Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 401: Đưa hồ ly họ Mạc lên giường bà Chu

Cập nhật lúc: 2025-12-10 05:24:40
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Dã nghiến răng ken két, nhất thời nghĩ câu nào để phản bác, đành sang Nguyễn Thất Thất với ánh mắt đầy ủy khuất.

 

"Tuy Lục Dã ở rể nhưng địa vị trong nhà ngang hàng với . Bây giờ xã hội cũ mà còn phân chia giai cấp trong gia đình. Nhà họ Nguyễn chúng kiểu đó . Mạc Kính Tùng, mới đến Hương Giang nửa năm mà tư tưởng lệch lạc thế !"

 

Nguyễn Thất Thất chồng với ánh mắt trấn an, sang "chụp mũ" Mạc Kính Tùng để xả giận chồng.

 

" đấy, cỏ độc của chủ nghĩa tư bản quả nhiên ghê gớm thật, Mạc Kính Tùng đầu độc nhẹ !"

 

Lục Dã hả hê châm chọc.

 

"Là của . Thấy cháu trai theo họ Nguyễn của em dâu nên hiểu lầm. Em dâu nghĩ như mừng lắm. Tiểu Dã lấy vợ như em dâu, thật mừng cho !"

 

Mạc Kính Tùng giả bộ nhận , những lời sáo rỗng mà ngứa cả răng, chọc Lục Dã tức c.ắ.n nát cả hàm răng hàm.

 

"Anh Mạc, gần đây hỏa khí bốc lên, lao lực quá độ đấy. Chữ 'sắc' đầu một con dao, nhớ chú ý sức khỏe nhé!"

 

Nguyễn Thất Thất nâng chén lên, bắt đầu đuổi khách.

 

"Đa tạ Nguyễn phu nhân nhắc nhở, cáo từ!"

 

Mạc Kính Tùng cũng điều, dậy về.

 

"Thất Thất, nãy móc !" Lục Dã hậm hực cáo trạng, còn tự khen : "Anh tức thế mà vẫn nhịn , đ.ấ.m đấy!"

 

"Giỏi lắm, ngày càng lấy đại cục trọng !"

 

Nguyễn Thất Thất nghiêm túc khen ngợi. Lục Dã quả thực tiến bộ nhiều, còn nóng nảy bốc đồng như nữa.

 

Cơn giận trong bụng Lục Dã tan biến dần theo từng lời khen. lúc A Hương xách xô nước định lau nhà, hai lời giật lấy cây lau nhà, hì hục lau lấy lau để.

 

"Ông chủ, để cho!"

 

A Hương luống cuống. Lương tháng một nghìn tệ bao ăn ở mà chỉ mỗi việc cỏn con , nếu giành mất thì cô còn mặt mũi nào nhận lương?

 

"Không , cô nghỉ một lát ."

 

Nguyễn Thất Thất bảo cô nghỉ. Hai chị em ngày nào cũng chăm chỉ như ong mật, lau chùi nhà cửa từ xuống , trong ngoài sạch bong một hạt bụi. Thực cần thiết kỹ đến thế, cô cầu kỳ .

 

"Chị ơi, bao giờ chị sang ạ?"

 

Giọng A Hương buồn buồn, cô nỡ xa họ.

 

"Mùa hè chúng sẽ sang. Cô và Hồng Ngọc giúp trông nhà nhé. Số tiền để đóng điện nước."

 

Nguyễn Thất Thất lấy một vạn tệ đưa cho A Hương.

 

"Điện nước hết nhiều thế ạ." A Hương định trả một nửa.

 

"Còn thừa thì mua đồ ăn ngon mà ăn, đừng tiết kiệm quá. Nếu ai bắt nạt thì cứ tìm bang chủ Cam, ông sẽ chủ cho các cô. Rảnh rỗi thì thêm sách, học nghề gì đó thì càng ."

 

Nguyễn Thất Thất hai chị em giúp việc cả đời, nhất là A Hương. Cô gái chủ kiến, gan lanh lợi, chỉ mỗi tội văn hóa thấp.

 

"Em sách ạ. Chị ơi, việc nhà xong , thời gian rảnh em thể nhận đồ thủ công về nhà thêm ạ? Em hứa sẽ bừa bộn nhà cửa, cũng dẫn lạ về nhà ạ."

 

A Hương lấy hết can đảm hỏi. Cô học bổ túc văn hóa ban đêm, tích cóp tiền học phí.

 

"Được, dẫn lạ về nhà, giữ nhà cửa sạch sẽ là ."

 

Yêu cầu của Nguyễn Thất Thất cao, chỉ hai điều đó. Nếu A Hương và Hồng Ngọc , cô sẽ cho họ nghỉ việc.

 

"Em quy tắc mà, chắc chắn sẽ dẫn về nhà, ngày nào cũng dọn dẹp sạch sẽ. Cảm ơn chị ạ!"

 

A Hương vui sướng vô cùng. Cô cảm thấy như đổi đời, từ ngày vượt biển sang đây luôn gặp quý nhân giúp đỡ. Hy vọng một ngày nào đó cô cũng thể thành đạt để báo đáp ân nhân.

 

Trời tối, Nguyễn Thất Thất và Lục Dã rời khỏi biệt thự, chia hành động.

 

Nguyễn Thất Thất đến nhà bà Chu tìm bằng chứng, Lục Dã tìm Mạc Kính Tùng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-401-dua-ho-ly-ho-mac-len-giuong-ba-chu.html.]

Bà Chu là góa phụ của một đại ca xã hội đen, sống trong biệt thự ở Vịnh Repulse. Nhà trang hoàng lộng lẫy, đèn chùm phòng khách bằng pha lê, bồn rửa mặt trong phòng tắm phòng ngủ chính sáng choang, bằng vàng ròng.

