Quân Tẩu Mang Thai Năm Bảo Bối, Nhà Thủ Trưởng Phá Vỡ Mười Đời Đơn Truyền - Chương 183: Tôi đâu có đến đánh nhau, dẫn nhiều người vậy làm gì?

Cập nhật lúc: 2025-07-25 04:55:51
Lượt xem: 60

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Rốt cuộc cô gì?”

“Con bé c.h.ế.t tiệt đó mới đá bay chi thứ nhà họ Tạ khỏi tập đoàn, giờ thèm bàn bạc với mấy vị trưởng bối như chúng , tự tiện định một cái chính sách mới.”

“Cô , rõ ràng là coi chúng gì.”

“Anh Hai, thể ...”

“Cô dám!”

Người đàn ông trung niên lớn tuổi nhất thấy câu đó, lập tức tức đến sùi bọt mép, ông đột nhiên vỗ tay mạnh xuống bàn việc, trực tiếp cắt ngang lời lão Ngũ.

sâu thẳm trong lòng ông , dấy lên một tia bất an vì những lời lão Ngũ .

Cố Vãn dám động đến của chi thứ nhà họ Tạ, nếu cô thật sự tay với những cổ đông như họ, cũng thể...

Nghĩ đến khả năng , sự bất an trong lòng Tạ lão Nhị càng trở nên mãnh liệt hơn, ông ngẩng đầu về phía lão Ngũ và những khác, đang định bàn bạc đối sách.

Cửa văn phòng đột nhiên vang lên tiếng gõ.

Ngay đó, liền thấy trợ lý của ông thần sắc vội vàng bước .

“Tổng, tổng Tạ, trợ lý Cố mới gọi điện thoại đến, thông báo ngài và mấy vị tổng Tạ khác lập tức đến phòng họp tầng 19 để tham gia đại hội cổ đông, rằng các cổ đông khác, đều đến đầy đủ .”

“Cậu gì?”

Tạ lão Nhị lập tức nổi nóng.

Ông trừng mắt chằm chằm trợ lý của , mặt lạnh hỏi: “Cậu tổng tài chúng bây giờ họp ? Mấy cổ đông khác của công ty cũng đến ?”

“Vâng, đúng !” Trợ lý vội vàng gật đầu đáp .

Nói xong, liếc mấy trong văn phòng, mím môi nhỏ giọng : “Ngoài , trợ lý Cố còn nếu mấy vị đến phòng họp trong vòng mười phút, tự chịu hậu quả...”

Vừa dứt lời, khí trong văn phòng lập tức đổi.

Trợ lý một bên căng thẳng đến mức dám thở mạnh, đưa tay nhanh chóng lau một vệt mồ hôi lạnh, trong lòng ngừng kêu khổ.

Biết rõ đây là khúc dạo đầu cho việc mấy vị tổng Tạ sắp nổi trận lôi đình mà!

Quả nhiên—

Giây tiếp theo, một tiếng gầm giận đinh tai nhức óc vang lên trong văn phòng, và phát tiếng gầm giận đó, chính là Tạ tổng Tư, tính khí nóng nảy nhất.

“Thật là nực !”

Tạ lão Tứ tức giận đến thể kiềm chế mà ném mạnh cái bàn, thở hổn hển từng ngụm, n.g.ự.c phập phồng kịch liệt, từ kẽ răng nặn một câu gầm gừ đầy phẫn hận.

“Một con bé miệng còn hôi sữa, dám uy h.i.ế.p chúng ? Quả thực là trời cao đất rộng!” Tạ lão Tứ nghiến răng nghiến lợi , mỗi chữ dường như cắn nát hàm răng, khiến răng va kèn kẹt.

Tạ lão Nhị cau chặt mày, ông đầu lão Tứ một cái, trầm giọng : “Thôi , chuyện xảy , bây giờ nổi giận đến mấy thì cũng ích gì?”

“Chúng vẫn nên nhanh chóng nghĩ xem ứng phó với tình huống đột xuất trong cuộc họp lát nữa như thế nào.”

Dứt lời, ông hít một thật sâu, cố gắng bình tĩnh .

Mặc dù Tạ lão Nhị trong lòng cũng nghẹn một bụng hỏa, nhưng ông rõ lúc là lúc trút giận. Ông ngẩng đầu, ánh mắt dừng trợ lý, hiệu cho trợ lý ngoài .

Phiêu Vũ Miên Miên

Người trợ lý thấy , vội vàng thức thời lui ngoài, và tiện tay khẽ khép cửa .

________________________________________

Theo tiếng cửa phòng đóng , nội dung cuộc chuyện trong văn phòng cũng ngăn cách.

Vài phút , Tạ lão Nhị và Tạ lão Tam, Tạ lão Tứ và Tạ lão Ngũ, khi bàn bạc xong đối sách, vội vàng rời văn phòng, hướng tới phòng họp tầng 19.

