Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 30: Bà làm vợ không hiền, làm mẹ không từ, đúng là quá có lễ nghĩa

Cập nhật lúc: 2025-12-09 07:15:26
Lượt xem: 63

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sắc mặt Mạc Thu Phong đổi, vui : "Hai chuyện thể đ.á.n.h đồng ? Tuệ Lan là ruột của Tiểu Dã, nhiều lắm chỉ là mâu thuẫn nội bộ, còn giặc Nhật là thù hận quốc gia, cháu đừng so sánh lung tung."

 

"Đâu so sánh lung tung, đôi khi đ.â.m d.a.o còn đau hơn cả giặc Nhật đ.â.m đấy!"

 

Nguyễn Thất Thất phản bác.

 

Nhát d.a.o đau nhất thường đến từ thiết nhất.

 

Lục Dã trưởng thành với tính cách như bây giờ, tất cả đều quy về việc cha trách nhiệm, là bọn họ nợ .

 

Lục Dã vẫn luôn yên lặng, hốc mắt bỗng đỏ hoe. Hắn đầu , để Mạc Thu Phong thấy sự yếu đuối của , nhưng thực sự .

 

Mãi cho đến giờ phút , mới về phía , nỗi uất ức trong lòng .

 

Những khác đều chỉ đúng, cha sai thì cũng sinh và nuôi dưỡng , thể đại nghịch bất đạo như vân vân.

 

ai từng hỏi , sinh ?

 

Lúc sinh hỏi ý kiến , sinh thì bỏ mặc, trong quá trình trưởng thành thì thờ ơ, bọn họ tư cách gì mà mắng ?

 

Trước Lục Dã vẫn luôn hiểu tại dễ dàng cha chọc giận như , mà mỗi nổi điên xong, trong lòng đều đau đớn âm ỉ. Giống như một vết thương dài, tìm t.h.u.ố.c chữa lành, cho nên nó vẫn luôn rỉ máu, vẫn luôn tiêu hao năng lượng của , khiến thể duy trì cảm xúc định.

 

Hiện tại rốt cuộc cũng hiểu, hóa cái vết thương vĩnh viễn khép miệng là do cha đâm!

 

Bởi vì đến từ nhất nên vết thương mới sâu như , mới đau như .

 

Nguyễn Thất Thất cảm nhận sự thương cảm của , vỗ nhẹ lên lưng , còn cầm một miếng bánh bò nhét miệng : "Ăn nhiều một chút, hiếm khi ăn bánh , ăn hết chúng gói mang về."

 

Mạc Thu Phong vốn dĩ vì câu của cô mà chút xúc động. Ông cũng tự kiểm điểm , lẽ ông thực sự từng bước nội tâm của Lục Dã, càng rõ những uất ức trong lòng đứa trẻ , thể ông đúng là chuyện đau eo.

 

Ông Lục Dã, thấy hốc mắt đỏ hoe, trong lòng cũng chút chua xót. Đây là đầu tiên ông thấy Lục Dã yếu đuối như .

 

Lục Dã nếu giương nanh múa vuốt thì là nổi điên đập phá đồ đạc, cảm xúc cực kỳ bất . Có đôi khi ông chuyện t.ử tế với đứa trẻ , nhưng mỗi mới mở đầu, Lục Dã đều sẽ năng mỉa mai, căn bản thể chuyện .

 

Xem cô gái Nguyễn Thất Thất ảnh hưởng lớn đối với Lục Dã, hơn nữa cô gái cũng quan tâm Tiểu Dã. Như cũng , Tiểu Dã thiếu thốn tình thương, Nguyễn Thất Thất vặn bù đắp điểm .

 

Mạc Thu Phong định vài câu dịu dàng, còn kịp mở miệng Nguyễn Thất Thất chọc . Ông : "Muốn ăn bánh bò thì lúc nào cũng thể về ăn, trong nhà vẫn đủ sức cung cấp."

 

"Nhà chú chắc chắn lúc nào cũng mua nổi, nhưng nữ chủ nhân nhà chú vui vẻ gì khi cho Lục Dã nhà ăn . Triều đình cứu tế cũng xem ai là phát lương chứ!"

