Quân Hôn Thập Niên 70: Vợ Chồng Nhà Này Đều Có Máu Điên - Chương 67: Vở kịch bắt đầu, người đưa dao, kẻ chỉ điểm, bận rộn quá

Cập nhật lúc: 2025-12-09 07:17:23
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc là bảy rưỡi sáng, các gia đình trong thôn về cơ bản ăn sáng xong, chuẩn đồng.

 

Hai tiếng c.h.ử.i bới vang vọng tận trời xanh, cả thôn đều thấy. Dân làng đang chuẩn bỗng tỉnh cả ngủ, nhưng vô cùng phân vân.

 

Nên nhà Nguyễn Tùng Thọ can ngăn xem náo nhiệt nhà Trương Rặng Mây Đỏ?

 

Họ hận thể xẻ đôi, một nửa can ngăn, một nửa xem náo nhiệt.

 

họ cũng phân vân lâu, bởi vì vang lên vài tiếng c.h.ử.i bới ồn ào khác, đều c.h.ử.i thậm tệ.

 

"Mẹ kiếp, Hà Bảo Quốc thằng ch.ó c.h.ế.t, ông coi mày là em, mày bố tao !"

 

"Lão Tam, mày ! Quả trứng gà năm đó là mày ăn, cha cứ khăng khăng là tao ăn, hại tao đ.á.n.h một trận nhừ tử. Thằng ch.ó c.h.ế.t nhà mày còn giả nhân giả nghĩa đến an ủi tao, ông g.i.ế.c c.h.ế.t mày!"

 

"Mẹ ơi, mở mắt mà xem , thằng ăn trộm tiền của là thằng út chứ con. Mẹ oan uổng cho con ba mươi năm , đội mồ sống dậy mà tát thằng út !"

 

"Nguyễn Kiến Quốc thằng ch.ó c.h.ế.t, hóa thằng lưu manh trộm vợ ông vệ sinh là mày , ông g.i.ế.c mày!"

 

...

 

Tiếng c.h.ử.i bới vang lên liên tiếp, trong thôn náo nhiệt hơn cả cái chợ vỡ. Những nhận tờ giấy, kẻ thì phẫn nộ, thì bi phẫn vì giải oan, chỉ giận dữ đều đạt đỉnh điểm.

 

Nguyễn Gia Loan ở vùng Tương Trung, truyền thống luyện võ. Trai gái già trẻ trong thôn hầu như ai cũng vài đường quyền cước, tính tình nóng nảy, động thủ nhiều, trong xương tủy sẵn sự hung hãn.

 

Vài phút , mười mấy cả nam lẫn nữ mắt đỏ ngầu chạy khỏi nhà, tay đều cầm vũ khí: cái cuốc, đòn gánh, d.a.o chẻ củi... thứ thể lấy mạng , đằng đằng sát khí lao đến nhà kẻ thù.

 

Rất nhanh đó vang lên tiếng đ.á.n.h binh bốp, tiếng la hét lóc, xen lẫn tiếng c.h.ử.i rủa tục tĩu, còn vui tai hơn cả bản hòa tấu.

 

Lục Dã nổ máy xe, thấy động tĩnh liền tắt máy dứt khoát, nhảy xuống xe, kéo Nguyễn Thất Thất xem náo nhiệt.

 

"Động tĩnh lớn thế chắc chắn là kịch , xem !"

 

Lý do của Lục Dã thuyết phục. Về Đàm Châu muộn một chút cũng chẳng , nhưng náo nhiệt mà bỏ lỡ thì sẽ tiếc nuối cả đời.

 

"Đi!"

 

Nguyễn Thất Thất ngứa ngáy trong lòng từ lâu. Vở kịch do chính tay cô đạo diễn, cô nhất định chứng kiến tận mắt.

 

Nếu cô sẽ tiếc nuối cả đời.

 

Hai bước thôn, một con d.a.o phay vèo một cái bay tới, suýt nữa găm trúng mặt Lục Dã. Hắn ôm Nguyễn Thất Thất xoay linh hoạt, tránh con dao.

 

"Phập!"

 

Con d.a.o phay mang theo sát khí sắc bén cắm phập cây hòe lưng họ, sâu ít nhất một tấc.

 

"Nguyễn Tùng Thọ, bà c.h.é.m c.h.ế.t mày!"

 

Tiếng gào thét xé lòng vọng , kèm theo giọng hoảng loạn của một đàn ông: "Sáng sớm tinh mơ cô phát điên cái gì thế? Ông đây ngủ với vợ cô! Ông vợ, vợ ông hơn vợ cô nhiều, ông cần quái gì ngủ với con vợ xí nhà cô?"

 

Người đàn ông cầm d.a.o c.h.é.m do dự. Hình như cũng lý, vợ đúng là bằng vợ Nguyễn Tùng Thọ.

 

Nguyễn Tùng Thọ việc gì bỏ vợ ở nhà ngủ với con vợ xí nhà chứ?

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Nguyễn Tùng Thọ chạy trốn thở hồng hộc thầm đắc ý. Đầu óc ngu như lợn, bừa vài câu là lừa ngay. Tối nay ngủ với con vợ xí nhà gã.

 

Tuy nhưng lẳng lơ, "chiến" phết!

 

"Từ Đào Hoa, bảo cô ma chê quỷ hờn, nuốt trôi kìa!"