Còn về phía Cố Vãn, cô cũng tính toán thời gian, đến phòng họp đúng phút cuối cùng.

Vừa đến cửa phòng họp, liền thấy Giang tổng đang tựa lan can cách đó vài bước gọi cô .

“Tổng Cố!”

Giang Thành Bân thấy Cố Vãn đến, vội vàng thẳng lưng thẳng, đó sải bước về phía cô .

Anh liếc Cố Ngũ và Cố Lục đang phía Cố Vãn, giọng điệu vài phần quen thuộc mà : “ trai cô hôm nay đại hội cổ đông cô sẽ một hành động lớn, cô chỉ mang theo hai tới, ?”

đến đánh , dẫn nhiều gì?” Cố Vãn bật .

Nghe , khóe miệng Giang Thành Bân khẽ run rẩy thể nhận .

Không ngờ Cố Vãn còn tâm trạng đùa với .

Phải những vị cổ đông đang trong phòng họp lúc , ai là dễ đối phó cả.

So với họ, những của chi thứ nhà họ Tạ quả thực chỉ là học trò thôi.

“Cô và trai cô thật sự quá giống ! Bất kể là ngữ khí chuyện phong cách việc, đều đặc biệt đặc biệt giống!”

Giang Thành Bân , dùng ánh mắt tán thưởng từ xuống cô gái tưởng chừng nhỏ bé yếu ớt nhưng thực chất khí chất vô cùng mạnh mẽ mắt.

Khẽ : “Chiều hôm qua, trai cô gọi điện thoại đặc biệt dặn dò , bảo nhất định trông chừng cô, rằng họ ở đây, chịu trách nhiệm bảo vệ an cho cô!”

“Cho nên cô cứ thoải mái phát huy khi trong, sẽ giúp cô.”

Mặc dù cảm thấy hình như cần thiết lắm.

mà, ai bảo Cố Trạch Xuyên là em của chứ.

Anh em dặn dò, đương nhiên và chu !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-tau-mang-thai-nam-bao-boi-nha-thu-truong-pha-vo-muoi-doi-don-truyen/chuong-183-toi-dau-co-den-danh-nhau-dan-nhieu-nguoi-vay-lam-gi.html.]

Bởi , nhận thông báo Cố Vãn triệu tập đại hội cổ đông, dám chần chừ một khắc nào, trực tiếp gác công việc đang , sai tài xế lái xe đến tổng bộ nhà họ Tạ.

Thiện ý của Giang Thành Bân, cộng thêm em của đại ca, đáng tin cậy, Cố Vãn đương nhiên sẽ từ chối.

Huống chi Giang Thành Bân còn là một trong những cổ đông của Tập đoàn Tạ thị.

về phía , phần thắng của cô sẽ lớn hơn một chút.

Cố Vãn cánh cửa phòng họp khép hờ, hỏi Giang Thành Bân đang cạnh: “Ở đây, đều đến đông đủ ?”

Giang Thành Bân gật đầu: “Đều đến đông đủ . Kể cả mấy vị tổng Tạ , cũng đến phòng họp ngay khi nhận thông báo.”

mà...”

Dừng một chút, mới tiếp: “Cô chuẩn tinh thần nhé, lúc họ đến, sắc mặt thực sự chút nào, đặc biệt là ánh mắt của họ, cảm giác còn âm trầm hơn cả ma đói.”

Nhìn qua thật sự chút giống ma đói.

“Khá chứ gì?”

Cố Vãn nhướng mày, ngước mắt về phía cánh cửa lớn phía : “Đi thôi, chúng cũng nên .”

Sau đó, cô đẩy cửa phòng họp.

Phòng họp vốn đang náo nhiệt, thấy động tĩnh, lập tức im lặng như tờ.

Đồng loạt về phía Cố Vãn.

Cố Vãn vẻ mặt bình tĩnh dẫn Giang Thành Bân, Cố Ngũ và Cố Lục bước phòng họp, đó dừng ở ghế chủ tọa bàn hội nghị.

đưa mắt dừng , chút hoang mang quét một lượt khắp phòng họp, lúc mới ghế chủ tọa: “Người đến đông đủ, chúng bây giờ bắt đầu họp...”

“A, tổng Cố thật đúng là giá quá nhỉ~!”

Tạ lão Tứ đó khoanh tay, thái độ ngạo mạn Cố Vãn, vốn còn tưởng con bé sẽ đến phòng họp , ngờ, cô đến cuối cùng.

Vừa thấy Cố Vãn đúng giờ, Tạ lão Tứ lập tức nổi nóng.

Ông xoay ghế Cố Vãn, giọng điệu cực kỳ bất thiện trách móc cô : “Cô đặc biệt sai Cố Ngũ cảnh cáo chúng đến muộn, kết quả chính cô đúng giờ chót mới đến phòng họp.”