 

Nguyễn Thất Thất cũng cầm một miếng bánh bò gặm. Mùi sữa nồng, bánh xốp mềm, c.ắ.n một miếng ngậm trong miệng nhanh tan, trong miệng tràn ngập mùi sữa. Cô ở thời hiện đại cũng thích ăn bánh bò.

 

Bánh bò là bạn đồng hành tuổi thơ của mỗi đứa trẻ ở Đàm Châu, kinh tế ngon miệng.

 

Mạc Thu Phong mát đến mức mặt mũi chút giữ . Ông chính ủy bao nhiêu năm nay, đây là đầu tiên gặp ăn dầu muối như Nguyễn Thất Thất, công tác tư tưởng quá khó , đúng là hạt đậu Hà Lan cứng đầu khó gặm.

 

"Hai đứa hiểu lầm Tuệ Lan . Bà tuy rằng chút thiếu sót trong việc chăm sóc Tiểu Dã nhưng thể nào ngược đãi Tiểu Dã , bà loại như ."

 

Mạc Thu Phong biện giải vợ.

 

"Kẻ g.i.ế.c đều vô tội, tội là nạn nhân."

 

Nguyễn Thất Thất tranh thủ lúc gặm bánh châm chọc một câu, đó uống một ngụm lớn sữa mạch nha, mùi vị cực ngon.

 

Sữa mạch nha hiện tại dùng sữa bò thật, mùi sữa vô cùng nồng đậm, ngon hơn đời nhiều.

 

Mạc Thu Phong nghẹn lời khổ. Ông hiện tại cảm giác vô lực kiểu "tú tài gặp lính, rõ". Tư tưởng của hai đứa trẻ đều quá bình thường.

 

"Hộp sữa mạch nha mới mở, lát nữa Tiểu Dã mang về ký túc xá uống."

 

Mạc Thu Phong đành lảng sang chuyện khác, tìm cơ hội khuyên nhủ.

 

Nguyễn Thất Thất nuốt miếng bánh bò trong miệng xuống, dạy dỗ Lục Dã: "Nghe em sai , ăn gì thì mở miệng đòi, cho thì trực tiếp lấy. Dù cũng hỏi , đồ của nhà cầm thì cứ cầm. So với đói bụng thì tôn nghiêm là cái ch.ó gì, nhớ kỹ lời em , đừng ngốc nghếch."

 

"Nhớ , sẽ hổ!"

 

Lục Dã ăn bánh gật đầu lia lịa.

 

Nghe Thất Thất một buổi, thắng sách mười năm.

 

Lính già sai, vợ mới cơm ăn.

 

Mạc Thu Phong dù tài ăn giỏi đến cũng thể hai . Ông , một chính ủy thể dùng lưỡi chiến quần hùng, hai trẻ tuổi trạng thái tinh thần "vượt mức quy định" , trực tiếp tịt ngòi.

 

Cũng may Viên Tuệ Lan nấu xong cơm, bưng đồ ăn .

 

Rau diếp xào thịt khô, lạp xưởng hấp, tỏi tây xào cá khô, rau diếp xào, còn một bát canh trứng gà rong biển. Mỗi bát đồ ăn lượng đều đầy đặn, trông sắc hương vị đều khá , nhưng so với Thạch Hiểu Quân vẫn kém một chút.

 

Mẹ Thạch Hiểu Quân tuy gì nhưng nấu ăn ngon thật, Nguyễn Thất Thất hiện tại vẫn còn dư vị.

 

"Ăn cơm."

 

Viên Tuệ Lan đặt đồ ăn lên bàn, sầm mặt gọi một tiếng.

 

"Chú xới cơm cho các con."

 

Mạc Thu Phong dậy định xới cơm, Viên Tuệ Lan ngăn , vui : "Đâu đạo lý bề xới cơm cho bề , để chúng nó tự xới."

 

" , chúng tự xới. Tuy rằng đại thẩm thường xuyên xới cơm gắp thức ăn cho Mạc Kính Tùng và Mạc Thong Dong, nhưng chúng thể bao dung nên rộng lượng, lòng như biển rộng, sẽ so đo."

 

Nguyễn Thất Thất dậy bếp xới cơm, còn quên châm chọc vài câu.

