Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 294: Viện Triều Hùng Vĩ bị thương, Hạ Đào Mama-chan phát huy sức mạnhTác giả: Tài Thần Thiên Kim
Cập nhật lúc: 2025-12-09 16:11:06
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Viện Triều em chạy mau , em xông lên , yểm hộ cho!”
Lục Giải Phóng gào dùng ná b.ắ.n đá, hy vọng thể tranh thủ chút thời gian cho em trai.
“Anh, em khỏe lắm, em yểm hộ cho !”
Lục Viện Triều xắn tay áo, chuẩn t.ử chiến với lũ khỉ da đen.
“Đậu má, ông đây mà s.ú.n.g thì b.ắ.n c.h.ế.t một thằng tính một thằng!”
Thôi Hùng Vĩ hùng hổ xông lên . Để "nở hoa", liều mạng!
Mạc Kính Tùng b.ắ.n hết viên đạn cuối cùng thì thấy ba tên ngốc đang quyết tuyệt bi tráng lao về phía kẻ địch. Hắn cuống lên hét: “Xông lên cái con khỉ , lùi !”
Mẹ kiếp, lơ là một cái là ba tên ngốc tìm c.h.ế.t ngay!
Vũ khí cũng , đ.á.n.h kẻ địch s.ú.n.g ống đầy đủ?
Hắn quan sát thấy thể rút ngôi nhà gần nhất, kéo dài thêm phút nào phút đó. Hắn vẫn ôm hy vọng đôi vợ chồng điên khùng , lát nữa họ sẽ tới cứu viện.
Xông lên đầu tiên là Lục Viện Triều, một lòng liều mạng nên căn bản thấy lời Mạc Kính Tùng. Hắn gào ném đồ.
Vớ cái gì bên đường là ném cái đó. Hàng xóm xem náo nhiệt sợ quá trốn hết, đường chỉ còn bọn họ và hai đội lính.
“Viện Triều !”
Lục Giải Phóng thấy, sốt ruột hét to.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Lục Viện Triều thấy. Hắn gỡ gạch tường rào nhà , gỡ viên nào ném viên nấy, độ chính xác cũng tệ, ném trúng mấy tên địch vỡ đầu chảy máu.
“Bắn c.h.ế.t nó…”
Hai đội lính tức giận c.h.ử.i bới, giơ s.ú.n.g bắn.
“Viện Triều!”
Lục Giải Phóng trơ mắt một viên đạn găm em trai, m.á.u tươi văng . Hắn bất chấp tất cả lao tới cứu em.
Lục Viện Triều đang giơ cao viên gạch chuẩn ném thì đau nhói, thấy n.g.ự.c trái thủng một lỗ.
“Đậu má… Mẹ mày!”
Lục Viện Triều dùng chút sức lực cuối cùng ném viên gạch , trúng đầu một tên địch, đó ngã ngửa .
“Viện Triều, đến đây, đừng sợ!”
Lục Giải Phóng liều mạng lao tới, đỡ lấy em trai.
“Anh… Đau quá!”
Lục Viện Triều uất ức xong ngất .
“Viện Triều, em tỉnh , đừng dọa …”
Lục Giải Phóng gào bi thương nhưng đ.á.n.h thức em trai, sắc mặt em ngày càng trắng bệch.
“Anh báo thù cho em!”
Lục Giải Phóng đặt em trai xuống đất, lau mạnh nước mắt, chuẩn liều mạng với kẻ thù.
“Đậu má, ông đây c.h.ế.t !”
Thôi Hùng Vĩ hét lớn một tiếng ngã vật xuống đất, bất động.
“Thôi công công, Thôi ẻo lả, mày nó dậy cho tao!”
Lục Giải Phóng cuống cuồng gào lên, nhưng Thôi Hùng Vĩ nhúc nhích, m.á.u chảy nhuộm đỏ mặt đất.
Tim chìm xuống đáy cốc. Em trai và Thôi công công đều ngã xuống, e là bọn họ đều bỏ mạng tại đây .
“Mạc Kính Tùng, phá vây , ông đây yểm hộ cho!”
Lục Giải Phóng đột nhiên dâng lên dũng khí vô hạn, đầu óc cũng linh hoạt hơn nhiều. Thà rằng cùng c.h.ế.t ở đây chi bằng để hồ ly họ Mạc chạy thoát.
Không vĩ đại gì, mà là tự lượng sức . Dựa bản chắc chắn thoát , hồ ly họ Mạc tỷ lệ chạy thoát cao hơn.
“Đi cái rắm, kéo bọn họ đây!”
Mạc Kính Tùng lao tới hội họp với , mỗi kéo một , rút cổng một ngôi nhà.
Chủ nhà định phản kháng Lục Giải Phóng đang phẫn nộ đ.ấ.m cho mỗi một cú ngất xỉu, ném hết ngoài tường rào.
Mạc Kính Tùng đóng chặt cổng lớn, bảo Lục Giải Phóng canh giữ, dùng gạch tạm thời đẩy lui kẻ địch. Hắn chạy bếp tìm vũ khí thích hợp, bếp đang đun một nồi nước sôi sùng sục.
Hắn bê nồi nước sôi , còn cầm theo mấy con d.a.o và cái chảo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-294-vien-trieu-hung-vi-bi-thuong-ha-dao-mama-chan-phat-huy-suc-manhtac-gia-tai-than-thien-kim.html.]
