Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 41: Vớ đòn gánh đập một trận, đập cho nát bét
Cập nhật lúc: 2025-12-09 07:16:57
Lượt xem: 46
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Mụ đàn bà m.ô.n.g to lén lút với địa chủ mấy , còn sẽ sinh thêm cho lão một đứa con trai nữa. Địa chủ đón con về nuôi, nhưng mụ đồng ý, đó hai cũng còn qua ."
Cây long não già lải nhải, Nguyễn Thất Thất mà tim đập thình thịch. Cô đột nhiên nghĩ tới một chuyện.
Ông cụ Nguyễn đối xử với cha Nguyễn lạnh nhạt như , căn bản giống cha ruột chút nào. Chẳng lẽ cha Nguyễn là con của lão địa chủ ?
Bởi vì con ruột nên mới tàn nhẫn như , thế thì chuyện đều giải thích .
Nguyễn Thất Thất nhíu mày, thương cảm cho cha Nguyễn. Từ nhỏ cha thương yêu, dựa bản nỗ lực, cuối cùng vẫn đấu ông trời, mới hơn bốn mươi tuổi qua đời.
Tuy nhiên, bà cụ Nguyễn cũng coi như gián tiếp một chuyện . Nếu thực sự để địa chủ đón cha Nguyễn về thì cô bây giờ thành con cháu địa chủ .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Nguyễn Thất Thất động não, mắt sáng lên. Cô nghĩ một cách để trả thù Nguyễn Quế Minh.
Cha Nguyễn và Nguyễn Quế Minh chỉ kém một tuổi. Thời xét nghiệm ADN, khi chính bà cụ Nguyễn cũng chẳng rõ cha của hai đứa con trai là ai, chừng đều là giống của lão địa chủ cả?
Rốt cuộc ông cụ Nguyễn dũng mãnh bằng lão địa chủ, sức sống của "nòng nọc" chắc cũng chẳng , tranh với địa chủ.
Chỉ cần chụp cho Nguyễn Quế Minh cái mũ con địa chủ, lão tuyệt đối ngóc đầu lên nổi.
Trong lòng Nguyễn Thất Thất kế hoạch đại khái, về nhà nghĩ thêm chi tiết là thể thực hiện.
"Chị hai, nghỉ đủ ?"
Nguyễn Tiểu Tuyết gọi một tiếng.
"Được ."
Nguyễn Thất Thất chào tạm biệt cây long não già. Cây già lưu luyến nỡ, bảo cô tối đến tám chuyện với nó.
"Được, tối cháu nhất định đến."
Nguyễn Thất Thất đồng ý. Cô còn đến đào vàng thỏi, tiện thể hỏi thăm xem lão địa chủ vết bớt nốt ruồi gì .
Hai chị em cùng thôn. Ven đường, ruộng ít đang việc.
"Bạch Tam Nguyên, ông lề mề cái gì đấy? Một ông kéo chân cả đại đội, loại địa chủ ham ăn biếng như ông đ.á.n.h cho một trận!"
Từ ruộng truyền lên tiếng c.h.ử.i bới cực kỳ hống hách.
Nguyễn Thất Thất sang, mắng là một đàn ông trung niên bốn năm mươi tuổi, lưng còng, gầy yếu nho nhã, trông như thầy đồ dạy học. Ông mắng cũng dám cãi , chỉ lành, cố gắng việc nhanh hơn.
Bạch Tam Nguyên chính là con trai lão địa chủ, tướng mạo quả thật vài phần giống cha Nguyễn và Nguyễn Quế Minh, dù cũng cùng một sinh mà.
Nguyễn Thất Thất thầm, thế thì càng dễ thao tác.
"Cha của Bạch Vui Mừng thực là , cái gã c.h.ử.i mới xa, là họ của Lý Hải Lượng đấy, cả nhà bọn họ đều ."
Nguyễn Tiểu Tuyết bất bình . Cô bé và Bạch Vui Mừng, con gái của Bạch Tam Nguyên, quan hệ khá .
Trong thôn chẳng ai chơi với con cái địa chủ. Nguyễn Tiểu Tuyết vốn cũng quen Bạch Vui Mừng. Có một cô bé công xã mua đồ, đường thì "đến tháng", quần bẩn, may mà Bạch Vui Mừng nhắc nhở cô bé mới , còn cho mượn giấy vệ sinh, tránh một phen mất mặt.
Từ đó về , Nguyễn Tiểu Tuyết và Bạch Vui Mừng trở nên thiết, thường xuyên chơi cùng .
