Quân Tẩu Mang Thai Năm Bảo Bối, Nhà Thủ Trưởng Phá Vỡ Mười Đời Đơn Truyền - Chương 113: Kinh Ngạc, Ngàn Dặm Truy Phu!
Cập nhật lúc: 2025-07-24 05:37:09
Lượt xem: 110
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cơ hồ cùng lúc đó, Cố Trạch Xuyên đang chiếc xe thứ hai, cũng chú ý tới bóng dáng Vương Viện Viện.
Trong đôi mắt sâu thẳm như mực của xẹt qua một tia kinh ngạc, nhưng chỉ trong chớp mắt, sự kinh ngạc liền nhanh chóng chuyển hóa thành vẻ mặt kinh ngạc tột độ.
Trong giây lát —
Sự kinh ngạc tột độ lấp đầy đôi mắt !
nhanh, bình tĩnh trở .
Phiêu Vũ Miên Miên
Thoáng đó —
Cố Trạch Xuyên vội vã xuống xe, bước nhanh về phía Vương Viện Viện.
Bước chân vẻ luống cuống, thậm chí còn một chút căng thẳng.
Giờ khắc , mất sự trầm thường ngày.
Cố Vãn và cũng theo sát đó xuống xe.
Ánh mắt đều chăm chú bóng dáng Cố Trạch Xuyên, đều nhận sự bất thường của .
Khi Cố Trạch Xuyên bước nhanh đến mặt Vương Viện Viện, trong ánh mắt lộ những cảm xúc phức tạp mà kích động.
Phức tạp vì Viện Viện đến nước , và còn đến thành phố Trúc khi trở về nước Y; kích động vì cô gái yêu thương, giờ phút đang ở ngay mắt.
Tâm trạng vô cùng kích động!
Muốn mở miệng chuyện, nhưng cổ họng như thứ gì đó chặn , phát tiếng .
Anh chỉ thể dịu dàng chằm chằm Vương Viện Viện, hy vọng thương thể cảm xúc trong đáy mắt , hy vọng cô thể hiểu tâm tư của .
Mà Vương Viện Viện thấy mong đợi ngày đêm, thấy ánh mắt Cố Trạch Xuyên sáng rực về phía , mặt cô cũng lập tức nở nụ vui sướng.
Giọng cô nhuốm đầy sự dịu dàng và ý , nhẹ nhàng : “Bất ngờ ? Trạch Xuyên, chắc chắn nghĩ rằng em sẽ đến thành phố Trúc tìm nhỉ?!”
Nghe , Cố Trạch Xuyên chợt như bừng tỉnh từ trong mơ.
Anh vội vàng hít sâu một , cố gắng giữ bình tĩnh.
Sau đó, cuối cùng cũng kích động kêu lên tên Vương Viện Viện: “Viện Viện…”
Vương Viện Viện mỉm , chớp chớp mắt, hỏi : “Sao ? Bất ngờ quá ? Hay là thấy em?”
“Không , chỉ là đột nhiên thấy em ở đây, chút kinh ngạc thôi.” Cố Trạch Xuyên cong môi, giọng ôn hòa giải thích.
Ngay đó, quan tâm hỏi Vương Viện Viện: “Khi nào em về? Sao với một tiếng? Anh còn thể đón em mà!”
“Mấy ngày gọi điện về nhà em, lúc đó dì Vương em F quốc tu nghiệp, tạm thời liên lạc , tin là thật, tưởng rằng em thật sự F quốc tu nghiệp…”
Cố Trạch Xuyên nhẹ giọng , ánh mắt thâm tình hề che giấu.
Giờ đây em gái tìm , và sức khỏe của cũng ngày càng hơn, cũng cần che giấu tình cảm của với Viện Viện nữa.
Vì , ngay khoảnh khắc thấy Vương Viện Viện, tình cảm trong lòng chợt vỡ òa, cuối cùng thể kiềm chế , giống như dòng lũ dữ dội ngừng tuôn trào ngoài.
Khiến ánh mắt về phía Vương Viện Viện ngày càng nóng bỏng.
Vương Viện Viện câu , mặt khỏi ửng đỏ.
Cô chút ngượng ngùng cúi đầu, nghịch vạt áo.
Trong lòng khỏi lo lắng Cố Trạch Xuyên thể sẽ giận ?
Rốt cuộc cô dối , là do cô khi về nước đặc biệt dặn như .
Lúc đó cô dặn , rằng nếu Cố Trạch Xuyên gọi điện về nhà, thì hãy với là cô F quốc tu nghiệp, học viện là kiểu nội trú, tạm thời liên lạc .
Chỉ vì tạo cho một bất ngờ!
Hai im lặng một lát, khí chút gượng gạo.
