Lúc , chính ngọ, ánh nắng rực rỡ.
Từ Thanh bước phố, thầm nhắc nhở bản , nếu thể giúp đỡ, nhất định giúp Trương Tam một , coi như hồi báo ân tình luyện chế pháp chu . Còn về Quỷ Dục Hậu của Chu Thanh Bằng, khi cơ hội thích hợp, cũng sẽ tìm cách hồi đáp.
Dù hiện tại vẫn thấy pháp chu khi luyện chế sẽ , nhưng Từ Thanh thể khẳng định, linh thạch Trương Tam bỏ cho việc chắc chắn vượt xa con hai trăm.
Ghi nhớ chuyện trong lòng, Từ Thanh tiếp tục quan sát dòng cùng cảnh vật xung quanh. Dọc đường , phát hiện điều gì khác lạ so với thường ngày.
Tựa hồ… cái c.h.ế.t của thiếu niên nhân ngư chẳng hề dấy lên chút sóng gió nào trong thành chủ. Bên phía Bộ Hung Ty cũng , hoặc lẽ chỉ là vì chuyện còn quá ít.
Vừa suy nghĩ, đến Hải Chí Quán.
Hải Chí Quán là nơi mà bất cứ tử nào khi khơi đều ghé qua.
Bởi nơi đây lưu trữ vô tư liệu quý báu, tập hợp những trải nghiệm kỳ lạ mà tử Thất Huyết Đồng các đời từng gặp khi biển, cùng với vô thông tin về hải thú, ghi chép một cách hệ thống và đầy đủ.
Giá trị của những tài liệu cực kỳ kinh .
Do đó, ai phép chép. Nếu tra cứu, chỉ thể trả một khoản phí tự đến xem.
Ngoài , nếu tử khi biển bắt gặp chuyện dị thường hoặc phát hiện hải thú mới, thể báo cáo cho Hải Chí Quán. Nếu thông tin thẩm định là chính xác, báo cáo sẽ nhận phần thưởng hậu hĩnh. Thông tin càng quý giá, phần thưởng càng phong phú.
Tuy nhiên, trừ khi vật chứng xác thực, nếu chỉ là lời kể đơn thuần thì việc thẩm tra sẽ kéo dài lâu, thậm chí vài trăm năm cũng hiếm. Điều giúp loại trừ những kẻ bịa chuyện để trục lợi.
Những thông tin xác thực sẽ liệt danh mục của Hải Chí Quán.
Những gì ghi chép tại đây, đều là sự thật qua nhiều chứng thực.
Vì thế, Từ Thanh cẩn thận. Hắn hiểu rằng, bất kỳ tin tức nào ở đây cũng thể giúp giữ mạng thời khắc nguy nan.
Còn về phương hướng khơi, cũng quyết định.
Từ trong túi trữ vật của thiếu niên nhân ngư, Từ Thanh lấy tấm hải đồ vô cùng chi tiết lúc . Sau khi nghiên cứu, chọn điểm đến cuối cùng của chuyến biển : một hòn đảo đánh dấu bản đồ.
Hòn đảo một quần đảo tên Tây San, nơi đây đầy rẫy những bãi đá ngầm nguy hiểm. Vì là nơi hải tích (thằn lằn biển) lột da, nên nó gọi là Hải Tích đảo.
Hải tích vốn là loài hung tàn, hiếm thấy, sống theo bầy đàn, chủ yếu cư ngụ biển sâu. Chúng chỉ trồi lên mặt nước thời điểm lột da.
Hơn nữa, da lột của hải tích chỉ giá trị nếu thu thập trong thời gian cực ngắn khi chúng lột xác. Nếu chậm trễ, linh tính sẽ tiêu tán, trở nên vô dụng.
Bởi , lấy nó là điều vô cùng khó khăn.
Hơn nữa, lớp phòng hộ của loại vật liệu vượt xa các chất cùng loại, nên trong những tài liệu chế tạo pháp chu, nó thuộc cấp cao, thể đem so sánh với trung cấp hạ cấp. Trước đây, Từ Thanh từng thấy da hải tích Ngưng Khí tầng ba trong cửa hàng ở Đệ Lục Phong, giá mỗi tấm lên tới ba mươi viên linh thạch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quang-am-chi-ngoai/chuong-181-nguoi-moi-ra-khoi-1.html.]