Cô bé cũng quý Bạch Tam Nguyên, cảm thấy ông bác đặc biệt thiết, cũng , giống mấy lão địa chủ khác ác độc c.h.ế.t. Bạch Tam Nguyên đối xử với thuê khá , bao giờ bớt xén tiền công, gặp ngày mùa còn hầm thịt cho ăn, tâm địa khá .
Hơn nữa Bạch Vui Mừng kể, trong thôn ốm đau tiền chạy chữa, cha cô đều cho vay tiền. Tiền cho vay cơ bản là một trở , cha cô cũng bao giờ đòi nợ. những kẻ vay tiền trả đó, mấy chính là những kẻ bắt nạt cha cô tàn nhẫn nhất, nào cũng dồn chỗ c.h.ế.t.
May mà còn chút nhớ ân tình, ngầm giúp đỡ nên cha cô mới bắt nạt đến c.h.ế.t.
"Bạch Vui Mừng là con gái Bạch Tam Nguyên ?"
Nguyễn Thất Thất thấy hứng thú. Nguyên chủ hề với cô chuyện Nguyễn Tiểu Tuyết quen con gái Bạch Tam Nguyên.
"Chị hai, em... em cố ý giấu chị , em sợ chị giận."
Nguyễn Tiểu Tuyết cúi đầu, giọng càng càng nhỏ.
Bởi vì chị hai luôn dặn dặn chơi với con cái địa chủ, tránh rước họa . Cô bé chị hai đúng, nhưng Bạch Vui Mừng từng giúp cô bé, hợp tính, cô bé kìm thiết với bạn .
"Em và Vui Mừng cẩn thận, để ai thấy bọn em chơi cùng . Thật đấy, chị hai, em lừa chị!"
Nguyễn Tiểu Tuyết thấy Nguyễn Thất Thất gì, tưởng chị giận, vội vàng giải thích.
Nguyễn Thất Thất căn bản giận, cô đang suy tính kế hoạch hãm hại Nguyễn Quế Minh.
"Hai đứa chơi cùng cũng , nhưng cẩn thận chút, đừng để nắm thóp."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-41-vo-don-ganh-dap-mot-tran-dap-cho-nat-bet.html.]
Nguyễn Thất Thất sợ gây chuyện, nhưng Nguyễn Tiểu Tuyết thì khác, vẫn cẩn thận một chút.
Dù cái mũ địa chủ của nhà họ Bạch bảy tám năm nữa mới gỡ bỏ.
Nguyễn Tiểu Tuyết sững sờ, ngay đó vui mừng lộ rõ nét mặt, hớn hở hỏi: "Chị hai, chị phản đối em chơi với Vui Mừng ạ?"
"Không phản đối, nhưng em cẩn thận hành sự."
Nguyễn Thất Thất với tay hái một bông hoa sở trắng tinh, rút cái nhụy vàng ở giữa , hút mật hoa. Hồi nhỏ cô thích hút mật hoa, nhiều mật ngọt, nhất là hoa lay ơn và hoa sở.
(Hoa sở, còn gọi là hoa dầu, nở mùa đông xuân, mật hoa ngon, hạt ép dầu sở.)
Chỉ là lớn lên, ô nhiễm ngày càng nghiêm trọng, ba cho cô hút nữa. Hơn nữa cây sở cũng chặt nhiều, ở thành phố cơ bản thấy.
Hiện tại là cuối tháng ba, hoa sở qua thời kỳ nở rộ, chỉ còn lác đác vài bông. giờ món ngon hơn, những rừng sở bạt ngàn thế chắc chắn sẽ quả sở biến dị ( phao).
Trên đường đến nhà Lý Hải Lượng qua chân núi, một vạt rừng sở nhỏ. Nguyễn Thất Thất tốn bao nhiêu thời gian tìm mấy quả sở biến dị siêu to, c.ắ.n giòn tan, chua chua ngọt ngọt.
"Chị hai, cho chị !"
Nguyễn Tiểu Tuyết tìm một quả sở biến dị từ quả ( bao), loại ăn ngon hơn, cô bé nịnh nọt đưa tới.
(Trà phao: lá cây sở biến dị phồng lên. Trà bao: quả sở biến dị phồng lên, ăn ngon.)
Nguyễn Thất Thất nhận lấy nhét miệng gặm, quả nhiên ngon hơn loại lá biến dị.
"Chị hai, em thật sự thể chơi với Bạch Vui Mừng ạ?"
Nguyễn Tiểu Tuyết cẩn thận hỏi , trong lòng vẫn yên tâm lắm, chị hai phản đối kịch liệt lắm mà.