Ánh mắt Cố Trạch Xuyên thoáng dừng vài giây vành tai của Vương Viện Viện, khóe môi khẽ cong, thấy dáng vẻ ngượng ngùng của cô gái yêu, cảm thấy cả trái tim như tan chảy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-tau-mang-thai-nam-bao-boi-nha-thu-truong-pha-vo-muoi-doi-don-truyen/chuong-113-kinh-ngac-ngan-dam-truy-phu.html.]
Trái tim cũng như vật gì đó va đập mạnh, trong khoảnh khắc, trở nên nóng bỏng vô cùng.
Một lát .
Vương Viện Viện cuối cùng cũng ngẩng đầu, cô thẳng mắt Cố Trạch Xuyên và giải thích: “Xin , là em bảo em như , vì em tạo cho một bất ngờ…”
còn đợi cô hết câu tiếp theo, đàn ông kéo lòng.
Vương Viện Viện: “…”
Dưới sự bất ngờ kịp phòng , cô đột nhiên Cố Trạch Xuyên ôm lấy.
Thoáng chốc —
Đầu óc Vương Viện Viện trống rỗng, lập tức ngây .
Cảnh tượng , cô chờ đợi nhiều năm như , ngờ hôm nay cuối cùng đợi !
Trước mắt bỗng nhiên hiện lên đủ thứ chuyện , mũi nhịn chút cay cay.
Giây tiếp theo, nước mắt lập tức rơi như mưa.
Cô dự cảm Cố Trạch Xuyên đột nhiên chủ động ôm cô lúc , thể sẽ đổi mối quan hệ giữa họ.
Quả nhiên —
Chỉ thấy giọng vô cùng dịu dàng của đàn ông từ từ vang lên bên tai: “Bất ngờ , thích!”
“Thật , ngay cả khi em về nước, và ba cùng ông ngoại cũng chuẩn khởi hành về Thịnh Kinh ngày mai, đó về Luân Thị nước Y, và điều đầu tiên khi trở Luân Thị, chính là cầu hôn em!”
Nói , cúi đầu Vương Viện Viện, dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng lau nước mắt má cô , thấp giọng xin : “Anh xin , để em đợi nhiều năm như .”
“Viện Viện, cùng về nước Y , đó chúng đính hôn, ?”
“!!!”
Trong phút chốc, Vương Viện Viện chỉ cảm thấy một sợi dây nào đó trong lòng cô đứt phựt.
Cô đôi mắt đẫm lệ Cố Trạch Xuyên, mãi một lúc lâu mới hỏi thành tiếng: “Trạch Xuyên, nghiêm túc ? Rõ ràng đây vẫn luôn từ chối em mà, em còn tưởng rằng thích em , đột nhiên …”
“Ưm…”
Những lời còn , nụ hôn của đàn ông nuốt trọn.
Cố Vãn và Tạ Vân Dao, cùng với Cố Hạng Hoa và ông lão Tạ, thấy Cố Trạch Xuyên cuối cùng cũng bày tỏ tấm lòng với Vương Viện Viện, mấy đều nở nụ vui mừng.
Đặc biệt là ba vị trưởng bối trong mắt còn hiện lên ánh mắt vui mừng từ ái.
Còn về Cố Trạch Dật bạn nhỏ, ngay khoảnh khắc Cố Trạch Xuyên hôn Vương Viện Viện, đôi mắt của bé Cố Vãn che .
Cậu nhóc thì , nhưng tiếc là bàn tay che mắt dùng lực khéo léo, căn bản cho một chút cơ hội nào để trộm.
Khiến lòng như mèo cào , khó chịu vô cùng!
Vừa lúc , Mặc Bắc Thâm bận rộn cả ngày ở bộ đội cũng ngoài cổng.
Nhìn cảnh tượng ngoài cổng, ánh mắt Mặc Bắc Thâm khẽ lóe lên, đó vẻ mặt bình tĩnh đến mặt Cố Vãn.
“A Thâm, bận xong ?” Cố Vãn cũng ngay lập tức về phía Mặc Bắc Thâm, mỉm với , nhỏ giọng hỏi.
Mặc Bắc Thâm cong môi, nhạt : “Ừm, mới bận xong lâu, về nhà thấy cửa khóa, nghĩ các em chắc sắp về , nên xem .”
Nào ngờ xem, thấy một màn xuất sắc như .
Anh Cố Vãn, khẽ hỏi cô: “Anh cả đây là…”
“Như thấy đó, chúng sắp chị dâu !” Cố Vãn tủm tỉm trả lời .
Sau đó, cô hướng cằm về phía Cố Trạch Xuyên và Vương Viện Viện, đôi mắt hạnh vui vẻ cong thành hình trăng non: “Em cho nhé, chị dâu của chúng dũng cảm lắm đó, dám giấu cả một về nước đến thành phố Trúc tìm !”
Quả thực chính là ngàn dặm truy phu đích thực!
Trong khoảnh khắc , Cố Vãn cảm thấy càng thêm ngưỡng mộ Vương Viện Viện.