“Cố Vãn, cô dứt khoát trực tiếp đá chúng , những cổ đông , khỏi công ty cho xong!”

Còn họp đại hội cổ đông gì nữa?

Tạ lão Ngũ , lập tức phụ họa : “Anh Tư sai, rõ ràng hôm qua chúng với cô, dời cuộc họp sang hai giờ chiều ngày mười bốn, kết quả cô đổi là đổi, còn thèm thông báo cho chúng ?”

“Cố Vãn, rốt cuộc cô ý đồ gì?”

Không thể , tài năng trả đũa của Tạ lão Tứ và Tạ lão Ngũ thực sự đạt đến mức hảo .

Họ rõ ngày mười bốn tháng ba (tức ngày mười hai tháng hai âm lịch), là ngày đại hỷ mà Cố Trạch Xuyên và Vương Viện Viện tổ chức hôn lễ.

Một sự kiện quan trọng như , Cố Vãn thể vắng mặt?

Hôm qua, mấy họ dời đại hội cổ đông sang ngày mười bốn, Cố Vãn trong lòng nắm chắc.

lúc đó nhịn lửa giận bộc phát, chính là đánh úp bọn họ một vố bất ngờ!

Cố Vãn vẻ mặt u ám của Tạ lão Tứ và Tạ lão Ngũ, hề bực chút nào, khẽ nhếch khóe miệng, mỉm châm chọc : “Lời , chẳng lẽ nên hỏi chính các ông ?”

“Các ông rõ ngày mười bốn là ngày đại hỷ của trai , căn bản thể tham dự đại hội cổ đông của công ty, nhưng các ông cứ khăng khăng định thời gian cuộc họp thời gian đó, các ông nghĩ...”

Nói đến đây cô dừng một chút, lúc mới bổ sung chỉnh câu : “ sẽ đồng ý yêu cầu vô lý và lố bịch đó của các ông ?”

“Rõ ràng là !”

Nghe lời , Tạ lão Nhị và những khác đồng loạt đen mặt.

Thế nhưng Cố Vãn như thấy vẻ mặt u ám của họ, mỉm phun một câu nữa: “Nói nữa, các ông cũng thể đến tham dự cuộc họp hôm nay mà, ai bắt buộc các ông đến.”

Lời , suýt chút nữa trực tiếp khiến Tạ lão Nhị và những khác tức đến ngất xỉu.

“Không lớn lên bên cạnh cha , vấn đề giáo dưỡng quả nhiên thể so với cả và Tiểu Dật của cô, nếu cô sinh sống ở Cố gia, cũng sẽ dưỡng loại vãn bối tôn kính trưởng bối như cô!” Tạ lão Nhị mất nửa ngày mới nặn câu đó.

Tạ lão Ngũ thấy Hai của tức đến xanh mặt, cũng lập tức nổi giận.

Ông hừ lạnh một tiếng nặng nề về phía Cố Vãn: “Hừ! Cô vốn dĩ coi chúng là trưởng bối, nếu , cô cũng sẽ tự tiện đổi thời gian cuộc họp sang hôm nay, khó chúng !”

Cố Vãn trực tiếp bọn họ chọc .

Mấy họ ngay từ đầu bày trận địa lớn như , đơn giản là để oai với cô , chỉ vì cô theo sắp xếp của họ mà dời cuộc họp sang chiều mai, khiến âm mưu của họ đổ bể.

Cố Vãn liếc Tạ lão Nhị, đạo đức bắt cóc cô ?

Vậy chỉ thể , bọn họ những ngu mà đầu óc còn chập mạch!

“Mấy vị tổng Tạ.”

Cố Vãn gọi họ một tiếng, đó nhanh chậm : “ đích xác lớn lên bên cạnh cha ruột của , nhưng thể vô cùng khẳng định mà cho các ông, phẩm hạnh và giáo dưỡng của , Cố Vãn, tuyệt đối bất kỳ vấn đề gì.”

Dứt lời, cô đưa ngón trỏ gõ gõ mặt bàn, ánh mắt lạnh lẽo trực tiếp hướng về Tạ lão Nhị, cầm đầu: “Tổng Tạ Nhị, ngài cũng tuổi , hẳn là lạ gì những câu như 'trong ăn cha con', ' em ruột cũng rạch ròi' đúng ?”

“Các ông mưu toan đạo đức bắt cóc một ăn trong sân kinh doanh, xác định đầu óc các ông vấn đề cần khám não ?”

“Cô!”

Cố Vãn chỉ mấy câu, khiến sắc mặt Tạ lão Nhị trở nên âm trầm đến cực độ.

Ông tính toán trăm đường, cũng tính đến việc Cố Vãn sẽ trực tiếp vả mặt ông , khiến ông xuống đài .

Loading...