 

Khổ nỗi khi cô châm chọc khác, mặt đều mang theo nụ , dùng giọng điệu bình tĩnh, tốc độ nhanh chậm những lời tức c.h.ế.t . Đây là chỗ lợi hại nhất của cô, đời ai điên qua cô.

 

Viên Tuệ Lan vốn chịu đả kích, lập tức định mắng , Mạc Thu Phong ngăn , hiệu cho bà bằng mắt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-30-ba-lam-vo-khong-hien-lam-me-khong-tu-dung-la-qua-co-le-nghia.html.]

"Nó cũng quá... quá vô lễ, thật là nha đầu hoang dã."

 

Viên Tuệ Lan thấp giọng oán trách. Bà thực sự một đứa con dâu hề giáo dưỡng như , quá mất mặt.

 

"Bà lễ nghĩa, vợ hiền, từ, nhưng mà quá lễ nghĩa!"

 

Lục Dã cũng định xới cơm, lúc thấy, đầu trào phúng một câu, trực tiếp vạch trần bộ mặt thật của Viên Tuệ Lan.

 

Trước nổi điên còn cố kỵ đối phương là cha , luôn kiềm chế một chút, kết quả tự tức c.h.ế.t. Hiện tại nghĩ thông , quản họ là cha , cứ bình đẳng mà nổi điên như .

 

Tức c.h.ế.t cũng liên quan đến . Có nhân mới quả, hồi nhỏ c.h.ế.t đói, thể lớn đến chừng , tất cả đều là do tự cố gắng.

 

Cha nếu chịu nổi, chọc tức c.h.ế.t, cũng chỉ thể trách bọn họ cố gắng.

 

"Lão Mạc, xem, nó chuyện với em như thế nào? Em vất vả nấu một bàn đồ ăn, tay đều bỏng, nó đối xử với em như ?"

 

Viên Tuệ Lan tức đến mức run rẩy, uất ức đến rơi nước mắt, còn chìa cổ tay dầu b.ắ.n đỏ ửng lúc xào rau cho ông xem.

 

"Đừng giận, trong lòng Tiểu Dã oán, để nó vài câu phát tiết một chút cũng gì."

 

Mạc Thu Phong nhỏ nhẹ khuyên nhủ.

 

"Nó cái gì mà uất ức? Em còn uất ức đây . Được , nể mặt , em nhịn!"

 

Viên Tuệ Lan càng giận. Bà cũng cảm thấy nợ con trai. Lúc điều kiện gian khổ như , bà đều sinh nó , còn tìm dân làng gửi nuôi, để phần lớn tiền bạc , bà chỉ mang theo một chút tiền tìm đại bộ đội, dọc đường màn trời chiếu đất, đói rét khổ sở, suýt nữa thì c.h.ế.t.

 

để Lục Dã mới là cho nó, chẳng lẽ mang theo một đứa trẻ sơ sinh lên đường ? Kết quả tất nhiên là cả hai con cùng c.h.ế.t.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Lục Dã dựa mà oán hận bà ?

 

Tuy cảm thấy uất ức nhưng bà nguyện ý nể mặt Mạc Thu Phong, đành cố nuốt xuống cục tức .

 

Mạc Thu Phong vỗ nhẹ lên tay bà , còn an ủi, sự uất ức của Viên Tuệ Lan lập tức tan biến, trong lòng đặc biệt dễ chịu.

 

Nguyễn Thất Thất ở trong bếp thấy hết, bĩu môi. Viên Tuệ Lan và Mạc Thu Phong cộng tám trăm linh một cái tâm cơ, tám trăm cái đều ở Mạc Thu Phong, thảo nào dỗ Viên Tuệ Lan đến mụ mị đầu óc, tâm ý chăm sóc hai đứa con riêng.

 

"Cha ruột của cộng cũng chỉ hai trăm năm mươi cái tâm cơ. Anh cái đầu linh hoạt như bây giờ, chắc cảm ơn họ vứt bỏ . Nếu lớn lên bên cạnh họ, chắc chắn sẽ ngu ngốc giống như họ."

 

Nguyễn Thất Thất ghé tai Lục Dã thì thầm.