Kẻ địch dần áp sát, đạn như mưa b.ắ.n tường rào, Lục Giải Phóng chỉ thể co chân tường.
“Đội cái lên!”
Mạc Kính Tùng úp cái chảo sắt lên đầu Lục Giải Phóng, cũng đội một cái, đó múc một gáo nước sôi lớn hắt ngoài.
Tiếng kêu t.h.ả.m thiết vang lên. Mạc Kính Tùng múc thêm mấy gáo hắt tiếp. Chảo sắt đầu đạn b.ắ.n leng keng như rang lạc, màng nhĩ ong ong.
“ bếp lấy nước, canh ở đây!”
Nước sôi sắp hết, Mạc Kính Tùng đặt chỗ nước còn xuống đất, dặn dò một câu định chạy bếp.
“Gì cơ?”
Lục Giải Phóng thấy, bỏ chảo sắt xuống nhưng tai vẫn ong ong, chỉ thấy môi Mạc Kính Tùng mấp máy, một chữ cũng rõ.
Mạc Kính Tùng hiệu vài cái, hiểu ý, cũng hiệu cầm lấy cái gáo.
Bên ngoài thi thoảng truyền đến tiếng kêu la của kẻ địch, còn mấy viên đạn bay tới. Lục Giải Phóng cũng học khôn, cách vài giây hắt một gáo nước, ngăn cản địch áp sát.
“Anh… Đau quá…”
Lục Viện Triều đất rên rỉ.
“Viện Triều, tưởng em c.h.ế.t , em dọa c.h.ế.t . Em ráng chịu đựng, sẽ đưa em về nhà, em tin nhé!”
Lục Giải Phóng thần kỳ thấy, mừng như điên, hắt nước gào, nước mắt đầm đìa mặt.
“Anh… Em xong . Hai mươi đồng giấu trong vỏ gối… là em lấy đấy… Kiếp em trả…”
Lục Viện Triều thở mong manh, đứt quãng.
“Anh cần em trả, em khỏe là . Viện Triều em cố lên, nhất định đưa em về nhà!”
Lục Giải Phóng gào, cũng quên hắt nước sôi.
“Viện Triều, em tỉnh , em chuyện mà…”
Gọi mấy tiếng thấy Lục Viện Triều trả lời, Lục Giải Phóng gào t.h.ả.m thiết, hắt hết chỗ nước trong nồi ngoài, đó bắt đầu gỡ gạch tường ném tới tấp.
“Chúng hết nước sôi , bắt lấy chúng!”
Kẻ địch bên ngoài hò hét ầm ĩ, b.ắ.n tiến gần. Vài viên đạn b.ắ.n trúng ‘mũ bảo hiểm’ của Lục Giải Phóng, tóe lửa.
Mạc Kính Tùng bê nồi nước sôi to , thấy đầu Lục Giải Phóng như đang b.ắ.n pháo hoa, tia lửa b.ắ.n tung tóe, tức đến mức chỉ hắt cả nồi nước sôi tên ngốc xem luộc chín cái đầu heo của .
“Mẹ nó nấp sang bên cạnh tường ? Cứ nhè chỗ mà , chê cái lỗ hổng đủ to hả?”
Mạc Kính Tùng mất hết vẻ ôn tồn lễ độ, hùng hổ lôi sang bên cạnh. Bức tường rào phía tên ngốc gỡ thành hình chữ U, cả cái đầu lộ hết mặt địch.
“Anh gì?”
Đầu óc Lục Giải Phóng sắp đ.á.n.h cho tan nát, một chữ cũng rõ, đôi mắt trong veo càng thêm ngơ ngác, khiến Mạc Kính Tùng bất lực vô cùng.
Hai dựa nước sôi và gạch thành công đẩy lui kẻ địch, nhưng Mạc Kính Tùng viện binh sẽ sớm đuổi tới, bọn họ cầm cự bao lâu nữa.
Nguyễn Thất Thất và Lục Dã còn xuất hiện?
“Gâu…”
“G.i.ế.c!”
Mama-chan dũng mãnh lao lên , c.ắ.n đứt cổ họng một tên địch trong nháy mắt.
Hạ Đào tay trái cầm dao, tay cầm súng, yểm hộ cho Mama-chan. Tài b.ắ.n s.ú.n.g của cô chuẩn, phát nào trúng phát nấy.
“Thất Thất, ông nội!”
Bé Mãn nôn nóng gọi.
Bọn họ trốn ở ngoại ô thị trấn, thấy tiếng s.ú.n.g tưởng nhóm Nguyễn Thất Thất gặp chuyện nên cùng ứng cứu.
“Họ , là chúng !”
Mạc Kính Tùng hét to. Bộ dạng hiện tại chật vật, còn vẻ ôn nhã ngày thường.
“Tùng Tùng xa?”
Bé Mãn nhận , giọng điệu lắm.
Vì Tùng Tùng xa bắt nạt ông nội, bé thích.
“, là !”
Mạc Kính Tùng bất đắc dĩ gật đầu. vẫn vui mừng, phụ nữ bé Mãn mang về sức sát thương quá mạnh, hơn nữa hình như là một Ninja Nhật?