Quang Âm Chi Ngoại - Chương 165: Tổ tiên huyền bí (1).

Cập nhật lúc: 2025-02-12 16:06:54
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bầu trời đêm thăm thẳm, ánh trăng sáng trong, vài áng mây nhàn nhạt trôi qua.

Trước động phủ của Đệ Lục Phong, ánh trăng lờ mờ, lão tổ của Kim Cang Tông đó, bóng dáng mang theo chút u ám.

Trong sắc tối , vẻ u sầu gương mặt lão dường như càng đậm thêm vài phần.

Thực , thứ khiến lão đau lòng tài vật mất. Nguyên nhân thật sự khiến lão từng tức giận đến thổ huyết chính là vì sơn môn hủy hoại.

Còn những linh thạch ? Bất quá chỉ là chút tài sản bày cho ngoài thấy mà thôi.

Điều lão thực sự lo ngại, là kẻ thù sẽ nhân cơ hội khi Thất Huyết Đồng ngày càng cường thịnh mà tay triệt hạ.

Lòng đầy nóng ruột, lão ngẩng đầu về phía động phủ mặt. Không gian nơi đó lặng ngắt, chẳng bất kỳ hồi âm nào.

Mãi đến nửa nén hương , bên trong động phủ mới vang lên một tiếng thở dài nhàn nhạt.

“Du Linh Tử, lâu gặp.”

Đạo hiệu của lão tổ Kim Cang Tông là Du Linh Tử. nhiều năm qua, dù ở trong ngoài tông môn, đều tôn xưng lão là lão tổ, đến mức chính lão cũng lâu còn ai gọi tên đạo hiệu nữa.

Giờ đây khi , trong ánh mắt Du Linh Tử hiện lên vài phần hoài niệm, khẽ thở dài:

“Đã lâu gặp.”

Lời vang vọng, cửa đá khép c.h.ặ.t của động phủ liền phát tiếng ầm ầm từ từ nâng lên, để lộ một gian đen thẳm bên trong.

Từ trong bóng tối , một bóng dần bước .

Bước chân của chút kỳ quái, mỗi bước đều nghiêm chỉnh, cứng nhắc như tuân theo quy tắc nhất định.

Khi bước ngoài, ánh trăng chiếu xuống, hiện dáng hình của một lão giả mặc đạo bào màu xanh sẫm.

Mái tóc xám trắng phủ xuống một gương mặt nghiêm nghị, cứng nhắc như khắc bằng đá.

Lão dừng bước mặt Du Linh Tử. Gió núi thổi qua, vạt áo của lão giả khẽ tung lên, để lộ đôi chân bằng m.á.u t.hịt mà chế tạo từ vật liệu luyện khí, phát ánh sáng xanh lạnh lẽo giữa ánh trăng.

“Đã lâu gặp, hôm nay ngươi tới đây… là vì chuyện gì?” Lão giả áo xanh ngước bầu trời đêm, giọng nhàn nhạt.

ngang , nhưng khí thế của lão khiến cảm giác như Du Linh Tử thấp hơn một bậc.

Sắc mặt Du Linh Tử lộ chút cay đắng. Trầm mặc hồi lâu, lão vẫn kể chuyện về Từ Thanh.

“Gia môn gặp tai họa bất ngờ… Tên tiểu tặc đó khi rời chỉ hung ác cướp sạch tài nguyên của tông , còn nhẫn tâm phóng hỏa, thiêu rụi bộ Kim Cang Tông.”

“Nếu chỉ là kẻ tầm thường thì cũng chẳng đáng để bận tâm. khi bỏ khoản lớn để điều tra, phát hiện bái nhập Thất Huyết Đồng, hơn nữa dường như đang dần vững chân ở đó. Điều khiến ngày đêm lo sợ, liên tục nhớ đến những ghi chép trong cổ tịch mà từng qua.”

