Quân Nhân Xuất Ngũ Sủng Thê Như Mạng - Chương 22

Cập nhật lúc: 2025-04-09 16:53:53
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đổi chút đồ nhỏ trong nhà thì nhưng đổi nhiều , nhiều đồ thì quả thực an .

"Để tính tiếp." Lương Bảo Quân cũng cách nào khác, cây kim cương núi chắc thể tìm nhiều như .

Gánh gùi về nhà, đúng lúc ăn cơm trưa, tám quanh chiếc bàn vuông nhà họ Lương, bữa cơm ăn náo nhiệt, Lương Bảo Trân cắn một miếng khoai lang, rể đối diện vẻ mất tập trung.

Còn chị cả bên cạnh gắp một đũa cải sợi bát , cũng phản ứng.

"Ngẩn đó gì? Ăn cơm ." Lương Bảo Anh dùng khuỷu tay huých cánh tay đàn ông, Tống Kiến Quốc mới hồn.

"Ừ, ăn."

Lương Chí Cao liếc con rể, hôm nay lúc ông phát hiện gì đó , Tống Kiến Quốc rõ ràng để tâm công việc, đang suy nghĩ gì. Gần đây các thanh niên trí thức ở khắp nơi chút yên , đều náo loạn về thành phố, thậm chí tiếc tự bệnh, mong tìm cơ hội.

Ăn xong, ông gọi riêng con rể , hai chuyện trong nhà chính.

"Kiến Quốc, mấy ngày nay con ? Có dạo về nhà bố con, họ ?" Rít một , hút điếu thuốc lào bữa ăn là thói quen của Lương Chí Cao, mấy chục năm .

Tống Kiến Quốc im lặng , nhớ tám năm khi mới xuống nông thôn, điều kiện khó khăn của nông thôn đánh bại, lúc đó còn khó khăn hơn bây giờ nhiều, thanh niên trí thức nào mong trở về, dần dần chịu nổi, kết hôn với dân địa phương, cuộc sống mới khá hơn một chút.

Anh vẫn cố gắng chịu đựng nhưng từng đợt thanh niên trí thức lượt xuống nông thôn, luôn cảm thấy vô vọng, thể trở về, cả đời chỉ thể ở nông thôn.

Lương Bảo Anh vẫn luôn chút thích , , lúc cùng việc, ánh mắt e thẹn của cô sẽ dối. Anh theo đuổi Lương Bảo Anh, hai nhanh chóng kết hôn, năm thì sinh Mộng Mộng.

Anh chuẩn tâm lý ở đây cả đời nhưng bây giờ tin tức thanh niên trí thức thể trở về thành phố khiến Tống Kiến Quốc trở tay kịp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-nhan-xuat-ngu-sung-the-nhu-mang/chuong-22.html.]

Công việc, chỉ cần một công việc, thể trở về thành phố mà ngày đêm mong nhớ, nhà máy công nhân đàng hoàng, cày cuốc đồng ruộng.

tin tức sáng nay khiến khó xử, tất cả thanh niên trí thức đều quan hệ ở Bắc Kinh, thanh niên trí thức kết hôn với địa phương thì thể trở về thành phố.

"Bố, , chỉ là nhiều năm gặp bố , trong lòng chút khó chịu." Tống Kiến Quốc với nhà họ Lương.

Lương Chí Cao đương nhiên hiểu, một trai một xuống nông thôn, tám năm mới gặp nhà, dễ dàng gì, ông rít một thuốc lào, vỗ vai con rể bước khỏi nhà chính: "Sau điều kiện hơn thì xin phép về thăm."

Ngoài sân, con gái Bảo Anh đang quét dọn, Lương Chí Cao dặn dò: "Trong nhà thuốc bắc, con sắc cho Kiến Quốc uống, giúp nó tỉnh táo."

"Con bố, dạo Kiến Quốc cũng ăn, con định lát nữa lên núi đào chút rau sam."

Tống Kiến Quốc thấy tiếng mơ hồ truyền đến từ ngoài sân, tay xoa trán, ánh mắt tối sầm.

...

Một ngày bận rộn trôi qua, ăn tối xong, Lương Bảo Trân mới thời gian cầm kẹp tóc bằng thép và hoa lụa mua ngoài: "Mẹ, con sang nhà Tú Quyên."

"Được."

Lý Tú Quyên và Lương Bảo Trân cùng tuổi, đây hai nhà ở gần , cùng học tiểu học, mối quan hệ đương nhiên thiết. Một tháng , Lý Tú Quyên cũng đính hôn, gả cho một trong làng.

Người trong làng còn trêu chọc rằng nhà đẻ và nhà chồng của Lý Tú Quyên chỉ cách một bờ ruộng, vài bước là đến.

"Dì Phúc Lai, Tú Quyên ở nhà ạ? Cháu định sang thăm cô ." Lương Bảo Trân đến nửa đường thì tình cờ thấy của Lý Tú Quyên là dì Phúc Lai đang chuyện với khác bên đường.

Loading...