Quang Âm Chi Ngoại - Chương 508: Liệp Dị có khách đến. (1)
Cập nhật lúc: 2025-05-13 13:04:33
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhìn thấy Từ Thanh khủng bố đến mức , ngay cả Bóng ảnh cũng run lên bần bật, mà trong thanh sắt đen , lão tổ Kim Cang Tông càng run rẩy ngừng. Lão hiện hóa , đôi mắt trừng to, trong đầu vang lên một hồi ong ong hỗn loạn.
“Đây chính là… sống lâu mới thấy chuyện lạ!”
“Tiểu tử Từ ma đầu , chắc chắn là một con chân long ! Trong thoại bản đều như thế, kẻ tư chất tuyệt thế kinh như , chắc chắn là chủ vai chính chân long. Còn tên Thánh Quân Tử … lẽ cũng là chân long, nhưng là nhân vật trong một thoại bản khác mà thôi.”
“Chỉ còn xem, chân long của hai thoại bản … ai mới là mạnh nhất!”
“...Sợ, sợ, sợ...” Bóng ảnh run rẩy, tâm trạng hỗn loạn cực độ.
Hiếm thấy là , lão tổ Kim Cang Tông chẳng buông lời châm chọc nào, mà trái , gật gù đồng tình. Quả thật lão cũng cảm thấy, từ khi Từ Thanh thu phục, thiếu niên cứ một đường bộc phát, khí thế ngút trời, trở nên ngày càng khủng bố.
“Chẳng lẽ… khí vận vượng long? Kẻ nào chủ nhân của , tất sẽ quật khởi như rồng bay chín tầng mây?”
Ngay khi Bóng ảnh và lão tổ Kim Cang Tông còn đang run rẩy, sợ hãi cực điểm, bọn họ bỗng thấy Từ Thanh khẽ lẩm bẩm.
“Ta… vẫn còn quá yếu!”
Hai mắt Từ Thanh khẽ nheo thành một đường chỉ mảnh, che giấu tia tử quang trong đáy mắt.
Thao Dang
“So với thể trấn áp cả một phong, Thánh Quân Tử… vẫn còn thua kém.”
Từ Thanh lắc đầu, trong lòng hiểu rõ, bản vẫn còn nhiều thứ cần nâng cao, nhiều chỗ cần thiện.
“Ta tranh thủ thời gian, sớm thắp lên ngọn Mệnh Hỏa thứ tư, đó xem thử… một trăm hai mươi pháp khiếu, rốt c.uộc là tồn tại thứ gì.”
Từ Thanh thầm suy xét, nhận các thiên kiêu của Liên Minh Thất Tông đều dừng ở một trăm hai mươi pháp khiếu, ai vội vàng bước Kết Đan. Trong chuyện hẳn khúc mắc.
Nhớ những gì từng qua trong ngọc giản, mô tả về một trăm hai mươi pháp khiếu cũng mơ hồ, nhưng đặt trong bối cảnh của Đại lục Vọng Cổ, những đạt đến cảnh giới tuy nhiều, song cũng chẳng hiếm.
Dù đều là thiên chi kiêu tử, nhưng Từ Thanh vẫn cảm thấy… nơi đây chắc chắn ẩn chứa một nguyên nhân bí mật nào đó!
“Ngoài , độc của … vẫn thể càng thêm kịch liệt hơn nữa! Ta cần thật nhiều độc thảo để cho lũ tiểu hắc trùng nuốt , rèn luyện khả năng kháng độc, để chúng thể quanh năm dưỡng nuôi trong viên đan Độc Cấm.”
“Còn nữa, Thái Thương Nhất Đao… cơ duyên tuyệt đối thể để vụt qua, đến nhiều đạo miếu của Thái Thương Thánh Vực hơn nữa, tìm cách lĩnh ngộ sâu hơn!”
“Xem … thật sự vẫn còn quá yếu!”
Từ Thanh khẽ thở dài một tiếng, đem chút tự mãn dấy lên khi đạt đến chiến lực Ngũ Hỏa lập tức dập tắt, vùi sâu tận đáy lòng.
Mà một bên, lão tổ Kim Cang Tông thì ngây như phỗng, nghiêm túc cẩn thận quan sát nét mặt Từ Thanh, xác định xem thiếu niên đang… ngược .
khi quan sát kỹ lưỡng, lão tổ phát hiện, Từ Thanh… nghiêm túc, và thật lòng cho rằng bản vẫn còn quá yếu!
