Quân Tẩu Mang Thai Năm Bảo Bối, Nhà Thủ Trưởng Phá Vỡ Mười Đời Đơn Truyền - Chương 98: Đêm nay là ngày cánh cửa đó mở ra?

Cập nhật lúc: 2025-07-23 17:08:21
Lượt xem: 112

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặc Bắc Thâm nghĩ đến đây, liền Cố Vãn hỏi khẽ: "Đêm nay là ngày cánh cửa đó mở ?"

" !" Cố Vãn gật đầu, vẻ mặt tươi nhàn nhạt.

"Tháng bỏ lỡ thời gian mở cửa, hôm nay đúng là ngày 18, buổi tối chúng về phòng sớm một chút, xem cánh cửa đó rốt cuộc thông đến ?"

Nàng tò mò vô cùng về cánh cửa đó!

Bởi vì, nàng xem khi cánh cửa đó mở , nó sẽ dẫn đến dị thế giới nào.

Chờ đợi một tháng, cuối cùng cũng chờ !

Mặc Bắc Thâm xoa đầu nàng, dịu dàng : "Được, em sắp xếp."

Với , chỉ cần là chuyện cô gái của , đều sẽ ủng hộ và đồng hành bên cạnh nàng.

Tuy nhiên, nghĩ đến cánh cửa trong gian tinh ngọc, đáy mắt Mặc Bắc Thâm khỏi hiện lên một tia tò mò.

Kiếp thường xuyên lão tứ nhắc đến các nhân vật chính trong tiểu thuyết hầu như đều gian nghịch thiên hoặc hệ thống các kiểu, nhưng đây vẫn là đầu tiên trong gian đột nhiên xuất hiện thêm một cánh cửa.

Cố Vãn một cái, liền với một chuyện khác: " , em hẹn với thím Ngọc Lan sáng ngày sẽ lái xe đến nhà đẻ của thím , bên nhà đẻ của thím nhiều trái cây, cho nên, em định qua đó xem ."

"Nếu , em sẽ ký một hợp đồng hợp tác lâu dài với bà con trong thôn đó, như , đợi đến khi nhà máy của chúng hoạt động, sẽ cần lo lắng về nguyên liệu trái cây nữa."

"Ngày ?"

Mặc Bắc Thâm xong nhíu mày, liền đưa quyết định: "Anh sẽ cùng em!"

À?

Cố Vãn lộ một tia kinh ngạc mặt, thẳng , ngay đó : "Không cần , công việc của bận rộn như , việc cần nhiều. Có đại ca, ba và ông ngoại cùng em ."

"Anh cứ tập trung công việc của đơn vị , đừng lo cho em."

mà –

Mặc Bắc Thâm những lời xong vẫn yên tâm.

" mà... Ngô..."

Mặc Bắc Thâm đang định bày tỏ nỗi băn khoăn trong lòng, thì ngờ đột nhiên Cố Vãn nhanh chóng dùng đôi môi phong kín .

Cố Vãn hôn một cái thật mạnh xong, mới buông tay.

Sau đó, nàng nhẹ nhàng nâng gò má đàn ông, dịu giọng : "Được ! Anh , cứ yên tâm mà bận việc của ở đơn vị ! Còn em thì , em từ nhỏ học công phu , khả năng tự bảo vệ vẫn mạnh."

"Hơn nữa đến lúc đó Cố Thất, Cố Cửu cùng Cố Tứ và mấy nữa cũng sẽ cùng chúng ."

"Họ đều là bảo tiêu hàng đầu do Cố gia cố ý bồi dưỡng! Từ nhỏ trải qua huấn luyện cực kỳ khắc nghiệt, còn liên quan đến nhiều lĩnh vực kiến thức và kỹ năng, thể là văn võ song , cho nên, còn gì mà yên tâm chứ?"

Nói đến đây, Cố Vãn dừng một chút, nở một nụ yên tâm với Mặc Bắc Thâm, tiếp tục : "Huống hồ còn đại ca và ba ở đó, họ chắc chắn sẽ bảo vệ em và cùng Tiểu Dật..."

Nghe những lời , đôi mắt thâm đen của Mặc Bắc Thâm gắt gao nàng, lông mày cũng tự chủ nhăn , đang trong lòng cân nhắc lợi và hại.

Vài giây , mới cuối cùng khẽ gật đầu, giọng điệu vô cùng trịnh trọng dặn dò nàng: "Vậy em ngàn vạn hết sức chú ý an ! Cẩn thận một chút. Ngoài , nhớ rõ về sớm một chút nhé."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-tau-mang-thai-nam-bao-boi-nha-thu-truong-pha-vo-muoi-doi-don-truyen/chuong-98-dem-nay-la-ngay-canh-cua-do-mo-ra.html.]