"Ừ, tìm thêm mấy quả nữa ."
Nguyễn Thất Thất tìm nửa ngày cũng thấy quả biến dị nào, đành sai Nguyễn Tiểu Tuyết tìm, con bé mắt tinh lắm.
"Vâng ạ!"
Nguyễn Tiểu Tuyết vui sướng vô cùng, tích cực tìm quả sở biến dị. Cô bé thủ nhanh nhẹn, trèo lên cây tìm kiếm, nhanh tìm một đống, dùng vạt áo túm lấy nhảy xuống đất.
"Đi, đến nhà chị cả!"
Nguyễn Thất Thất nhét hết đống quả túi, thực là bỏ gian, để dành từ từ ăn.
Nhà Lý Hải Lượng ở chân núi, là ba gian nhà gạch xanh mới xây, điều kiện kinh tế thuộc loại trung bình. Hắn là con cả trong nhà, một chị gái lấy chồng và một đứa em trai cũng kết hôn.
Tuy nhiên vợ của em trai khéo mồm khéo miệng nịnh nọt, sinh con trai, lòng cha chồng, ở nhà chẳng gì. Cả nhà đều hùa bắt nạt ba con Nguyễn Sương Hàng.
"Đánh c.h.ế.t mày cái đồ ham ăn biếng , đến con trai cũng đẻ mà còn mặt mũi ăn trứng gà ? Ngàn phòng vạn phòng, cướp nhà khó phòng, cái đồ toi mạng, tao đ.á.n.h c.h.ế.t mày!"
Từ xa tiếng bà già c.h.ử.i bới, xen lẫn tiếng trẻ con .
Nguyễn Tiểu Tuyết biến sắc, vội : "Mụ già c.h.ế.t tiệt bắt nạt chị cả !"
Nguyễn Thất Thất nhíu mày. Ăn quả trứng gà cũng đ.á.n.h mắng, Nguyễn Sương Hàng sống cái kiểu đời khổ ải gì thế , kiếp còn khổ hơn cả nô lệ khổ sai!
Nguyễn Tiểu Tuyết tính tình nóng nảy chạy , Nguyễn Thất Thất nhanh chậm theo . Bà già c.h.ử.i càng lúc càng khó , đến cả cha quá cố của họ cũng lôi chửi.
"Cha c.h.ế.t toi sinh con c.h.ế.t dẫm, nhà tao đen đủi tám đời mới cưới loại đàn bà như mày về, đẻ cho bà già hai con vịt giời, hại thằng Hải Lượng nhà tao chê . Mày còn mặt mũi ăn trứng gà ? Sao mày c.h.ế.t cho rảnh nợ?"
"Mẹ, Mong Đệ ốm, con mới luộc cho cháu quả trứng gà ăn. Mẹ đừng c.h.ử.i cha con, ông mất !"
Nguyễn Sương Hàng rốt cuộc cũng lên tiếng. Cô c.h.ử.i , nhưng thể liên lụy đến cha, cha c.h.ế.t còn lôi chửi, cô thấy quá bất hiếu.
"Chửi cha mày thì ? Mày còn dám cãi ? Vịt giời thì gì mà quý giá, ốm vặt vãnh cũng đòi ăn trứng gà. Trứng gà là tao để dành cho cháu đích tôn ăn. Bà già đem cho hai con vịt giời là tận tình tận nghĩa lắm , còn dám ăn vụng trứng gà, tao đem cho ngay lập tức!"
Kèm theo tiếng c.h.ử.i của bà già họ Lý là tiếng tát tai giòn giã.
Nguyễn Tiểu Tuyết giận quá định xông thì Nguyễn Thất Thất giữ chặt. Cô quanh quất, chọn một chiếc đòn gánh cứng thẳng dựa ở tường rào.
"Đánh c.h.ế.t mụ già vịt giời nhà bà, cha là đàn ông đàng hoàng, cái đồ toi mạng như bà tư cách gì c.h.ử.i ông . Mụ già bất tử, ăn một đòn gánh của bà đây!"
Nguyễn Thất Thất vác đòn gánh, hai lời xông nhà chính, giáng một đòn gánh xuống bà già họ Lý.
Bà già họ Lý ăn trọn một đòn vai, đau đến suýt tắt thở. Chưa kịp phản ứng thì thấy tiếng loảng xoảng, bàn ghế trong nhà chính đập nát bét.
Còn hai cái phích nước nóng cũng đập tan tành, nước nóng và mảnh thủy tinh văng tung tóe khắp sàn.