Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 377: Giải cứu một đám người như cái xác không hồn
Cập nhật lúc: 2025-12-10 04:03:51
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Các cô gái hầu như đều áo quần rách rưới, đầu tóc rũ rượi. Trong phòng nồng nặc mùi hôi tanh tưởi, ghê tởm đến mức khiến buồn nôn.
"Mặc quần áo , xuống tầng một!"
Nguyễn Thất Thất một giây cũng ở , xong liền xuống lầu.
Những phụ nữ sớm tra tấn đến mức như c.h.ế.t, đôi mắt ảm đạm ánh sáng, khuôn mặt tê liệt hỉ nộ ái ố. sự xuất hiện của ba Nguyễn Thất Thất vẫn đ.á.n.h thức chút lý trí còn sót của họ.
"Chị cả, xuống ?"
Mấy chục phụ nữ mặc xong quần áo, nơm nớp lo sợ tụ tập ở hành lang, dám xuống lầu.
Họ còn mong chờ đến cứu, còn tưởng Nguyễn Thất Thất và nhóm cũng là băng đảng đến cướp địa bàn của Trần Hùng.
Hiện tại họ chỉ hy vọng băng đảng thắng trận hơn Trần Hùng một chút, thể cho họ mỗi tháng nghỉ ngơi một ngày.
Người phụ nữ gọi là chị cả 24-25 tuổi, tướng mạo thanh tú, mày ngài kiên nghị. Cô lớn tuổi nhất nhưng là ở đây lâu nhất, những đến cô đều c.h.ế.t cả .
"Cứ xuống ."
Chị cả thở dài, bất kể đối phương là ai, dù cũng là họ đắc tội nổi, chỉ thể ngoan ngoãn lời mới mong sống thêm vài ngày.
"Sao còn xuống?"
Dưới lầu Hạ Đào chờ đến mất kiên nhẫn, định lên lầu thúc giục.
"Gấp cái gì, cho họ thêm chút thời gian!"
Nguyễn Thất Thất lườm cô một cái. Vừa thấy những phụ nữ , từng như t.ử thi mặc cho đám đàn ông ghê tởm gì thì , cô liền họ tra tấn thành cái xác hồn.
Đối với đáng thương, sự kiên nhẫn của cô vẫn thừa.
Vài phút , một đám phụ nữ quần áo tả tơi, lập cập xuống lầu. Đi đầu là chị cả, những khác sợ sệt theo .
"Đủ cả ?"
Nguyễn Thất Thất lớn tiếng hỏi.
Cô đếm qua, tổng cộng 36 .
"Còn ba nữa, họ ốm." Chị cả vội vàng trả lời.
Nhìn thấy trong đại sảnh là hai phụ nữ trẻ , hơn nữa ánh mắt họ bình thường, khinh thường, cũng cao ngạo, cô đột nhiên nhen nhóm một tia hy vọng. Có lẽ họ thực sự đợi cứu tinh ?
"Có ?"
Nguyễn Thất Thất hỏi.
"Có một , nhưng chúng thể khiêng."
Chị cả trả lời gấp, lo lắng Nguyễn Thất Thất sẽ bỏ rơi Mười Bảy.
Mười Bảy sốt mấy ngày nay vẫn hạ, họ thuốc, cũng dám xin bọn cai ngục, sợ bọn chúng đem Mười Bảy chôn sống.
Cho nên mỗi đến lượt Mười Bảy tiếp khách, họ liền phiên thế . May mắn bọn kiểm tra kỹ, lừa một tuần, nhưng nếu thật sự bệnh viện, Mười Bảy vẫn sẽ sống nổi.
Nguyễn Thất Thất lên tầng 3 xem ba bệnh. Họ chen chúc trong một căn phòng chật hẹp ẩm thấp, kê bốn chiếc giường tầng, gian còn xoay cũng khó.
Tình trạng của Mười Bảy tệ nhất, nhiệt độ cao đến bỏng tay, bất tỉnh nhân sự.
Hai tình trạng hơn chút, thể tự , nhưng cũng chẳng khá hơn là bao. Nguyễn Thất Thất họ đều nhiễm bệnh xã hội, cần kịp thời chữa trị.
"Chị cả, chị Nhập Cửu chạy ngoài, chị ..."
Một cô gái trẻ lóc , trông cô bé chỉ 17-18 tuổi, khuôn mặt gầy gò tiều tụy.
Có mấy cô gái trẻ khác biến sắc, mắt đỏ hoe, cúi đầu khẽ nức nở.
Những phụ nữ còn thần sắc tê liệt, ngay cả ánh mắt cũng đổi.
"Giải thoát cũng , đỡ sống chịu khổ!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-377-giai-cuu-mot-dam-nguoi-nhu-cai-xac-khong-hon.html.]
Chị cả khẽ thở dài, nở nụ chua xót.
Cái động quỷ đáng sợ hơn cả địa ngục căn bản trốn thoát . Trước cô xếp hạng 45, tận mắt thấy những chịu nổi tra tấn trèo tường bỏ trốn, kết quả bắt , tra tấn càng tàn bạo hơn, mấy ngày liền c.h.ế.t.
