Quang Âm Chi Ngoại - Chương 546: Phản qua nhất kích. (2)

Cập nhật lúc: 2025-05-16 02:16:47
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phía Kim Ô huyễn hóa, hỏa diễm bộc phát, đỉnh đầu Mệnh Đăng ngưng tụ, hắc sắc hoa cái chấn động trời đất, phối hợp với chiến lực Ngũ Hỏa của Từ Thanh, một quyền lập tức kinh thiên động địa, lực sát thương khổng lồ.

Mà Thánh Quân Tử trúng độc, căn bản thể né tránh, dù cấp tốc lùi , nhưng vẫn Từ Thanh đuổi kịp, trực tiếp một quyền đánh trúng lớp phòng hộ.

Tiếng nổ vang trời, Thánh Quân Tử chấn động kịch liệt, thể như diều đứt dây lộn nhào, Từ Thanh lập tức lao lên, là một quyền nữa.

Thánh Quân Tử thở gấp, trong mắt đầy tơ m.á.u, cắn răng chống đỡ nhờ hộ thể Mệnh Đăng, đồng thời nhanh chóng vận chuyển Hoàng cấp công pháp, khiến Diệt m.ô.n.g phát tiếng rít chói tai, chui cơ thể giúp y trừ độc.

Cùng lúc đó, tán lọng bảy sắc lưu ly đỉnh đầu tỏa ánh sáng chói mắt, ép độc tố trong cơ thể , nhưng Từ Thanh vung tay, chiếc ô đen khổng lồ lập tức bao phủ lên đầu Thánh Quân Tử, hung hăng trấn áp xuống.

Tiếng nổ ầm ầm vọng khắp bốn phương, Thánh Quân Tử phun m.á.u tươi, lúc từ trong ngoài đều ngập tràn nguy cơ, tạm thời cách nào hóa giải, cảm giác tử vong nay từng bao phủ, mà nắm đ.ấ.m của Từ Thanh nữa rơi xuống.

Tiếng nổ vang lên, thể Thánh Quân Tử đánh bật xa, Từ Thanh nhanh như điện xẹt, lập tức đuổi theo, nắm đ.ấ.m liên tiếp oanh kích, thiên đao liên tục c.h.é.m xuống, Kim Ô lực hút lấy, lão tổ Kim Cang Tông liều mạng xuyên phá, đồng thời, Ảnh Tử cũng thừa cơ lan tràn, trong lúc Thánh Quân Tử dồn lực giải độc, nó nhanh chóng chiếm lấy thêm một pháp khiếu thứ hai.

Toàn diện bạo phát!

Trên bầu trời, Thánh Quân Tử rơi thế hạ phong, ngừng lùi , ngừng phun m.á.u, mỗi một ngụm m.á.u tươi đều chứa kịch độc, rơi xuống đất liền ăn mòn mặt đất.

Hộ thể Mệnh Đăng bên ngoài y cũng chớp lóe kịch liệt, cho đến khi Từ Thanh song chưởng hợp , hung hăng đập xuống.

Tiếng nổ long trời lở đất, hộ thể Mệnh Đăng của Thánh Quân Tử c.uối cùng thể chống đỡ, tan vỡ, độc tố lập tức tràn ngập , Thánh Quân Tử điên c.uồng phun m.á.u, thể lộn nhào ngược , thần sắc tràn đầy phẫn nộ nhưng còn ý chiến đấu, lập tức xoay bỏ chạy về hướng cấm địa.

“Đây là thứ độc gì!!”

Trong lòng Thánh Quân Tử gào thét, càng thêm cam lòng, y vốn Lục Hỏa, lẽ thể nghiền ép đối phương, đều do cái bóng đen khiến chiến lực của y giảm xuống, nay độc tố cực kỳ kinh khủng.

Điều khiến y gần như phát điên, giờ phút tóc tai rối bời, chật vật vô cùng, bộ đạo bào màu vàng kim cũng ảm đạm, cả trông vô cùng thê thảm.

Nếu tử Thất Tông Liên Minh ở đây, tận mắt chứng kiến cảnh , chắc chắn kh.i.ế.p sợ đến tột đỉnh, bởi vì bọn họ từng thấy Thánh Quân Tử bộ dạng thê thảm như .

Trong lòng Thánh Quân Tử nghẹn khuất, phẫn nộ cực độ, nhưng thấy Từ Thanh sát cơ lẫm liệt xông tới, y thở hổn hển, liều mạng bỏ chạy, đồng thời lấy ngọc giản, điên c.uồng truyền tin, triệu tập ba hộ đạo giả y phái ngoài tìm kiếm vật phẩm, lập tức trở về.