 

"Thế còn cảm ơn họ vứt bỏ ?"

 

Lục Dã hỏi.

 

"Thế thì cần, nên oán vẫn oán."

 

Nguyễn Thất Thất lắc đầu. Lục Dã là do tự cố gắng, liên quan đến hai bậc cha vô trách nhiệm .

 

"Đi, ngoài ăn cơm."

 

Nguyễn Thất Thất đưa cho một cái liễn cơm, cầm bát đũa ngoài.

 

Bọn họ thực ăn tối , nhưng ảnh hưởng việc ăn thêm một bữa. Nguyễn Thất Thất còn tiện tay thó một lọ đậu phụ thối trong bếp, đưa cơm, cô ăn một ba bát, no đến tận cổ họng.

 

Đồ ăn thừa Lục Dã đổ bát canh, khuấy lên, ăn sạch sẽ.

 

Mạc Thu Phong vốn dĩ mỉm , theo thức ăn bàn ngày càng ít , biểu cảm của ông cũng ngày càng kinh ngạc.

 

Ông ngờ Lục Dã ăn khỏe như , thảo nào đứa nhỏ ở nhà họ Mạc uống gió Tây Bắc nửa năm.

 

Đứa nhỏ sức ăn lớn, Tuệ Lan sơ ý, ông công việc bận rộn thường xuyên ở nhà, đứa nhỏ ở trong nhà, chắc là bao giờ ăn no nhỉ?

 

"Ăn no ?"

 

Mạc Thu Phong hỏi.

 

"No ... Ợ ~~~"

 

Lục Dã ợ một cái rõ to. Viên Tuệ Lan lộ vẻ chê bai. Điểm bà ghét nhất ở Lục Đắc Thắng chính là ăn cơm chép miệng, còn ợ đặc biệt to. Lục Dã y hệt cha nó, quá vô giáo dục.

 

Nguyễn Thất Thất liếc mắt một cái liền sự chê bai của bà , thầm lạnh, cũng ợ một cái thật to, còn liên tiếp ợ mấy cái, cố ý về phía Viên Tuệ Lan mà ợ.

 

Người phụ nữ cũng cao quý ở chỗ nào, cái cảm giác ưu việt nồng nặc , thật con nó thiếu đánh!

 

Sắc mặt Viên Tuệ Lan khó coi, bà c.ắ.n răng, dùng sức lực lớn mới kiềm chế nổi giận.

 

Nguyễn Thất Thất hừ một tiếng, cầm lấy sữa mạch nha và bánh bò bàn, kéo Lục Dã luôn.

 

"Ăn no , cáo từ!"

 

Viên Tuệ Lan còn kịp phản ứng, hai rời , tức đến nỗi bà mắng: "Ăn cơm mà cứ như ăn cướp, nào chút giáo dưỡng nào? Lão Mạc, hôn sự em kiên quyết đồng ý, ký tên!"

 

"Em chẳng lẽ cả đời cứ như với Tiểu Dã ? Tuệ Lan, chúng quả thực với Tiểu Dã, đứa nhỏ chịu ít khổ cực. Nếu nó thể tìm một cô gái tâm đầu ý hợp thì cứ chiều theo ý nó ."

 

Mạc Thu Phong tận tình khuyên bảo, Viên Tuệ Lan tuy rằng nhả nhưng sắc mặt dịu một chút.

 

"Huống hồ cho dù chúng nó kết hôn cũng sống chung với chúng , mắt thấy tâm phiền, em tội gì kẻ ác?"

 

Mạc Thu Phong khuyên một câu, Viên Tuệ Lan thuyết phục một nửa, nhưng bà vẫn thích Nguyễn Thất Thất, chỉ đồng ý suy nghĩ thêm.

 

Nguyễn Thất Thất và Lục Dã lúc đụng một đàn ông cao to, qua ba mươi tuổi, nhưng ánh mắt trong veo, lời cử chỉ khác với thường.

 

"Ông ơi, thấy Đô Đô của cháu ?"

 

Người đàn ông nhận Lục Dã, chặn tha thiết hỏi, đôi mắt to ướt sũng giống như cún con, mà thấy mủi lòng.

 

 

Loading...