Điều khiến lão tổ Kim Cang Tông đầu tiên trong đời… cảm nhận sự tuyệt vọng triệt để.
Điều cũng khiến lão tổ Kim Cang Tông ngơ ngác.
“Cái gì?! Thế mà còn gọi là yếu? Thế quái nào mới tính là mạnh đây… Từ ma đầu chẳng lẽ hiểu lầm gì nghiêm trọng với cái gọi là yếu đuối ?”
“…Yếu?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quang-am-chi-ngoai/chuong-508-liep-di-co-khach-den-1.html.]
Bên cạnh, Bóng ảnh cũng hóa đá, tràn đầy mờ mịt.
Lúc , Từ Thanh hít sâu một , trong mắt lóe lên vẻ quả quyết.
“Đã đủ mạnh, thì tuyệt đối thể để lộ thực lực quá nhiều.”
Hắn trầm ngâm, liếc mắt Bóng ảnh đất và thanh sắt đen nơi lão tổ Kim Cang Tông đang cư ngụ.
Hai kẻ , lúc triệt để c.h.ế.t lặng, trong lòng đều m.ô.n.g lung như sương mù dày đặc, hiểu nổi thế giới rốt c.uộc còn đạo lý gì nữa .
“Bóng ảnh, che giấu thêm một tầng cho Mệnh Đăng của , đồng thời phong bế mười cái pháp khiếu!”
Giọng Từ Thanh chậm rãi vang lên. Dứt lời, đảo mắt khắp xung quanh, phất tay một cái.
Lập tức, bộ khí tức hừng hực hỏa diễm bốn phía như rút cạn, c.uồn c.uộn chảy ngược, từng luồng từng luồng rít gào hội tụ lòng bàn tay của .
Chỉ trong chớp mắt, tất cả hóa thành một đoàn hắc diễm ngùn ngụt, ẩn chứa trong đó một uy năng cực kỳ khủng kh.i.ế.p.
Từ Thanh siết c.h.ặ.t bàn tay, đám hắc diễm lập tức tan biến, dung nhập trong thể. Cùng lúc đó, đại lao vốn hỏa diễm thiêu đốt rực rỡ, giờ đây mất ngọn lửa, lập tức hóa thành tro tàn, đất đá cũng hóa thành bụi mịn, để dấu vết gì.
Xử lý xong, Từ Thanh lấy từ trong túi trữ vật hàng loạt pháp trận, sắp xếp bộ.
Giờ đây linh thạch trong túi dư dả, hề keo kiệt, đó mua về vô trận bàn, lúc liền ung dung bố trí kín đáo, c.h.ặ.t chẽ.
Sau khi thành thứ, Từ Thanh nhàn nhạt truyền pháp chỉ:
“Tiếp tục dẫn Dạ Cưu tới đây!”
Rất nhanh, các đội viên của Bắt Hung Ty tiếp tục áp giải phạm nhân đến. Khi đến gần đại lao, bọn họ cũng để ý thấy bốn phía dường như dấu hiệu sụp đổ, từng đều lộ vẻ kinh ngạc, nhưng ai dám mở miệng hỏi han.
Cứ như thế, thời gian chậm rãi trôi qua…
Ba ngày .
Bề ngoài, trận khiêu chiến giữa Liên Minh Thất Tông và Thất Huyết Đồng vẫn đang cực kỳ náo nhiệt, nhưng thực tế, trong lòng đám thiên kiêu của Thất Tông dấy lên từng cơn nghi hoặc dữ dội.
Bởi vì… bọn họ phát hiện Hoàng Nhất Khôn biến mất!
Mà khi mất tích, gã còn để hai câu:
Một câu là: “Việc bên Từ Thanh để xử lý, các ngươi chỉ cần chờ xem kết quả.”
Câu thứ hai: “Ta sẽ khiêu chiến Đệ Thất Phong, chờ mang chiến tích trở về cho các ngươi xem!”
đến giờ, mấy ngày trôi qua… Đệ Thất Phong chẳng tin tức gì, mà thì cũng mất dạng thấy trở về.
Chuyện … vô cùng quỷ dị!
Mà càng khiến cảm thấy rợn hơn là… Huyền U Tông, tông môn lưng Hoàng Nhất Khôn, đối với việc cực kỳ bất thường, thậm chí hiếm thấy mà bất cứ phản ứng nào!
Chuyện … ẩn chứa điều gì đó… cực kỳ bất !