Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 400: Con rể ở rể thì tự giác chút, tránh sang một bên đi!
Cập nhật lúc: 2025-12-10 05:24:39
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bài báo gây chấn động thành phố. Báo đưa đến sạp tranh mua hết sạch, tòa soạn tăng ca in thêm thâu đêm. Người dân Hương Giang hầu như ai cũng cầm tay một tờ báo.
"Ba nhà Thù, Từ, Chu cũng lòng đen tối, thất đức y như nhà họ Dương!"
"Thảo nào nhà tan cửa nát, ông trời mắt cả đấy!"
"Các tưởng là ông trời thật ? Động não chút !"
"Không ông trời thì còn ai đây nữa? Chẳng lẽ là Diêm Vương gia ?"
"Kệ xác là ai, dù bọn ác ôn gặp quả báo là sướng !"
...
Người dân bàn tán xôn xao, vỗ tay khen ngợi t.h.ả.m cảnh của ba gia đình . Cũng đoán nguyên nhân, ba nhà cùng gặp chuyện một lúc, ông trời bận thế chắc thời gian . Dù oan đầu nợ chủ, liên quan đến dân đen bọn họ.
Tang sự của ba nhà Thù, Từ, Chu xong xuôi là cả nhà dắt díu di cư hết. Nguyễn Thất Thất quan tâm đến họ nữa, nhiệm vụ của cô thành, đến lúc về nhà .
"Cô về ?"
Nguyễn Thất Thất hỏi Hạ Đào. Giờ "mụ điên" ngày nào sang nhà họ Cam ăn chực thì cũng ru rú ở khách sạn soạn nội quy trường học, cuộc sống hai điểm một đường đơn giản mà phong phú.
"Về ?"
Hạ Đào đang gặm cái bánh dứa. Vừa soạn thêm năm điều nội quy, tốn não quá nên ăn chút đồ ngon tẩm bổ. Bánh dứa đương nhiên là do Cam cho. Bánh trái bán hết trong ngày đều thành bữa khuya của Hạ Đào. Mới đầy một tháng mà mặt trái xoan của cô nàng tròn trịa hơn hẳn, sắp thành mặt ngỗng .
"Về Đàm Châu chứ . Cô vui đến quên cả đường về thế , là ở đây luôn cho xong!"
Nguyễn Thất Thất trêu chọc.
Hạ Đào nhíu mày suy nghĩ nghiêm túc một lúc lắc đầu: "Lương ở đơn vị 759 cũng tạm , về thôi!"
Cô quen ở mãi một thành phố. Hương Giang cũng đấy nhưng ở lâu cũng chán, về Đàm Châu một thời gian sang.
"Cô sang đây nữa ?"
"Sang chứ, nghỉ hè còn tuyển sinh nữa!"
Hạ Đào lý do chính đáng. Cô là chủ nhiệm giáo dục, tuyển sinh bắt buộc mặt.
Ngày khai giảng đầu tiên cô cũng lộ diện để đám học sinh đến khuôn mặt uy nghiêm chứ.
"Về là ăn đồ ngon nhà họ Cam nữa đấy."
Nguyễn Thất Thất nửa đùa nửa thật thăm dò.
Hạ Đào nhíu chặt mày, vấn đề nghiêm trọng thật, cô suy nghĩ kỹ .
Nghĩ ngợi vài phút, cô nghiêm túc hỏi: "Có thể đưa bố Cam Đức Phát về Đàm Châu mở quán ?"
"Đương nhiên là . Người sinh lớn lên ở Hương Giang, già còn bắt hai ông bà bỏ xứ mà , rời xa đứa con trai yêu quý chỉ để nấu ăn cho cô ? Cô lấy oán trả ơn thế mà lương tâm c.ắ.n rứt ?"
Nguyễn Thất Thất quả quyết phản đối, lời lẽ gay gắt. Cô sợ "mụ điên" bắt cóc hai ông bà về thật.
"Thế thì thôi, mùa hè sang ăn ."
Hạ Đào cũng thấy thế quá đáng, đành chịu thiệt thòi chút, mùa hè sang ăn tiếp.
Nguyễn Thất Thất định ngày về là ba hôm . Cô bàn giao công việc với Cam Đức Phát.
"Lợi nhuận từ phim cứ đầu tư trực tiếp công ty điện ảnh. Mùa hè sẽ sang chọn kịch bản để . Còn chuyện bên Mỹ, ông thể cử sang thăm dò , đợi sang hãy bán."
"Được."
Cam Đức Phát đồng ý nghiêm túc.
Công việc bàn giao xong xuôi nhưng vẫn về, vẻ mặt ngập ngừng thôi, ấp úng mãi mở lời .
"Muốn gì thì hỏi thẳng , đừng lề mề."
Nguyễn Thất Thất ngứa mắt, chủ động hỏi.
Cam Đức Phát đỏ mặt, lí nhí hỏi: "Bố nhờ hỏi, Hạ tiểu thư cũng về ?"
"Chúng cùng thì đương nhiên về cùng ."