“Dựa theo kinh nghiệm từ vô cổ tịch, phát hiện những kẻ như thường mang đại khí vận thể ngăn cản. Khi đó thật hồ đồ, nên chỉ dẫn theo hai vị trưởng lão tay. Ta đáng lẽ dốc lực cả tông môn, tiếc bất cứ giá nào diệt sát , hoặc ít nhất cũng hạ bồi tội, mang lễ vật xin hòa.”

tiếc , bỏ lỡ cơ hội. Theo phân tích của , nếu thể trấn áp khi trưởng thành… thì tương lai chắc chắn sẽ c.h.ế.t thây!”

Thao Dang

“Ta dự cảm mãnh liệt, nếu trỗi dậy, nhất định sẽ mang tới phong ba huyết vũ cho Thất Huyết Đồng, thậm chí khiến tông môn các ngươi lâm nguy cơ diệt tông. Cổ tịch đều như . Đến lúc đó, chỉ cần một câu của thôi, Kim Cang Tông của cũng sẽ thành tro bụi.”

Nói đến đây, Du Linh Tử cúi đầu, sắc mặt đầy cay đắng.

Lão giả áo xanh mặt , vẻ mặt dần trở nên kỳ quái. Nhìn Du Linh Tử hồi lâu, cuối cùng lắc đầu.

“Du Linh Tử , bao nhiêu năm trôi qua , ngươi… ngươi vẫn còn mê tín như ? Một kẻ vô danh tiểu , qua lời ngươi thành nhân vật mang đại khí vận, còn thể gây họa huyết vũ cho Thất Huyết Đồng, thậm chí khiến tông môn diệt vong? Chỉ một câu diệt sạch Kim Cang Tông của ngươi? Ngươi cũng tưởng tượng ?”

“Ngươi hiểu , tin trực giác của …” Du Linh Tử thở dài.

Nhìn Du Linh Tử như , lão giả áo xanh khẽ lắc đầu. Mặc dù giao tình sâu sắc, nhưng nhiều năm họ từng vài qua . Giờ đây trong lòng lão ít nhiều cũng chẳng mấy bận tâm.

“Hắn nhập phong nào?”

“Đệ Thất Phong… Dựa theo điều tra tốn kém của , tên là Từ Thanh, gia nhập Bộ Hung Ty.” Du Linh Tử thể giấu giếm, đành thấp giọng trả lời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quang-am-chi-ngoai/chuong-165-to-tien-huyen-bi-1.html.]

“Bộ nào quan trọng. Đệ tử ngoại sơn của tông , dù nuôi như độc trùng, mặc cho tự tàn sát như bầy sói con để sinh tồn, nhưng vài quy tắc của tông môn là thể phá vỡ…”

Nói đến đây, lão giả áo xanh thấy vẻ mặt Du Linh Tử tràn đầy u ám, khẽ thở dài.

“Thôi , nhiều nhất chỉ thể giúp ngươi gõ đầu một phen, bắt trả những gì lấy từ Kim Cang Tông. Nếu đủ… thì bắt đem bộ đồ mà đền.”

Nói xong, lão lấy một ngọc giản, truyền âm dặn dò vài câu, đó chỉ về phía lão tổ Kim Cang Tông.

“Xong , sắp xếp thỏa. , thời gian thì lo tu hành cho . Ngần năm mà vẫn dậm chân tại Trúc Cơ sơ kỳ, chẳng tiến triển gì cả. Đừng suốt ngày ôm mấy cuốn cổ tịch linh tinh nữa, lúc nào cũng thần thần bí bí. Cứ tiếp tục thế , lo là ngươi sẽ sinh tâm ma đấy.”

Lão tổ Kim Cang Tông há miệng, định gì đó nhưng thôi. Đây rõ ràng kết quả lão mong , nhưng thấy đối phương dứt khoát, lão chỉ thể thầm thở dài, cuối cùng ôm quyền thi lễ.

---

Một đêm yên ắng.

Sáng sớm hôm , Từ Thanh mở mắt từ trong trạng thái tọa thiền, cúi đầu túi da bên cạnh.

Đây là vật Hoàng Nham tặng tối qua, bên trong ba món nguyên liệu dị thú: hai mảnh xương hình thoi và một chiếc lông vũ.

