Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 485: Gặp bà ngoại sói thật

Cập nhật lúc: 2025-12-10 09:18:06
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Lần chỉ chặt một tay mày, đến mà tiền thì bắt con gái mày gán nợ!"

 

Trong phòng truyền giọng hung ác, kèm theo tiếng kêu đau đớn của đàn ông và tiếng của phụ nữ.

 

An T.ử dọa đến hồn bay phách lạc, cơ thể run lên bần bật kiểm soát, chân cũng dừng . Cậu chạy nhưng chân lời, nhấc nổi.

 

Vạt áo n.g.ự.c dính đầy máu, mùi m.á.u tanh nồng nặc xộc mũi khiến buồn nôn, đầu óc choáng váng.

 

Giờ phút An T.ử tứ cố vô , chỉ bóng lưng cũng cảm nhận sự sợ hãi tột độ của bé.

 

"Cô thế là ngược đãi trẻ em đấy!"

 

Nguyễn Thất Thất nổi nữa, định đưa An T.ử . Cứ dọa thế sợ thằng bé ám ảnh tâm lý mất.

 

Sau khi An T.ử tòa nhà lâu, cô và Hạ Đào cũng theo, lặng lẽ bám sát phía .

 

Biểu hiện của đứa trẻ dọc đường họ đều thấy rõ.

 

Nguyễn Thất Thất cảm thấy An T.ử thể hiện xuất sắc, vượt xa nhiều đứa trẻ cùng trang lứa, nhưng Hạ Đào vẫn hài lòng lắm, bảo quan sát thêm.

 

"Có chút vượt qua thì về nhà nhặt rác !"

 

Giọng Hạ Đào lạnh lùng, hề cảm thấy đang ngược đãi trẻ em.

 

Bởi vì hồi nhỏ cô chịu huấn luyện còn biến thái hơn thế gấp trăm .

 

"Cô đang nuôi con chứ huấn luyện đồ !" Nguyễn Thất Thất nhắc nhở.

 

"Kẻ yếu tư cách con trai !"

 

Hạ Đào kiên quyết, còn : "Là nuôi con, cô đừng xen !"

 

Nguyễn Thất Thất đành im lặng, thầm cổ vũ cho An Tử.

 

An T.ử vẫn ngây đó, nhúc nhích. Người trong phòng sắp .

 

Hạ Đào nhíu chặt mày. Nếu chỉ thế sợ đến ngốc thì cô sẽ nhận đứa trẻ .

 

lúc , An T.ử đột nhiên cử động, co giò chạy thục mạng, nhanh như gió. Cơ thể nhỏ bé bùng nổ năng lượng to lớn, cắm đầu chạy về phía , hề ngoảnh .

 

"Có đứa trẻ con!"

 

Mấy tên lưu manh từ trong phòng bước thấy An Tử.

 

"Trẻ con kệ nó!"

 

Tên cầm đầu quan tâm. Chạy xa thế , đáng đuổi theo một thằng nhãi ranh.

 

Bọn chúng chẳng thèm cái tay đứt lìa đất, nghênh ngang bỏ .

 

An T.ử chạy một mạch đến cuối hành lang, hết sạch sức lực mới dừng , bệt xuống đất thở hổn hển. Mặt lấm lem mồ hôi như mèo con, vạt áo n.g.ự.c đầy máu.

 

Trông giờ như một đứa trẻ bẩn thỉu, khuôn mặt xinh xắn che lấp, còn bốc mùi.

 

An T.ử dậy. Thực mệt, chân như đeo chì nặng trịch, mỗi bước đều khó khăn. Hơn nữa đói khát, bữa sáng tiêu hóa hết từ lâu.

 

"Cháu bé đói bụng ? Có ăn canh nội tạng bò ?"

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Một bà lão khuôn mặt hiền từ tới, quan tâm An Tử.

 

"Ọc ọc!"

 

An T.ử ôm bụng, nước miếng ứa . Cậu thực sự ăn.

 

Hơn nữa bà lão trông hiền từ giống bà nội , chắc nhỉ?

 

"Cháu tiền."

 

An T.ử móc túi, một xu cũng , lúc chạy nãy rơi mất .

 

"Không cần tiền , theo bà, canh nội tạng bò nhà bà thơm lắm."

 

Bà lão hiền, tiến lên nắm tay An Tử. Tay bà lạnh ngắt, hành lang thì oi bức, An T.ử cảm thấy luồng khí âm hàn từ bà tỏa khiến khó chịu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-485-gap-ba-ngoai-soi-that.html.]

 

Cậu do dự một chút vẫn theo bà lão.

 

Trong bóng tối, Hạ Đào nhíu mày, ghét bỏ : "Ngu quá, đủ tư cách con trai !"