"Không thành vấn đề!"

Khóe miệng Cố Vãn khẽ nhếch, tinh nghịch , mặt tràn ngập một nụ ngọt ngào.

Mặc Bắc Thâm thấy , chỉ thể bất đắc dĩ lắc đầu, nhưng trong ánh mắt lộ rõ tình ý ôn nhu vô tận.

Và đúng lúc , ngoài cửa truyền đến tiếng Tiểu Dật gọi ăn cơm.

Hai vợ chồng tiếng gọi, khỏi .

Sau đó khỏi phòng ngủ.

Sau bữa trưa, Mặc Bắc Thâm quen thói ở nhà bầu bạn Cố Vãn một lát, cho đến khi thấy nàng ngủ say, mới lặng lẽ một tiếng động rời khỏi phòng, đó đến văn phòng đơn vị.

Vừa đến cửa văn phòng, liền đụng Thủ trưởng Đoan Chính Tín và Chính ủy Tần Tuyết Sơn!

"Hắc, thằng nhóc nhà ngươi, luôn vô thanh vô tức mà xuất hiện mặt chúng , ngươi cũng sợ một ngày nào đó, mấy lão già chúng giật đến c.h.ế.t !"

Đoan Chính Tín thấy Mặc Bắc Thâm, liền nhịn vui vẻ trêu chọc.

Chính ủy Tần cũng theo sát trêu chọc : "Bắc Thâm, lính quyền , cưng chiều vợ thật đó! Mấy ngày nay, thấy ngày nào cũng đến đơn vị sớm, ở nhà bầu bạn vợ thêm chút nữa hẵng đến?"

Trong khi chuyện, dùng ánh mắt mang theo ý quét Mặc Bắc Thâm một cái, trong đôi mắt vốn tràn đầy ý lập tức hiện ánh mắt trêu chọc.

Thủ trưởng Chu , lập tức tiếp lời : "Nói đến vợ thằng nhóc , Bắc Thâm, khi nào mang vợ đến nhà chơi một bữa ?"

Hắn Mặc Bắc Thâm, về phía văn phòng, : " và ba là bạn già mấy chục năm , từ khi đơn vị, liền phân công ở quân doanh khu A của chúng , cũng coi như là từng bước một từ tân binh thăng lên."

"Hiện giờ kết hôn, kẹo mừng chừa cho một phần, thằng nhóc càng ngày càng quá đáng nha!"

Đoan Chính Tín ngoài miệng như đang trách Mặc Bắc Thâm, nhưng giọng điệu và thần sắc của tràn đầy tình yêu mến đối với hậu bối Mặc Bắc Thâm .

"Thủ trưởng , đừng ngài ăn kẹo mừng, ngay cả mấy chúng cũng viên nào, mấy chúng còn ở cùng văn phòng với Bắc Thâm nữa chứ, thằng nhóc cũng chịu phát kẹo mừng cho chúng ăn..."

"Thằng nhóc đúng đó, mau lên, bù kẹo mừng cho chúng ! cho nhé, nhất định gấp đôi mới , nếu sẽ gọi điện thoại tìm ba mách tội đó!"

Đoan Chính Tín xụ mặt trừng mắt Mặc Bắc Thâm, nhưng trong ánh mắt là ý .

Mặc Bắc Thâm từ đầu đến cuối đều là vẻ mặt bình tĩnh họ.

Chờ Thủ trưởng Chu xong, mới khẽ nhếch môi, nhẹ giọng giải thích: "Thủ trưởng, ngài yên tâm! Kẹo mừng, vợ cháu sớm giữ cho mấy vị ."

"Vừa cháu cửa, cô còn dặn dò riêng cháu, bảo cháu mời các vị tối nay đến nhà chúng cháu dùng cơm đó."

"Có uống rượu ?" Đoan Chính Tín lập tức hỏi.

Phiêu Vũ Miên Miên

Mặc Bắc Thâm nhướng mày, thần sắc hiền hòa đáp : "Thuốc lá và rượu đều ! Cho nên, tối nay mấy vị thể uống thỏa thích!"

Vừa rượu thuốc lá, nụ mặt Đoan Chính Tín và Tần Tuyết Sơn lập tức tăng lên ít.

Họ ở trong đơn vị sở thích nào khác, chỉ thích lúc rảnh rỗi tụ tập , uống vài chén, cũng coi như thích hợp để thả lỏng một chút.

, họ mỗi ngày đều xử lý nhiều công việc như , thần kinh luôn ở trạng thái căng thẳng cao độ, nếu tìm cơ hội thư giãn một chút, chừng sẽ sinh bệnh đó.

mà –

Hai lúc cũng lường , những lời tiếp theo của Mặc Bắc Thâm, mới là bất ngờ trong bất ngờ!

Loading...