Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 394: Cam ca, chúng em muốn "phản Thanh phục Minh"
Cập nhật lúc: 2025-12-10 04:05:37
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mẹ Cam trổ tài nấu một bàn đầy ắp món ngon, là món tủ của bà. Bố Cam cũng mang bình rượu quý nhiệt tình chiêu đãi khách.
Đặc biệt là bát của Hạ Đào lúc nào cũng đầy ắp thức ăn do Cam gắp cho. Hạ Đào từ chối món nào, gắp bao nhiêu ăn bấy nhiêu, sức ăn khiến Cam càng vui.
Ăn ngủ là tiên, là phúc khí đấy!
Trong nhà chén chú chén náo nhiệt, ngoài nhà đám đàn em đói mệt, đau lưng mỏi gối, ngón tay phồng rộp vì chép phạt. Đau lòng nhất là chép mỏi tay mà vẫn chẳng bao nhiêu.
Thằng ch.ó Vạn Phúc Sinh đúng thật, chép một trăm thì đến mùa quýt nào mới xong, cái eo chắc chắn phế.
Đám đàn em bi t.h.ả.m liếc Đao Sẹo Lưu đất. Lão đại giờ còn lo xong, chẳng trông cậy gì, thôi thì tự lực cánh sinh .
"Hay là... sang Vinh Quang Bang?"
Một tên đàn em rụt rè đề xuất. Chưa đầy một giây nhận sự hưởng ứng nhiệt liệt.
"Sang!"
Cả đám đồng loạt dậy, trao ánh mắt kiên định. Một phản đồ thì đáng hổ, nhưng cả đám cùng phản thì cũng thường thôi.
Hơn nữa, ai cũng phản thì chẳng vấn đề ở bang phái ?
Đám đàn em rón rén đến cửa quán, đẩy nhẹ cửa nhòm trong, lí nhí hỏi: "Cam ca, chúng em 'phản Thanh phục Minh'!"
"Đồ xá xíu, là bỏ tối theo sáng!"
Tên đàn em tức giận đẩy . Đồ vô văn hóa, năng cũng xong.
"Muốn gia nhập Vinh Quang Bang ?"
Cam Đức Phát mời họ nhà, nghiêm túc hỏi.
"Vâng, chúng em bỏ tối theo sáng, gia nhập Vinh Quang Bang, nhất nhất theo Cam ca!"
Mười mấy tên đàn em đồng thanh, giọng ngày càng kiên định.
"Gia nhập Vinh Quang Bang tuân thủ ba điều kiện... Không sẽ phạt nặng và thu hồi lương phát."
Cam Đức Phát nhấn mạnh "ba điều " của bang. Đám đàn em đồng ý ngay tắp lự. Được sống yên ai đ.á.n.h đánh g.i.ế.c g.i.ế.c chứ!
"Vậy ăn cơm , ăn xong chép phạt tiếp!"
Cam Đức Phát bảo họ bếp lấy cơm. Mẹ Cam thực nấu phần cơm cho họ ngay từ đầu. Đều là thanh niên lầm đường lạc lối, bà ghét bỏ mà chỉ thấy thương cho bố họ.
"Không bảo nhà thì cần chép phạt ?"
Đám đàn em ngơ ngác. Đã là nhà vẫn chép?
Vạn Phúc Sinh đang định tiến lên nhận tiền thưởng liền rụt cổ , cắm mặt ăn cơm, dám ho he tiếng nào.
"50 , chép xong trong vòng một tháng!"
Cam Đức Phát giảm một nửa nhưng hình phạt thì thể thiếu. Lấy đông h.i.ế.p ít còn đ.á.n.h già, bắt buộc phạt.
Đám đàn em đành chấp nhận, dù cũng dám phản kháng. Họ lấy thức ăn, ăn ngấu nghiến.
Ngon quá, hương vị của !
Một tên đàn em ăn rơi nước mắt, nghẹn ngào : "Em... em nhớ !"
Hắn mồ côi từ nhỏ, kế cửa là hết ngày lành, đến cái giường cũng mà , cực chẳng mới lưu manh, bữa đói bữa no, hiếm khi ăn bữa cơm gia đình thế .
Món ăn Cam nấu thực sự hương vị của , ăn, nuốt cả nước mắt lẫn cơm bụng.
"Mẹ mày mà mày hư hỏng thế chắc bật nắp quan tài dậy đ.á.n.h cho một trận!"
Mẹ Cam bưng một tô canh lớn đặt lên bàn, mắng yêu một trận.
Đám đàn em im thin thít. Chờ Cam khỏi, đũa đồng loạt chọc tô canh, loáng cái sạch trơn. Cả nồi cơm to trong bếp cũng vét sạch sành sanh.
"Ợ ~~~"
Mọi thỏa mãn ợ , bữa ăn sướng quá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-394-cam-ca-chung-em-muon-phan-thanh-phuc-minh.html.]
Vạn Phúc Sinh xoa cái bụng tròn vo. Vừa nãy còn ké một ly rượu thuốc, rượu gan lớn, giờ đủ dũng khí để solo với lão đại cũ Đao Sẹo Lưu.