 

Tố chất của một kẻ mạnh bao gồm: Trí, Dũng, Thiện, Nghĩa, Tín.

 

Thiếu một thứ cũng !

 

Hiện tại, cô thấy ở An T.ử lòng dũng cảm, sự lương thiện, chữ tín và nghĩa khí, nhưng trí tuệ khiếm khuyết.

 

Khổ nỗi trí tuệ là quan trọng nhất. Một kẻ hữu dũng vô mưu chắc chắn sống thọ!

 

"Xem thêm chút nữa !"

 

Nguyễn Thất Thất cảm thấy chắc chắn còn cú " xe", hơn nữa cho dù An T.ử thực sự theo bà lão thì cũng là điều dễ hiểu.

 

Chạy lâu như , chịu cú sốc lớn, đứa trẻ chắc chắn đói lả . Hơn nữa bà lão trông hiền từ quá, dễ đ.á.n.h lừa khác. An T.ử mới 4 tuổi, bản lĩnh thấu lòng ?

 

Đi theo bà lão vài chục bước, An T.ử đột nhiên dừng , bởi vì nhớ đến lời dặn của dì .

 

"Bất kể ai gọi cũng đừng thưa, 'bà ngoại sói' thật đấy!"

 

An T.ử như dội gáo nước lạnh, tỉnh cả . Cậu theo bản năng rút tay khỏi tay bà lão nhưng , bà lão nắm chặt.

 

"Sao thế?"

 

Bà lão cúi đầu . Không , rõ ràng khuôn mặt vẫn hiền từ, nhưng ở góc độ xuống trở nên âm trầm đáng sợ, giống hệt bà ngoại sói thực sự.

 

Lưng An T.ử toát mồ hôi lạnh, nhưng dám tỏ sợ hãi, mà kêu lên: "Bà ơi... cháu buồn tè..."

 

"Nhịn một chút, ăn canh xong tè."

 

Bà lão vẫn buông tay. Đã mấy tháng "mở hàng", hôm nay khó khăn lắm mới vớ một đứa, tuy bẩn thỉu hôi hám chút nhưng bà chê.

 

"Không nhịn nữa, cháu sắp tè quần ..."

 

An T.ử c.ắ.n răng, nhắm mắt tè một bãi. Nước tiểu nóng hổi khai mù chảy xuống quần, đọng thành vũng mặt đất.

 

Bà lão sát sạt theo bản năng buông tay để bịt mũi.

 

Nhân cơ hội , An T.ử xoay chạy biến, gió rít bên tai. Phía truyền đến tiếng gọi âm u của bà lão, như thể ngay sát bên tai . An T.ử dám đầu , sợ sẽ bà ngoại sói tóm .

 

An T.ử chạy bao lâu, chạy đến chỗ nào. Mệt lả , dừng về phía , thấy bà lão đuổi theo mới thở phào nhẹ nhõm.

 

Bà nội từng , ngoài đừng tùy tiện tin lạ, càng ăn đồ khác đưa, thể là kẻ chuyên bắt cóc trẻ em.

 

cũng bảo trả lời bất kỳ ai.

 

Cậu vẫn quá sơ ý, thể theo bà lão đó chứ?

 

An T.ử vô cùng hối hận, sẽ phạm sai lầm tương tự nữa.

 

Cậu dựa tường nghỉ ngơi một lát tiếp tục . Lúc là hai giờ chiều, bụng đói cồn cào khiến An T.ử chậm, leo cầu thang thậm chí dùng cả tay chân, nhưng dừng , vẫn kiên trì tiến về phía .

 

Trong bóng tối, ánh mắt Hạ Đào trở nên hài lòng hơn, nhưng miệng vẫn chê: "Cũng đến nỗi quá ngu!"

 

"Đã giỏi , hồi 4 tuổi cũng giỏi như thế."

 

Nguyễn Thất Thất khen dứt miệng. Ngay cả lớn cũng chắc xử lý như An Tử.

 

" hồi 4 tuổi giỏi hơn nhiều."

 

Hạ Đào hừ nhẹ, giọng điệu đắc ý.

 

"Dù bây giờ cô cũng đ.á.n.h !"

 

Nguyễn Thất Thất cũng hừ một tiếng, còn bồi thêm một câu: "Giờ mới quan trọng, hồi bé tính gì!"

 

Hạ Đào lườm cô một cái bỏ .

 

Lúc An T.ử thực gần đích đến, chỉ cách một đoạn hành lang đầy 50 mét. Chỉ cần qua là thấy sân thượng, nhưng lối trong nhà khác, qua thì xuyên qua nhà họ.

 

 

Loading...