả thế , trải nghiệm cũng chẳng . Lần gặp Bùi Xa hỏi xem giảm bớt một nửa chương trình học , bằng nghiệp lấy cũng chẳng , cô quan trọng.

 

Sáng bốn tiết, chiều bốn tiết, cuối tuần còn lao động, thế còn khổ hơn đại học kiếp nhiều, ở bệnh viện tâm thần còn sướng hơn!

 

 

Loading...