Cả ba vật đều lấp lóe ánh sáng đỏ, tựa hồ cùng nguồn gốc, khí tức bất phàm, chỉ tiếc rằng chúng liên quan đến cường độ phòng ngự, mà chủ yếu tăng cường pháp thuật và tốc độ.

“Không bán bao nhiêu linh thạch.”

“Còn Bạch Đan của nữa, cũng tích lũy gần một nghìn viên …”

Từ Thanh kiểm tra tài sản của một lượt, đó rời khỏi pháp chu, đến quán điểm tâm mà ngày nào cũng ghé.

Chủ quán là một hán tử trung niên, tu vi gì, chỉ là một phàm nhân bình thường trong chủ thành. Gã vẻ ngoài chất phác, trung thực. Nhìn thấy Từ Thanh, gã liền nở nụ hiền lành.

ấn tượng về thiếu niên tuấn tú của Bộ Hung Ty . Trên đối phương vẻ hung lệ như những tử khác của Thất Huyết Đồng, mà ngược lễ độ. Vì , cần Từ Thanh gọi món, chẳng mấy chốc, gã bưng lên vài cái bánh bao, một phần trứng hấp, còn tặng thêm một đĩa rau trộn.

Từ Thanh cảm ơn, xuống, cầm đũa lên, thong thả ăn.

Hiện tại, quen với việc dùng đũa, đến khi ăn sạch sành sanh, đặt một viên linh tệ lên bàn, dậy rời , tiến về Bộ Hung Ty.

Thủ tục điểm danh ở Bộ Hung Ty đơn giản, chỉ cần đặt lệnh bài phận lên thanh thạch trong đại viện của Huyền bộ là xong.

Đối với Từ Thanh, việc quá quen thuộc. Điểm danh xong, nhân cơ hội đang trong ca trực, bước dọc theo con phố ánh nắng ban mai.

Dọc đường, gặp ít tử Bộ Hung Ty, đa đều chào hỏi một cách khách khí.

Sau trận chiến với Dạ Cưu, danh tiếng của Từ Thanh trong Bộ Hung Ty chút vang dội.

Lúc , khi đang phố, mua mấy quả lê, ăn tiến về hiệu thuốc.

Hắn dự định bán hết Bạch Đan, xem thử nếu bán cả đống nguyên liệu mà Hoàng Nham tặng hôm qua, liệu còn thiếu bao nhiêu linh thạch nữa mới thể đổi chiếc đầu cá voi khổng lồ .

Không lâu , hiệu thuốc hiện trong tầm mắt của Từ Thanh. Vẫn là cửa tiệm mà thường lui tới để mua bán dược thảo và đan dược, bên trong kẻ vô cùng tấp nập.

Hắn là khách quen ở đây, vì ngay khi xuất hiện, chưởng quỹ đang bận rộn liền trông thấy, mắt sáng lên, bước khỏi quầy :

“Dạo thấy ngươi ghé qua, là mua dược thảo bán đan dược?”

“Bán đan.”

Nghe , chưởng quỹ càng trở nên niềm nở. lão chỉ quét mắt qua đan dược mà Từ Thanh đưa , lập tức thoải mái trả giá hai mươi viên linh thạch.

“Không kiểm tra ?” Từ Thanh chưởng quỹ.

“Đan dược của ngươi, cần kiểm tra.” Chưởng quỹ xua tay.

Từ Thanh gật đầu. Hắn đủ tự tin rằng mỗi viên đan do luyện đều phẩm chất thượng đẳng. Sau khi ôm quyền thi lễ, rời khỏi hiệu thuốc.

Ngay khi , chưởng quỹ liền lấy một ngọc giản, truyền âm cho đông gia (chủ tiệm), đó gọi một tiểu nhị đến, cẩn thận đặt đan dược của Từ Thanh một chiếc hộp, giao cho tiểu nhị lập tức chuyển đến Đệ Nhị Phong.

Tên tiểu nhị nhanh nhạy, rằng đông gia dường như xem trọng đan dược , nên ngay khi rời khỏi tiệm liền chạy như bay, còn tranh thủ đường tắt để nhanh chóng đến Đệ Nhị Phong.

Loading...