 

Một giọng thánh thót vang lên. Từ Đào Hoa chính là vợ của gã đàn ông cầm d.a.o c.h.é.m .

 

"Nguyễn Tùng Thọ, tối qua mày thế nào hả? Bảo bà là tiên nữ, hơn con mụ vợ mõm nhọn nhà mày, mày nhắc xem bà chỗ nào!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-thap-nien-70-vo-chong-nha-nay-deu-co-mau-dien/chuong-67-vo-kich-bat-dau-nguoi-dua-dao-ke-chi-diem-ban-ron-qua.html.]

 

Một giọng nữ chanh chua vang lên, chính là Từ Đào Hoa.

 

Mụ ghét nhất khác chê mụ !

 

"Được lắm, ông c.h.é.m c.h.ế.t đôi gian phu dâm phụ chúng mày!"

 

Keng keng keng... Choang choang choang...

 

Vở kịch bắt đầu, càng lúc càng nghiêm trọng, d.a.o kéo tung . Dân làng cũng dám can ngăn, chạy sang nhà khác xem náo nhiệt.

 

Nguyễn Thất Thất công thành lui , kéo Lục Dã chuyển sang sân khấu khác.

 

Hai phụ nữ đang lăn lộn đ.á.n.h , giật tóc, cào mặt, bóp cổ, đá bụng, nhổ nước bọt...

 

Chính là Trương Rặng Mây Đỏ và cô bạn đ.â.m lưng mụ. Hôm qua còn là chị em thiết như ruột thịt, hôm nay thành kẻ thù đội trời chung, chiêu nào cũng đòn hiểm.

 

Cách đó xa, hai đàn ông cũng đang đ.á.n.h túi bụi. Họ là em ruột, chỉ vì một quả trứng gà mà gây t.h.ả.m án tương tàn.

 

"Mày bãi tha ma với tao, mặt cho rõ ràng, quả trứng gà năm đó là mày ăn chứ ông ăn!"

 

Có lẽ vì đuối lý nên em đ.á.n.h , áp giải bãi tha ma.

 

Xa hơn một chút cũng là hai đàn ông đang đ.á.n.h . Một rõ ràng yếu thế hơn vì vũ khí, cầm đòn gánh múa may cuồng, chỉ lùi phòng thủ.

 

"Cầm lấy!"

 

Nguyễn Thất Thất ném một chiếc đòn gánh qua. Người đàn ông đang lùi bắt , như hổ mọc thêm cánh phản công, lập tức lật ngược tình thế, hai bên đ.á.n.h ngang ngửa.

 

Lục Dã xem thích thú, thỉnh thoảng còn chỉ điểm vài chiêu.

 

"Cẩn thận bên trái phía !"

 

"Ấy, nhắc mà, cái thằng ngốc !"

 

"Quét chân ! Trời ơi, bảo quét chân , mày đ.á.n.h lên gì? Muốn lên trời !"

 

...

 

Lục Dã còn tức hơn xem bóng đá nam Trung Quốc. Mấy tay mơ chẳng tích sự gì, hận thể tự lên sân khấu.

 

Nguyễn Thất Thất cũng bận rộn. Cô mải miết đưa vũ khí, đưa đòn gánh cho , đưa d.a.o cho , sợ hai bên chênh lệch quá rõ ràng sẽ kết thúc trận chiến quá nhanh.

 

Đại đội trưởng đầu bù tóc rối, chật vật chạy tới. Ông mới can hai cặp đ.á.n.h , mặt ăn một cái tát, mắt ăn một cú đấm, tóc Trương Rặng Mây Đỏ giật trụi một mảng, quần áo địch thủ của mụ xé rách. Bộ đồ Tôn Trung Sơn yêu quý ông mới sáng nay để họp ở công xã giờ bay mất ba cái cúc.

 

"Đừng đ.á.n.h nữa, ôi trời ơi, gì từ từ , đừng đ.á.n.h , kiếp... Ông bảo chúng mày đừng đ.á.n.h nữa, điếc cả lũ ?"

 

Đại đội trưởng khản cả giọng, nước mắt đám dân làng điên cuồng . Ông rốt cuộc xảy chuyện gì, tại chỉ một đêm, những lôi hết nợ cũ năm xưa tính sổ?

 

Rốt cuộc là thằng ch.ó c.h.ế.t nào cho bọn họ ?

 

Đám căn bản đại đội trưởng, đ.á.n.h càng hăng, thậm chí đổ máu. Đại đội trưởng cũng dám can, sợ vạ lây, đành bên ngoài khản cổ khuyên can.

 

chẳng ăn thua gì, ai ông cả.

 

"Năm nay danh hiệu đại đội văn minh chắc chắn mất , ôi trời đất ơi... Sao khổ thế cơ chứ!"

 

Đại đội trưởng giật mạnh mớ tóc đất, đau điếng , da đầu nóng rát. Ông mới nhớ nãy con mụ ôn thần Trương Rặng Mây Đỏ giật mất một nắm tóc, kiếp!

 

Đại đội trưởng bi phẫn, khóe mắt liếc thấy đôi vợ chồng còn bận rộn hơn cả , mí mắt giật giật.

 

Mẹ kiếp, một đứa đưa dao, một đứa chỉ điểm, hai con điên còn cút cho khuất mắt?

 

 

Loading...