“Gia nhập Liên minh Thất Tông là giấc mơ của !”
“Hiện tại điều kiện đều , chỉ còn thiếu mỗi phần lý lịch. Ta thể vì sơ sót nhất thời mà đổ hết công sức xuống sông xuống biển.”
“Hôm nay nhận mười sáu nhiệm vụ, Từ Thanh sư , tư chất bình thường, chỉ thể càng nỗ lực hơn. Dù thương, cũng thể bỏ c.uộc! Một chút thương tích thì tính là gì chứ!”
Ánh mắt Đinh Tuyết kiên định.
“Ta thể khiến tiểu di thất vọng!”
“Từ Thanh sư , hôm nay thể dìu nhiệm vụ ? Phiền .”
Giọng cô đến đây, âm sắc trở nên yếu ớt, xong còn định khom thi lễ, nhưng thể mềm nhũn như ngã quỵ, khiến Từ Thanh theo bản năng đỡ lấy.
Thân thể cô liền thuận thế nhào lòng Từ Thanh, hàng mi khẽ run, thở dồn dập, gương mặt ửng hồng.
Từ Thanh im lặng. Hắn mơ hồ cảm thấy gì đó đúng, nhưng nên từ chối thế nào, dù thương thế của Đinh Tuyết là thật, hơn nữa… còn nặng.
Thế là hôm đó, Từ Thanh dìu cô thành bộ mười sáu nhiệm vụ.
Mặc dù thể suy nhược, nhưng trong lòng Đinh Tuyết vô cùng phấn khởi, đây chính là kết quả cô mong . Việc cô nhờ tiểu di mời Từ Thanh hộ đạo chính là để cơ hội tiếp xúc mật với , tạo dựng mối quan hệ sâu sắc lâu dài.
Cô rõ, “công lược” Từ Thanh thì thể nóng vội.
Phải từng bước, từng bước một, để tình cảm nảy sinh tự nhiên theo thời gian mới là thượng sách.
Cho nên mới tự thương tích đến mức .
cô cũng hiểu, chiêu thể dùng mãi. Nếu khiến nhận đang cố gắng tạo cảm giác “thiếu thốn” thì sẽ phản tác dụng.
Thế nên hôm , khi hồi phục đôi chút, cô trở trạng thái bình thường.
Những ngày đó, Đinh Tuyết mỗi ngày đều phấn chấn, chạy tới chạy lui cùng Từ Thanh bốn hòn đảo.
Cho đến hơn một tuần nữa trôi qua, cô cảm thấy thời cơ chín muồi, liền chuẩn thực hiện “kế hoạch thứ hai”.
Kế , cô tin rằng sẽ giúp quan hệ giữa và Từ Thanh tiến thêm một bước lớn. Dù thì cô cũng chuẩn kỹ suốt mấy tháng trời.
thật chẳng may… đúng thời điểm then chốt , xuất hiện một kẻ phá đám.
Không ai khác, chính là Triệu Trung Hằng.
Không rõ vì lý do gì, khi Từ Thanh bước Trúc Cơ, tốc độ tu luyện của Triệu Trung Hằng cũng tăng vọt. Hiện tại đạt đến Ngưng Khí đại viên mãn, chỉ còn một bước nữa là thử đột phá Trúc Cơ.
Lẽ giai đoạn , y nên bế quan định cảnh giới, chuẩn cho bước ngoặt quan trọng.
Thế nhưng, chẳng hiểu chuyện gì, y kiên quyết xin chiến trường, đến đảo của tộc Nhân Ngư. Ngày đầu tiên đặt chân tới, liền mặt dày tìm đến chỗ Đinh Tuyết.
Không chịu , khăng khăng đòi bám theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quang-am-chi-ngoai/chuong-360-tam-mat-duoc-mo-rong-1.html.]
Đến khi Đinh Tuyết tỏ phiền, y lôi một chiếc ngọc giản nhiệm vụ.
Không dùng cách nào, y thật sự lấy các nhiệm vụ giống hệt Đinh Tuyết, khiến cô dù bực nhưng cũng đành chịu.
Từ đầu đến c.uối, Từ Thanh để tâm đến chuyện . Với , ai đến cũng , bởi tính thì cũng chỉ còn vài ngày nữa, thời hạn một tháng sẽ kết thúc.
“Triệu Trung Hằng, nếu ngươi nhất định đòi theo, thì chấp nhận hai điều kiện!” Đinh Tuyết lườm y, tức đến mức giấu nữa.
“Một, ngươi chuyện trong suốt quá trình!”
“Hai, giữ cách ba trượng với !”
“Không đồng ý thì , đồng ý thì ở !”
Triệu Trung Hằng hít sâu một . Thực , khi đến đây, y lường tình huống . Giờ Đinh Tuyết xinh như hoa, vóc dáng đầy đặn quyến rũ…
Lại lén liếc sang Từ Thanh một cái, lập tức rút về, lòng tràn ngập quyết tâm.
“Tu vi cao thì , sánh với một trái tim chân thành? Theo đuổi nữ nhân đánh ! Tu vi cao ích gì chứ! Tổ phụ tu vi còn cao hơn, tổ mẫu ? Thất gia tu vi vô địch, chẳng vẫn sống một Đệ Thất Phong ? Điều đó chứng minh một chuyện, tu vi cao, vô dụng!”
Thao Dang
“Tình cảm chân thành mới là chìa khóa để đạt hạnh phúc! Dù trời sụp đất lở, thần linh nổi giận, cũng dập tắt nổi lòng !”
“Nếu theo đuổi nữ nhân mà tính bằng tu vi, thì lẽ nào lão tổ cưới hết nữ nhân tông ?”
Càng nghĩ càng thấy lý, ánh mắt y càng thêm kiên định. Nhìn về phía Đinh Tuyết với vẻ chân thành tha thiết, y trầm giọng:
“Được!”
Sự gia nhập của Triệu Trung Hằng khiến Đinh Tuyết cực kỳ khó chịu, nhưng với Từ Thanh thì chẳng gì khác biệt.
Chỉ là mấy , phát hiện đối phương cứ len lén ngắm trán .
Việc khiến Từ Thanh chút khó hiểu, nhưng thấy đối phương gây chuyện, nên cũng để tâm nhiều.
Cho đến vài ngày , khi ba cùng thành vài nhiệm vụ nhỏ, nghỉ ngơi một đêm tập hợp , Từ Thanh bỗng liếc Triệu Trung Hằng với vẻ cổ quái.
Đinh Tuyết cũng ngẩn khi thấy y, đó chằm chằm chân mày của y, sang Từ Thanh, thần sắc dần trở nên kỳ dị.
Chỉ Triệu Trung Hằng là bình thản, ngẩng đầu lên khoe đôi lông mày của , trong lòng dâng trào đắc ý.
Nếu lúc ngoài ở đây, chắc chắn sẽ nhận , lông mày của Triệu Trung Hằng và Từ Thanh giống hệt !
Từ độ cong, độ dài, độ dày của chân mày, đến đuôi mày, khác chút nào.
Từ Thanh chằm chằm Triệu Trung Hằng, bỗng nhiên hiểu mấy ngày vì tên cứ ngó trộm trán , đang lông mày.
“Tên bệnh ?” Từ Thanh nhớ đến đánh giá năm xưa của Triệu trưởng lão về tôn tử , khỏi gật gù: “Nói đúng lắm.”
Đinh Tuyết cũng chỉ thở dài.