Sau đó chôn ở rừng cây công xưởng, một mạng mất chẳng ai quan tâm, mạng họ còn rẻ hơn cỏ rác.
"Các Nhập Cửu, là cô ?"
Nguyễn Thất Thất chỉ phụ nữ đang hôn mê trong góc, còn khoác chiếc áo gió của cô, là do Hạ Đào đ.á.n.h ngất.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Hạ Đào định dìu cô nhưng cô gái lẽ kích động quá độ, ai cũng cho chạm . Bất đắc dĩ Hạ Đào chỉ thể bổ một chưởng cho ngất khiêng .
"Không c.h.ế.t, chị Nhập Cửu còn sống!"
Cô gái trẻ chạy tới, kiểm tra thở của Nhập Cửu, tức khắc mừng đến phát .
Ánh mắt những phụ nữ khác đều thể tin nổi, nhao nhao chạy tới thử thở của Nhập Cửu. Quả nhiên còn sống, vẻ mặt tê liệt của họ biến thành vui sướng, ôm nức nở.
Tiếng vang lên khắp đại sảnh. Hạ Đào ghét nhất là tiếng , phiền hơn cả vịt kêu, cô bĩu môi ngoài cho yên tĩnh.
Lục Dã gọi điện thoại xong , gọi cho Mạc Kính Tùng.
Những phụ nữ cần tiếp nhận. Cảnh sát chắc chắn , bọn họ còn hung ác hơn thổ phỉ, giao cho họ chẳng khác nào đẩy một cái hố lửa khác.
Nguyễn Thất Thất nghĩ tới Mạc Kính Tùng, loại chuyện nhất để nhà nước giải quyết.
"Lão cáo già họ Mạc bảo cứ đưa họ bệnh viện , ngày mai sẽ tới bàn giao!"
Lục Dã lưng với đám phụ nữ. Từ lúc nhà đến giờ từng họ lấy một cái, tránh họ hoảng sợ.
Hành động của quả thực khiến những phụ nữ an tâm ít, cơ thể cũng thả lỏng hơn.
Công xưởng một chiếc xe buýt nhỏ, một chuyến chở mười . Lục Dã chia bốn chuyến đưa họ đến một bệnh viện tư nhân. Bệnh viện công sẽ kiểm tra chứng minh thư, những đều hộ khẩu, điều tra sẽ trục xuất về.
Nguyễn Thất Thất trả một khoản tiền lớn, lấy từ két sắt của cái "lò" , hơn ba mươi vạn, đủ tiền t.h.u.ố.c men cho họ.
Còn mấy tên tay chân, Nguyễn Thất Thất cũng g.i.ế.c, tất cả đều bẻ gãy tứ chi, nhốt phòng tối trong xưởng, còn việc lớn cần dùng đến.
Hạ Đào ngoài mua mấy chục phần bánh trôi nước, ông chủ quán khép miệng, cùng nhân viên tự giao hàng tận nơi.
"Ăn chút đồ , ăn xong lời hỏi các ."
Nguyễn Thất Thất chia cho mỗi một phần bánh trôi.
Những đều gầy như que củi, sắc mặt kém, rõ ràng ngày thường ăn đủ no.
Các cô gái ngửi thấy mùi thơm ngọt của bánh trôi, mắt sáng lên, nước miếng trong miệng tự chủ mà tứa .
Họ mạo hiểm đến đây là để cái ăn, kiếm nhiều tiền gửi về nhà cho no ấm. sự thật là khi lừa tới, một bữa cơm no cũng từng ăn, nếu tiếp khách đủ lượng còn phạt nhịn đói.
Cuộc sống quỷ còn bằng ở quê nhà chịu khổ, ít nhất còn trong sạch.
Ăn bánh trôi, những phụ nữ nghĩ đến ở nhà, kìm nước mắt rơi lã chã. Nước mắt mặn chát hòa cùng bánh trôi ngọt mềm trôi xuống cổ họng, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Ăn xong bánh trôi, trừ Mười Bảy bệnh nặng nhất, những khác đều tỉnh táo hơn hẳn.
"Các cô về quê ?"
Nguyễn Thất Thất hỏi.
Mọi đều biến sắc, lí nhí hỏi: "Quay về đấu tố ?"
Họ là trốn , giờ về chỉ sợ đưa nông trường cải tạo, họ dám về.
Nguyễn Thất Thất im lặng. Những đến từ khắp nơi, dù cô mọc tám tay cũng lo hết .
"Đồng chí, cô là . Có thể cho chúng ở ? Chúng thể chịu khổ, chỉ cần đừng bắt chúng cái nghề nhơ nhuốc nữa, gì cũng . Cầu xin cô đến cùng, giúp chúng với!"
Chị cả đột nhiên quỳ xuống, đầu dập xuống đất kêu thùm thụp. Những phụ nữ khác ngẩn vài giây cũng đồng loạt quỳ xuống dập đầu cầu xin.