Vạn Phúc Sinh to gan mượn rượu càn lớn tiếng : "Cam ca, bọn họ đều do em lôi kéo đấy, đừng quên tiền thưởng nhé!"
"Cam ca, bỏ tối theo sáng cũng tiền thưởng ạ?"
Đám đàn em mới gia nhập hỏi to hơn, quyết cho tên Vạn Phúc Sinh kiếm chác.
"Có, mỗi 500 tệ!" Cam Đức Phát trả lời.
"Cam ca, chúng em là bỏ tối theo sáng, liên quan gì đến Vạn Phúc Sinh cả!"
Mọi đồng thanh, còn đắc ý liếc Vạn Phúc Sinh một cái, quyết cho thằng ch.ó kiếm tiền.
"Ngày mai đến trụ sở tìm A Lương báo danh nhận tiền. Sau tuân thủ bang quy, chép phạt 'Đệ T.ử Quy' 50 , thiếu một chữ cũng , chữ nắn nót, chép xong trong vòng một tháng mang đến quán kiểm tra!"
Giọng Cam Đức Phát nghiêm túc, đám đàn em ngoan ngoãn .
Gia nhập Vinh Quang Bang là ngay 500 tệ, đãi ngộ hơn hẳn theo Đao Sẹo Lưu, thế bỏ tối theo sáng sớm hơn !
Đám đàn em ăn uống no say, chào tạm biệt gia đình Cam Đức Phát cửa . Họ do dự vài giây quyết định đến chào tạm biệt lão đại cũ.
"Lão đại, gọi tiếng cuối là lão đại, gặp coi như dưng!"
Đao Sẹo Lưu đói đau đang mơ màng thì đ.á.n.h thức. Nghe câu quen thuộc , ngay chuyện gì xảy .
Mẹ kiếp, chắc chắn Cam Đức Phát đào góc tường!
"Chúng mày cũng phản bội tao ?"
Giọng Đao Sẹo Lưu khàn đặc, ánh mắt bi thương.
"Lão đại, tự bảo trọng!"
Đám đàn em cũ trong lòng cũng nỡ, lau nước mắt, dứt khoát lưng bỏ .
Vạn Phúc Sinh lén lút chạy , thèm Đao Sẹo Lưu lấy một cái, đuổi theo chặn đường đám đồng nghiệp cũ, tức giận mắng: "Bọn mày còn đạo nghĩa thế? Rõ ràng là tao giới thiệu sang Vinh Quang Bang, tiền thưởng một nửa của tao, đưa tiền đây!"
"Bọn tao là kẻ phản bội , còn đạo nghĩa gì nữa?"
Đám đàn em lạnh, hai lời đè Vạn Phúc Sinh xuống đất, mỗi đ.ấ.m cho mấy phát nghênh ngang bỏ .
Chờ mai đến bang báo danh thì động thủ nữa, tranh thủ đ.á.n.h cho bõ ghét!
Vạn Phúc Sinh bò dậy, lau vết m.á.u ở khóe miệng, phủi bụi , tức giận nhổ toẹt bãi nước bọt xuống đất: "Cam cái con chúng mày!"
Chửi xong, khập khiễng về nhà.
Trời tối dần, Đao Sẹo Lưu đau mệt khát, kêu mấy tiếng chẳng ai thèm để ý, tức quá c.h.ử.i ầm lên: "Có lên đoạn đầu đài cũng cho ăn no chứ, Cam Đức Phát mày mang cơm đây cho ông!"
" g.i.ế.c !"
Cam Đức Phát tới, từ cao xuống .
Đao Sẹo Lưu mừng thầm trong bụng. "Ngốc Lão" quả nhiên ngốc thật, đến nước mà vẫn tha mạng cho .
Là thì tuyệt đối để đối thủ còn đường sống.
"Ăn !"
Cam Đức Phát bưng một bát cơm to đặt mặt Đao Sẹo Lưu, thức ăn nguội vì để phần từ .
Đao Sẹo Lưu dậy nhưng vẫn ăn , một tay xúc thìa cơm to nhét miệng, ăn rơi vãi đầy nhưng ít nhất cái bụng cũng no.
Ăn xong, Cam Đức Phát gọi điện về bang. A Lương dẫn theo mấy em lái xe đến, khiêng Đao Sẹo Lưu lên xe, chuẩn đưa đến xưởng phim ở phía Nam thành.
"Chúng mày đưa tao ?"
Đao Sẹo Lưu cảm thấy điều chẳng lành, hoảng hốt hét lên.
"Đừng sợ, chúng đang chuẩn phim mới, đang cần diễn viên. Chờ xương cốt lành lặn là thể phim ."
Giọng A Lương vui vẻ. Phim ảnh kiếm tiền quá, còn cần vốn. "Đẳng cấp" của Đao Sẹo Lưu còn cao hơn Trần Hùng nhiều, để và Trần Hùng cùng đóng, doanh thu phòng vé chắc chắn vượt xa phần một.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