Nguyễn Thất Thất cố ý trêu . Mặt Cam Đức Phát lộ rõ vẻ thất vọng, hai tay xoắn đầy bất an: " , cảm ơn Nguyễn phu nhân, về đây... Nhờ cô chuyển lời giúp đến Hạ tiểu thư, chúc cô thuận buồm xuôi gió, vui vẻ hạnh phúc!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-400-con-re-o-re-thi-tu-giac-chut-tranh-sang-mot-ben-di.html.]
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Sao ông tự mà với cô ?"
Nguyễn Thất Thất thấy c.ắ.n rứt lương tâm. Gã đàn ông to như gấu mà sắp cô trêu cho phát .
"... gặp Hạ tiểu thư . còn việc, đây, tạm... tạm biệt!"
Cam Đức Phát dám thẳng, năng lộn xộn, ngoài, dáng vẻ chút hoảng loạn.
Hạ Đào tay cầm mấy xiên cá trứng quết đẫm tương ớt hớn hở trở về, đụng trúng Cam Đức Phát ngay cửa. Tương ớt cá trứng dính hết áo .
"Á... Cá trứng của ! Ông mắt !"
Hạ Đào đau lòng trừng mắt . Cô cố ý quết nhiều tương ớt thế mà gã hỏng hết.
"Xin... xin , đền cho cô nhé!"
Cam Đức Phát vội vàng xin , chẳng buồn lau tương ớt áo.
"Thôi bỏ , ông hớt hải gì thế? Ăn trộm ?"
Hạ Đào lườm một cái, rút khăn tay trong túi ném cho điềm nhiên gặm xiên cá trứng tay.
"Hơi bẩn đấy, đừng ăn nữa."
Cam Đức Phát nhỏ giọng khuyên. Áo mặc cả ngày .
"Ăn bẩn sống lâu, vẽ chuyện!"
Hạ Đào đảo mắt khinh bỉ, nhoáng cái xử xong một xiên, tiếp tục gặm xiên thứ hai, quên dặn dò công việc: "Trường học ông nhanh lên nhé, ảnh hưởng đến việc tuyển sinh mùa hè của là đ.á.n.h cho nát m.ô.n.g đấy!"
"Biết , chắc chắn ảnh hưởng !"
Cam Đức Phát ngẩn tươi rói, gật đầu lia lịa.
"Cười nham nhở thế gì? Nhặt tiền ?"
Hạ Đào nghi hoặc . Vừa nãy còn thất hồn lạc phách, giờ như bắt vàng, đầu óc tám chín phần mười là vấn đề.
"Hạ tiểu thư, chuẩn ít đồ ăn cho cô, lát nữa mang sang nhé!"
Cam Đức Phát càng tươi hơn. Hắn cũng chẳng tại , chỉ thấy tâm trạng bỗng chốc lên, như thể trời đang mưa dầm dề bỗng hửng nắng chói chang .
" tự lấy!"
Mắt Hạ Đào sáng rực, luôn, còn ngoái giục: "Nhanh lên, lề mề cái gì!"
"Đến đây!"
Cam Đức Phát sải bước đuổi theo. Hai một một nhanh thang máy.
Nguyễn Thất Thất thầm. Hạ Đào rõ ràng động lòng, hỷ sự còn gian nan lắm!
thể thấy Hạ Đào bài xích Cam Đức Phát, đây là tiến bộ lớn .
Mạc Kính Tùng tìm đến, vẫn bộ dạng bảnh bao đạo mạo như cũ, trông càng thêm xuân phong đắc ý.
Gã ở Hương Giang như cá gặp nước, gần đây còn lên mấy chương trình truyền hình, là cây bút chủ lực của mấy tòa soạn báo, còn tự truyện cho mấy bà phú bà, ăn cơm mềm đến là sướng.
"Bà Chu nắm trong tay bằng chứng tham ô của mấy quan chức cấp cao. Sở Liêm chính (ICAC) mời bà lên việc mấy nhưng mụ đàn bà xảo quyệt, nhất quyết thừa nhận. ICAC khám nhà bà nhưng thu gì. Các thể giúp một tay tìm bằng chứng trong tay bà Chu ?"
Mạc Kính Tùng rõ mục đích đến.
"ICAC phá án thì liên quan quái gì đến chúng ."
Lục Dã việc cho gã , hơn nữa ICAC là cơ quan do Mỹ lập , việc cho Mỹ.
"Hương Giang là của chúng , ICAC phá án cũng là vì sự phát triển của Hương Giang. Các cũng thấy Hương Giang biến thành hòn đảo cô lập đầy chướng khí mù mịt chứ?" Mạc Kính Tùng hỏi ngược .
"Đây cũng là ý của cấp ?" Nguyễn Thất Thất hỏi.
" ."
"Anh sớm là việc công hơn , còn tưởng đây là việc tư giữa và mụ già họ Chu chứ!"
Lục Dã cố ý châm chọc. Mạc Kính Tùng , bình thản : "Tiểu Dã, đang chuyện với em dâu, đừng xen . Con rể ở rể thì sự tự giác của con rể ở rể, tránh sang một bên !"