Mà theo tu vi của hải tích tăng lên, giá cả cũng leo thang chóng mặt. Da hải tích Ngưng Khí tầng năm chạm mốc một trăm năm mươi viên linh thạch, thậm chí một tấm da hải tích Ngưng Khí tầng tám, giá lên đến năm, sáu trăm linh thạch.
Chính vì giá trị kinh như mà hòn đảo Hải tích quanh năm thu hút vô kẻ tu hành hung tàn từ ngoại tộc nơi Cấm Hải kéo tới tranh đoạt, hiểm nguy trùng trùng.
Nếu thực lực nhất định mà dám đặt chân tới đó, e rằng chín phần c.h.ế.t, một phần sống.
Và mục tiêu của Từ Thanh, chính là đảo Hải tích .
Lúc , khi lật giở Hải Chí, thời gian dần trôi, chẳng mấy chốc trời xế chiều. Cuối cùng, Từ Thanh cũng ghi nhớ bộ quyển sách dày cộp đầu, nhắm mắt hồi tưởng một lúc xoay rời .
"Mọi thứ chuẩn xong, chỉ còn chờ pháp chu."
Dưới ánh chiều tà, Từ Thanh bước con phố, ánh mắt hướng biển cả, bên tai là tiếng sóng vỗ, trong mắt lộ vẻ mong chờ.
Cuối cùng, khoảnh khắc hoàng hôn dần khuất bóng, vầng trăng tròn vươn lên khỏi chân trời, tới Vận Chuyển Ty.
Lúc , đám tạp dịch tất bật suốt ngày đang lục tục rời thành từng nhóm. Khi Từ Thanh bước ngang qua, từ xa trông thấy Trương Tam đang xổm đống hàng hóa, ngậm tẩu thuốc.
Ánh đèn leo lét hắt xuống khiến bóng dáng Trương Tam chút mờ nhạt, duy chỉ nét mệt mỏi hằn rõ gương mặt, theo ánh lửa lập lòe từ tẩu thuốc mà ánh lên rõ rệt, lọt mắt Từ Thanh.
Tâm trạng khẽ d.a.o động, đang định tiến lên thì ánh mắt chợt lướt qua những tạp dịch vì sự xuất hiện của mà trở nên gò bó. Trong đó, một bóng dáng nhỏ nhắn quen thuộc.
Đó là một thiếu nữ, Lý Tử Mai, từng nhập môn cùng đợt với . Cô cũng trông thấy Từ Thanh, tuy phần bối rối nhưng vẫn nở một nụ .
Dưới ánh trăng, nụ vô cùng chân thành.
Từ Thanh mỉm động viên, theo bóng cô rời , đó bước tới bên cạnh Trương Tam.
"Ngươi quen nữ tử đó?" Trương Tam hiếu kỳ hỏi.
"Ừm, cô tên Lý Tử Mai, nhập môn cùng , tính cách kiên cường." Từ Thanh liếc bóng lưng thiếu nữ, giọng khẽ trầm xuống.
Nghe , Trương Tam gật đầu.
"Không tệ, một cô bé đáng khen. Đã quen thì sẽ để mắt tới cô nhiều hơn."
"Cảm ơn." Từ Thanh nghiêm túc .
"Chuyện nhỏ thôi. Đi nào, dẫn ngươi xem pháp chu của ngươi." Trương Tam xong, trong mắt lóe lên tia hứng thú, nhảy xuống khỏi đống hàng hóa, dẫn Từ Thanh về phía .
Nơi họ đến là một nhà kho khác.
Thao Dang
Bước bên trong, một con thuyền khổng lồ sừng sững hiện mắt, mang theo khí thế kinh , khiến bước chân Từ Thanh bất giác khựng .
Dù sớm chuẩn tâm lý, rằng pháp chu của sẽ đổi diện mạo, nhưng khoảnh khắc tận mắt chứng kiến, vẫn khỏi chấn động.