Thao Dang

Chỉ là ba hộ đạo giả rời lâu, cũng ngờ Thánh Quân Tử sẽ rơi nguy hiểm như , cho dù giờ phút nhận tin, cũng cần thời gian.

Mà thứ Thánh Quân Tử thiếu bây giờ, chính là thời gian!

Kịch độc trong cơ thể vẫn đang bùng phát, chiến lực ngừng suy giảm, thời khắc nguy hiểm, Từ Thanh đuổi sát, sát ý ngập trời, Kim Ô gào thét lao thẳng tới, luyện hóa Thánh Quân Tử.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quang-am-chi-ngoai/chuong-546-phan-qua-nhat-kich-2.html.]

Diệt m.ô.n.g hiển hiện lực chống cự, Từ Thanh tung một quyền, Thánh Quân Tử miễn cưỡng chống đỡ, m.á.u tươi một nữa trào nơi khóe miệng, ngay lúc đó Từ Thanh nhe răng tàn nhẫn, đầu trực tiếp húc mạnh trán Thánh Quân Tử.

Thánh Quân Tử hét thảm một tiếng, m.á.u me đầy mặt, trong mắt lộ vẻ điên c.uồng, liều mạng lùi , nhưng Từ Thanh hắc sắc sát hỏa ầm ầm bộc phát, hóa thành một cái miệng khổng lồ, trực tiếp bao phủ lấy Thánh Quân Tử.

Ánh mắt Từ Thanh hiện lên tàn nhẫn, sống sờ sờ luyện hóa hồn phách Thánh Quân Tử, để trở thành vật dẫn mở pháp khiếu cho bản !

Nhìn thấy như , ánh mắt Thánh Quân Tử càng thêm c.uồng loạn, phát một tiếng gào thét thê lương, trường bào màu vàng đột nhiên phồng to, đó…

Ầm một tiếng, nổ tung!

Chiếc đạo bào cũng là một món bảo vật, lúc nổ tung phát lực lượng dữ dội, Thánh Quân Tử mượn lực , thể lập tức lui mạnh về , mà qua thời gian ngắn đó, Mệnh Đăng của y c.uối cùng cũng tạm thời trấn áp kịch độc trong cơ thể.

Khiến cho Mệnh Hỏa lắc lư trở nên định đôi chút, nhưng y thể duy trì lâu, mà Từ Thanh thì sát khí ngập trời, khí thế c.uồn c.uộn.

, Thánh Quân Tử chút do dự, ngay lúc thương thế tạm thời định, liền gầm lên một tiếng, từ trong nhẫn trữ vật lấy một món vật phẩm!

Đó là một khối gỗ, chút sứt mẻ, dường như chỉ là một phần của vật phẩm bằng gỗ nào đó.

Ngay khi y lấy , khối gỗ lập tức bộc phát khí tức kinh khủng, cỗ ba động mạnh mẽ đó khiến sắc mặt Từ Thanh đại biến, cảm thấy Mệnh Hỏa trong cơ thể như sắp lụi tàn, các pháp khiếu cũng chấn động kịch liệt, thậm chí thần hồn dấu hiệu rời thể.

Ngay cả bầu trời cũng ảnh hưởng trong khoảnh khắc , mặt đất rung chuyển, khắp nơi cỏ cây đều lập tức khô héo.

sinh cơ từ bốn phương tám hướng điên c.uồng tụ hội, khiến khối gỗ trong chớp mắt…biến hóa thành một cánh cửa gỗ đen kịt, đó đầy vết móng tay cào cấu.

Khí tức âm trầm quỷ dị theo sự xuất hiện của cánh cửa lan tỏa khắp nơi, đặc biệt là những vết cào cấu cánh cửa gỗ đen khiến rùng kinh hãi, thậm chí trong một vài vết cào sâu còn lẫn chút m.á.u nâu khô cứng.

Những vết cào sâu cạn đồng đều, dường như để từ những thời điểm khác , khiến cảm giác như từng , trong vô năm tháng, tuyệt vọng mà dùng hết sức cào cấu lên cánh cửa .

Cảm giác kinh hoàng, thể kiềm chế mà lan khắp nơi.

Hai mắt Từ Thanh đột ngột co rút, vội vàng cấp tốc lùi .

Ánh mắt Thánh Quân Tử hiện lên vẻ điên c.uồng mãnh liệt, hình lơ lửng phía cánh cửa, tay chỉ thẳng về phía Từ Thanh.

“Mở!”

Cánh cửa gỗ đen kịt vang lên tiếng kẽo kẹt rợn , chậm rãi… mở hướng về phía Từ Thanh!

Loading...