 

Nguyễn Thất Thất hai lời, cạy luôn cái bồn rửa mặt thu gian, đèn chùm pha lê phòng khách cũng tháo xuống. Pha lê tuy đáng bao nhiêu tiền nhưng cái đèn to thế cũng bán khối tiền.

 

Thông qua cây cảnh trong nhà, cô dễ dàng tìm thấy bằng chứng: một cuốn sổ cái ghi chép các giao dịch giữa chồng quá cố của bà Chu với các quan chức cấp cao. Thời gian, địa điểm, tiền của từng giao dịch đều ghi chép rõ ràng.

 

Trong két sắt còn ít vàng thỏi và trang sức, Nguyễn Thất Thất vơ vét còn một mống, chỉ để cuốn sổ cái.

 

Bà Chu chiếc giường lớn xa hoa, ngủ say sưa, hai vệ sĩ thuê với giá cao ngất ngưởng Nguyễn Thất Thất hạ gục.

 

Nguyễn Thất Thất nghênh ngang đến bên giường, xịt chút t.h.u.ố.c mê cho bà Chu, đó sờ gối bà lấy một khẩu súng.

 

Thu khẩu s.ú.n.g gian, Nguyễn Thất Thất kéo ghế công khai bên giường đợi Lục Dã.

 

Bà Chu ngủ như c.h.ế.t, sét đ.á.n.h cũng dậy. Nguyễn Thất Thất chán quá bèn chạy xuống bếp kiếm đồ ăn, còn tìm thấy hầm rượu, thu hết rượu ngon gian, rót một ly nhâm nhi.

 

Uống hết nửa chai vang đỏ, Nguyễn Thất Thất ngà ngà say thì Lục Dã cũng đến.

 

Anh xách theo Mạc Kính Tùng đang bất tỉnh, đường hoàng từ cửa chính.

 

Mạc Kính Tùng mặc đồ ngủ, rõ ràng là lôi từ trong chăn.

 

Nguyễn Thất Thất im, hiệu OK với Lục Dã.

 

Lục Dã nhếch mép , ném Mạc Kính Tùng lên giường, đè nặng lên bà Chu. Bà Chu vẫn ngủ say như c.h.ế.t, chẳng phản ứng gì.

 

"Thất Thất, cần đ.á.n.h thức ?"

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

"Không đ.á.n.h thức thì chơi kiểu gì?"

 

Nguyễn Thất Thất uống cạn ly rượu, dậy đến bên giường, tay xuất hiện một cây kim bạc, châm mạnh nhân trung bà Chu. Mạc Kính Tùng thì cần châm, lát nữa tự tỉnh.

 

Châm xong, cô và Lục Dã trốn xem kịch.

 

Bà Chu đau quá tỉnh dậy, sờ nhân trung thấy dính máu. Chưa kịp hiểu chuyện gì xảy thì thấy Mạc Kính Tùng bên cạnh, mắt bà sáng rực lên.

 

Bà Chu còn c.ắ.n ngón tay cái để chắc chắn mơ. Là thật! Bà sướng rơn lao sờ soạng Mạc Kính Tùng.

 

"Cưng , ban ngày giả vờ rụt rè thế tưởng cưng ý đó, tối đến giả vờ mộng du mò sang đây, cưng chơi thật đấy, em thích cái vẻ hư hỏng của cưng..."

 

Bà Chu tưởng Mạc Kính Tùng giả vờ ngủ, nũng nịu duyên, tay chân yên luồn trong áo ngủ...

 

Mạc Kính Tùng sờ cho tỉnh, mở mắt vẫn còn ngái ngủ, nhưng khi thấy khuôn mặt đầy nếp nhăn phóng đại ngay mắt, sợ đến tỉnh cả ngủ, cơ thể bộc phát tiềm năng to lớn, lăn một vòng xuống giường cực điêu luyện.

 

"Bà là ai? Sao ở trong phòng ?"

 

Mạc Kính Tùng nhận bà Chu. Ban ngày bà trang điểm lòe loẹt, phấn trát dày hơn cả lớp vữa trát tường, tối tẩy trang như hai khác , còn già hơn cả vợ .

 

"Cục cưng, đây là phòng em mà. Trò chơi quá đà mất vui đấy. Yên tâm, em sẽ bạc đãi cưng . Chỉ cần em vui, em cho cưng một căn hộ ở Trung Hoàn, rộng 80 mét vuông đấy nhé!"

 

Bà Chu liếc mắt đưa tình, giọng điệu ỏn ẻn khiến Mạc Kính Tùng nôn. Cuối cùng cũng hiểu , là thằng khốn Lục Dã!

 

Mẹ kiếp!

 

Mạc Kính Tùng g.i.ế.c nhưng giờ thoát khỏi ma chưởng của mụ già . Thân thể trong sạch của thể mụ già hủy hoại .

 

" bảo mộng du bà tin ?"

 

Mạc Kính Tùng bò dậy, nghiêm túc hỏi.

 

"Tin chứ, trong mơ cưng cũng nhớ đến em nên mới mộng du lên giường em mà!" Bà Chu liếc mắt đưa tình, dâm đãng, vẫy tay gọi : "Xuân tiêu nhất khắc trị thiên kim, cục cưng, đây nào!"

 

Mọi trí thông minh của Mạc Kính Tùng lúc bay biến hết, bỏ chạy thục mạng, dám ở thêm một giây nào.

 

Phía còn vọng tiếng gọi của bà Chu: "Cục cưng, cưng định vườn hoa ? Buổi tối lạnh đấy, phòng ..."

 

Mạc Kính Tùng khựng một nhịp chạy càng nhanh hơn, tốc độ còn nhanh hơn cả hồi 18 tuổi.

 

 

Loading...